$412
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của xo so. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ xo so.Trong thời gian qua, trên hành trình chinh phục Giải Bóng đá Đông Nam Á 2024, Đội tuyển Bóng đá Nam Quốc gia Việt Nam đã thể hiện được sự nỗ lực không ngừng nghỉ, ý chí chiến đấu bền bỉ qua từng trận đấu với tinh thần bất khuất, kiên cường làm nức lòng người hâm mộ.Vượt qua bán kết đầy thuyết phục, Đội tuyển Bóng đá Nam Quốc gia Việt Nam đã xuất sắc khi giành chiến thắng 2-1 trước Đội tuyển Thái Lan trong trận lượt đi trên sân Việt Trì. Chiến thắng không chỉ khẳng định tinh thần, ý chí mà còn là động lực để các cầu thủ bóng đá Việt Nam hướng đến chinh phục Cúp vô địch Giải Bóng đá Đông Nam Á 2024.Để tiếp tục động viên, khích lệ Đội tuyển Bóng đá Nam Quốc gia Việt Nam, với vai trò của một trong các ngân hàng thương mại hàng đầu luôn đồng hành cùng các hoạt động, sự kiện lớn của đất nước; cũng như thể hiện tình cảm, niềm tin, niềm hy vọng đối với nền thể thao nước nhà của tập thể cán bộ, người lao động; Agribank sẽ trao thưởng 1 tỉ đồng khi đội bóng vô địch và tặng thưởng giá trị tương đương 10.000 USD cho cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất của đội tuyển Việt Nam tại Giải Bóng đá Đông Nam Á 2024.Trước đó, ngày 1.1, Agribank cũng đã tặng thưởng Đội tuyển Bóng đá Nam Quốc gia Việt Nam 1 tỉ đồng tại thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ trước khi đội tuyển bước vào chung kết để cổ vũ, động viên, cũng như khẳng định sự đồng hành của Agribank trong việc lan tỏa tinh thần, tình yêu bóng đá nói riêng và đóng góp vào các hoạt động xã hội nói chung. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của xo so. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ xo so.Trong không khí rộn ràng, ấm cúng của những ngày Tết Nguyên đán, nhiều người chia sẻ hình ảnh, clip sum vầy cùng gia đình lên mạng xã hội. Trong đó có clip cụ ông 98 tuổi vui vẻ lì xì cho em gái 96 tuổi, cụ bà cũng gửi lời chúc dễ thương đến anh trai: "Năm mới mừng tuổi anh hai khỏe mạnh, sống lâu vô thời hạn".Trao đổi với Thanh Niên, chị Thái Lam Lam, cháu dâu của cụ bà cho biết, cụ ông trong clip là Trần Ngọc Đáng (98 tuổi), cụ bà là Trần Thị Khen (96 tuổi). Cụ Khen là bà ngoại của chồng chị Lam. Cụ ông hiện đang ở trong một khu nhà vườn ở TX.Tân Châu, An Giang còn cụ bà ở với con cháu tại TP.HCM. Cụ ông và cụ bà còn một em gái út tên là Trần Ngọc Trong năm nay 89 tuổi, nhà ở cách anh trai không xa."Mỗi tết con cháu đều đưa các cụ cùng gặp nhau ở quê. Vườn ở quê có mấy căn nhà liền kề, anh em đều ở gần đó. Mong muốn của tất cả con cháu là các cụ luôn khỏe mạnh, vui vẻ bên nhau, sống lâu mãi mãi. Dịp tết này, các cụ gặp nhau, mỗi sáng đều ngồi lại trò chuyện nhắc lại kỷ niệm xưa rất vui vẻ".Được biết, cụ ông có 7 người con, em gái có 3 người con đều đã lớn tuổi. Nhiều người bày tỏ sự xúc động trước tình cảm giữa hai anh em, đồng thời khen ngợi sự "trẻ trung", lạc quan của cả hai cụ.Tài khoản Bình Nguyên bình luận: "Đến tuổi này mà vẫn giữ được tình cảm anh em vậy thật quý lắm, gia đình phước đức nhiều". Bạn Tứ Đức chia sẻ: "Ông bà dễ thương quá, chắc lúc trẻ ông cưng em gái dữ lắm. Chúc 2 cụ năm mới nhiều sức khỏe, gia đình con cháu bình an". ️
Ngày 11.2, tin từ Văn phòng UBND tỉnh Kiên Giang cho biết, UBND tỉnh vừa ra quyết định xử phạt hành chính đối với 2 cá nhân vi phạm quy định về quản lý đất đai, với tổng số tiền 600 triệu đồng. Hai người này đã chiếm đất do nhà nước quản lý, thuộc P.Mỹ Đức, TP.Hà Tiên, Kiên Giang.Cụ thể, UBND tỉnh Kiên Giang xử phạt ông G.B.H (47 tuổi, ở khu phố 3, P.Tô Châu, TP.Hà Tiên) số tiền 250 triệu đồng vì chiếm đất với diện tích 14.200 m2do UBND P.Mỹ Đức quản lý. Đồng thời yêu cầu ông G.B.H khôi phục tình trạng ban đầu của đất (bao gồm cả việc khôi phục lại ranh giới và mốc giới thửa đất tại tổ 3, khu phố Bà Lý, P.Mỹ Đức). Ngoài ra, ông H. phải nộp lại số tiền trên 26,8 triệu đồng đã thu từ hành vi vi phạm.UBND tỉnh Kiên Giang xử phạt ông C.H.H (46 tuổi, ở khóm 5, P.5, TP.Cà Mau, tỉnh Cà Mau) vì chiếm đất của nhà nước tại P.Mỹ Đức, với diện tích trên 138.579 m2. Với hành vi này, ông Ông C.H.H bị xử phạt số tiền 350 triệu đồng và buộc khôi phục tình trạng ban đầu của thửa đất (bao gồm khôi phục ranh giới và mốc giới tại tổ 3, khu phố Bà Lý, P.Mỹ Đức). Đồng thời, ông H. nộp lại số tiền trên 209,8 triệu đồng đã thu từ hành vi chiếm đất. ️
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu. ️