Lý do khiến tỉ phú Abramovich bị Anh trừng phạt
Những ngày đầu năm Ất Tỵ 2025, thị trường vàng lại trở nên sôi động, đặc biệt là trong ngày vía Thần tài. Đây là dịp quan trọng để người dân gửi gắm những ước nguyện về tài lộc, may mắn và thịnh vượng cho năm mới.Thời điểm này, nhiều thương hiệu lớn trong ngành vàng bạc đá quý đã cho ra mắt những bộ sưu tập trang sức đặc biệt, nhằm đáp ứng nhu cầu của người tiêu dùng trong dịp Tết Nguyên đán và ngày vía Thần tài.Một trong số đó là bộ sưu tập "Kim bảo như ý" dành cho phái nữ, với các thiết kế mang ý nghĩa về sự viên mãn và thịnh vượng. Các hình tượng như: mặt gậy như ý và cỏ bốn lá được khéo léo đưa vào các mẫu trang sức, không chỉ thu hút về mặt thẩm mỹ mà còn mang lại thông điệp cầu mong tài lộc và bình an cho người sở hữu.Bên cạnh đó, linh vật rắn của năm Ất Tỵ cũng là nguồn cảm hứng để sáng tạo thành các món trang sức, như bộ sưu tập "Vương xà trấn bảo dành" cho nam giới. Ở nhiều nơi, rắn được coi là biểu tượng của trí tuệ, sự linh hoạt và sáng tạo, rất phù hợp với những quan điểm về sự thành công. Bộ sưu tập này với phong cách mạnh mẽ đã trở thành sự lựa chọn của rất nhiều khách hàng.Với sự phát triển mạnh mẽ của thị trường vàng và xu hướng trang sức độc đáo ngày càng được ưa chuộng, những món trang sức bằng vàng không chỉ có giá trị vật chất mà còn mang đậm giá trị tinh thần, với những ý nghĩa sâu sắc. Sự sáng tạo trong thiết kế đã biến những món trang sức vàng thành những tác phẩm nghệ thuật, góp phần làm cho ngày vía Thần tài năm nay thêm phần đặc biệt và ý nghĩa hơn.Gặp lỗi vô ý tai nạn lao động, có được hưởng chế độ bảo hiểm?
Trong đêm chung kết Người kể chuyện tình, Trần Minh Dũng trình diễn tiết mục Ngày đó chúng mình. Ngoài chất giọng ấm, phong cách trình diễn lãng tử, nam thí sinh còn bộc lộ khả năng diễn xuất khi hóa thân thành người đàn ông day dứt, nuối tiếc về một mối tình dang dở. Phần trình diễn giúp nam thí sinh nhận lời khen ngợi từ phía ban giám khảo.Theo ca sĩ Ngọc Sơn, phần trình diễn của Trần Minh Dũng tương đối an toàn. Tương tự, danh ca Thái Châu kỳ vọng nam ca sĩ sẽ gây ấn tượng mạnh hơn: “Ca khúc này của nhạc sĩ Phạm Duy khá đơn giản, không gây khó khăn cho ca sĩ. Theo sở thích của tôi, nếu bản phối được làm mới và tốt hơn, có thể tạo ra một phiên bản độc đáo hơn. Tôi mong muốn Dũng có thể phát huy hết tài năng và thể hiện những gì tuyệt vời nhất trong giọng hát của mình”.Danh ca Phương Dung nhấn mạnh đàn em hát “dễ như ăn cháo”. Không dừng lại ở đó, nữ nghệ sĩ còn khen ngợi: “Bạn hát ca khúc Ngày đó chúng mình hay, xuất sắc, không có gì khó khăn cả vì bạn hát với chất giọng nội lực và rất truyền cảm”. Sau hai đêm tranh tài, Trần Minh Dũng được ban giám khảo chấm 89,75 điểm, trở thành quán quân Người kể chuyện tình mùa 8. Trần Minh Dũng sinh năm 1987, quê gốc Cần Thơ. Anh lớn lên trong một gia đình không có truyền thống nghệ thuật nhưng với niềm đam mê ca hát từ nhỏ. Lớn lên, anh quyết tâm đặt chân đến TP.HCM để theo đuổi con đường ca hát. Những ngày đầu, anh gia nhập một nhóm nhạc nam, thử sức với đa dạng thể loại từ nhạc cách mạng, nhạc trẻ đến nhạc sôi động... Tên tuổi của anh được chú ý khi tham gia Nhân tố bí ẩn năm 2016, khi khán giả gọi với danh xưng “Bi Rain Việt Nam”. Sau cuộc thi, Trần Minh Dũng duy trì hoạt động ca hát. Mãi đến khi tham gia Người kể chuyện tình, anh mới giành giải quán quân đầu tiên trong sự nghiệp. Giọng ca 8X chia sẻ: “Lần này tôi quyết định tham gia để đánh dấu sự trở lại và cho tôi thêm một cơ hội. Đặc biệt, tại cuộc thi, tôi còn được hát những ca khúc tôi yêu thích, được thể hiện đúng sở trường. Nhận được giải thưởng này, tôi rất hạnh phúc vì cả cuộc đời đi thi, tôi đều dừng chân từ rất sớm. Tôi xem đây như cột mốc lớn trong sự nghiệp của mình”.Trước khi có được “quả ngọt” trong sự nghiệp, Trần Minh Dũng từng có nhiều năm lận đận trong nghề. Có thời điểm, nam nghệ sĩ quyết định “bỏ phố về quê” vì mông lung, mất định hướng. Nhớ lại giai đoạn khó khăn này, giọng ca 8X chia sẻ anh mất ngủ vì những bình luận tiêu cực về giọng hát lẫn phong cách trình diễn. Thậm chí, nam ca sĩ còn hoài nghi về năng lực của chính mình khi thấy bạn bè đồng trang lứa ngày càng phát triển. Sau khi cân nhắc, nam ca sĩ xin vào làm tại nhà hát Tây Đô với mức lương khiêm tốn. Trong thời gian công tác tại đây, anh còn tranh thủ làm công nhân để có thêm thu nhập. Bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của Trần Minh Dũng là vào năm 2016, khi anh quyết định tham gia Nhân tố bí ẩn, được ưu ái gọi với danh xưng “Bi Rain Việt Nam”. Đối với Trần Minh Dũng, danh xưng này không khiến anh thấy khó xử. Ngược lại, giọng ca 8X vui và hạnh phúc khi được so sánh với một ngôi sao nổi tiếng. Vốn dĩ hát theo bản năng, chưa từng qua trường lớp đào tạo, anh quyết định theo học các khóa thanh nhạc bài bản. Tuy nhiên, thời gian đầu anh gặp không ít khó khăn khi áp dụng những kỹ thuật mới, vì nó khác biệt hoàn toàn so với lối hát tự nhiên trước đây của mình.Sau nhiều năm đi hát, Trần Minh Dũng thừa nhận nguồn thu nhập cải thiện đáng kể, dù vẫn ở nhà thuê, đi xe công nghệ. Tuy nhiên, anh tự hào khi có thể thoải mái chi tiêu, mua sắm quà biếu tặng cha mẹ, người thân. Ngoài công việc ca hát, giọng ca gốc Cần Thơ còn hợp tác cùng bạn để kinh doanh riêng.Ở tuổi 38, trong khi sự nghiệp đang trên đà thăng hoa, Trần Minh Dũng thừa nhận đường tình duyên của bản thân còn nhiều trắc trở. Dù mong muốn có một tổ ấm riêng, anh vẫn cảm thấy “duyên chưa tới” và ngại bước vào một mối quan hệ vì sợ bị bỏ lại. “Cha mẹ anh luôn ủng hộ công việc của con trai, không ép chuyện lập gia đình, nhưng đôi khi cũng nói khéo”, nam ca sĩ hài hước bày tỏ.
Một vài mẹo nhỏ giúp cho không gian phòng ngủ ấm cúng hơn trong mùa đông này
Ngày 18.3, lực lượng công binh, Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Quảng Trị tổ chức xử lý, tiêu hủy 1 quả bom từ trường còn sót lại sau chiến tranh tại địa bàn thôn La Lay (xã A Ngo, H.Đakrông).Trước đó, trong quá trình tổ chức thực hiện nhiệm vụ tại địa bàn thôn La Lay (xã A Ngo, H.Đakrông), tổ tuần tra trung đội dân quân cơ động xã phát hiện 1 quả bom tại km10, Quốc lộ 15 D, quả bom chưa rõ nguồn gốc, không rõ ký hiệu, nhãn mác.Ngay sau khi nhận được tin báo, lực lượng công binh Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Quảng Trị đã nhanh chóng có mặt thực hiện các biện pháp nghiệp vụ, chỉ đạo lực lượng tại chỗ tổ chức căng dây khoanh vùng, cắm biển báo nguy hiểm, canh gác bảo đảm an toàn và tuyên truyền, vận động nhân dân sinh sống xung quanh khu vực di dời đến nơi an toàn. Đồng thời, tiến hành tiếp cận hiện trường, phối hợp với các lực lượng chức năng của địa phương lên phương án xử lý.Qua kiểm tra, công binh xác định đây là quả bom từ trường nguy hiểm, mang ký hiệu MK36 500 bảng Anh, chứa 80 kg thuốc nổ, chiều dài 160 cm, đường kính bom 27 cm, ngòi nổ MK32, không được phép di chuyển phải dùng phương án hủy nổ tại chỗ bằng phương pháp gây nổ từ xa.Quá trình xử lý, hủy nổ đã được Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Quảng Trị chỉ đạo lực lượng công binh thực hiện chặt chẽ, nghiêm túc, đúng quy trình kỹ thuật, đảm bảo an toàn tuyệt đối về người và phương tiện trong thực hiện nhiệm vụ.
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.
Những tấm lòng vàng 21.11.2023
Chia sẻ về câu chuyện "dở khóc, dở cười" khi mua hoa ngày tết, Trần Thị Thu Huyền, sinh viên Trường ĐH Văn hóa Hà Nội (quê ở Hà Tĩnh), nói: "Năm nay mình về khá trễ nên tới hôm nay là 29 tết mới tranh thủ dọn dẹp nhà cửa và mua hoa trang trí. Các năm trước mình đều mua hoa ly để cắm nhưng năm nay hoa ly hết sớm, mình phải. Dạo quanh 4 khu chợ ở huyện Nghi Xuân (Hà Tĩnh), 1 cành hoa ly có giá 50.000 đồng. Để được một bình hoa, mình cần mua khoảng 3 cành". Có mặt ở khu chợ tại xã Cổ Đạm, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh vào ngày 29 tết, mọi người vô cùng bận rộn nhưng ai ai cũng tranh thủ thời gian đi chợ tết. Qua nhiều năm, nơi đây vẫn lưu giữ được nét truyền thống của một khu chợ quê, khắp nơi tràn ngập hương vị tết từ hoa đào, hoa mai tới bóng bay và đồ ăn vặt.Tranh thủ thời gian về quê để vui chơi tại chợ tết, Phan Đậu Quỳnh Trang (22 tuổi), ngụ hẻm 193/64/35, phường Phú Diễn, quận Bắc Từ Liêm (Hà Nội), cho biết: "Năm nay lịch nghỉ học của trường mình khá trễ, nên tới ngày 26 tết mình mới có thể trở về quê. Mình cũng tranh thủ trang hoàng không khí tết cho gia đình, dọn dẹp nhà và vui chơi cùng bạn bè. Mỗi lần về quê, mình lại thấy vui và hạnh phúc vì được đoàn viên cùng gia đình, được cùng mọi người chào đón một năm mới an lành".Vòng vào các con đường ngõ nhỏ, không khí tết càng rực rỡ bởi những sắc cờ hoa. Mỗi căn nhà đều treo cờ, trưng bày cây, hoa tết. Dù năm nay hoa đào, hoa mai ảm đạm, nở muộn nhưng mỗi gia đình đều chuẩn bị trưng bày trong nhà để cảm nhận được rõ hơn không khí tết.Với truyền thống bánh chưng bao đời nay của người Việt Nam, nhiều nhà đều tự tay gói và nấu bánh chưng, trò chuyện và sưởi ấm bên bếp củi đỏ rực, cầu chúc một năm mới an lành. Trở về quê sau thời gian dài học tập tại Hàn Quốc, Đinh Thị Thu Hương (22 tuổi) chia sẻ: "Mình thấy quê hương đã thay đổi nhiều, đường sá hiện đại hơn, ai ai cũng tất bật chuẩn bị một năm mới vui vẻ và đủ đầy. Mình cũng tranh thủ vui chơi trong mấy ngày ở nhà, cùng gia đình chuẩn bị mâm cỗ và gặp gỡ, trò chuyện với họ hàng".