Thi tốt nghiệp THPT 2024: Khi nào thí sinh được rời khỏi phòng thi?
Tại chương trình gặp mặt đầu năm, đại diện các cơ quan, đơn vị thuộc T.Ư Đoàn (phía nam) đã gặp gỡ, chia sẻ, trao đổi kinh nghiệm để thực hiện thắng lợi nhiệm vụ năm 2025. Đặc biệt, tại chương trình có nhiều ý kiến "truyền lửa" của các cựu cán bộ Đoàn thuộc Ban Liên lạc cựu cán bộ Đoàn thanh niên VN phía nam đến với các cán bộ, công chức, viên chức và người lao động nhân kỷ niệm 95 năm thành lập Đảng Cộng sản VN.Chị Nguyễn Phạm Duy Trang, Bí thư T.Ư Đoàn, Chủ tịch Hội đồng Đội T.Ư, cho biết năm 2024 vừa qua là năm mà tuổi trẻ cả nước đã hoàn thành rất nhiều khối lượng công việc của chủ đề năm "Thanh niên tình nguyện", được lãnh đạo Đảng, Nhà nước đánh giá cao… Trong thời gian gần đây, T.Ư Đoàn cũng đã quyết tâm rất lớn trong việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW về tinh gọn, bộ máy để hoạt động hiệu lực, hiệu quả…Chị Nguyễn Phạm Duy Trang thay mặt Ban Bí thư T.Ư Đoàn đã hỏi thăm, chúc tết cán bộ, công chức, người lao động, động viên tinh thần, thúc đẩy khí thế làm việc sôi nổi ngày đầu năm để bắt đầu một năm công tác mới thật nhiều thắng lợi, tiếp tục khẳng định tinh thần tiên phong, xung kích trong triển khai, cụ thể hóa Nghị quyết Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ XII và thực hiện chủ đề năm "Tuổi trẻ Việt Nam tự hào, vững tin theo Đảng".Chị Trang cũng cho biết năm 2025 là năm diễn ra nhiều sự kiện chính trị quan trọng: 95 năm thành lập Đảng Cộng sản VN, 80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công và Quốc khánh Việt Nam, 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; Tiến hành đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng. "Với mục tiêu, nhiệm vụ đã đề ra, với tinh thần và khí thế mới, Ban Bí thư T.Ư Đoàn mong muốn các cán bộ, công chức, viên chức và người lao động các đơn vị của T.Ư Đoàn đoàn kết phát huy kết quả đạt được năm 2024 để thực hiện thành công nhiệm vụ năm 2025", Chị Trang nói.Kinh hoàng xe container ‘phóng như bay’ qua ngã tư, phanh cháy lốp tránh xe máy
Hiện nay, nếu thực hiện tiểu phẫu có sự chi trả của bảo hiểm y tế, có thể tốn phí từ 1,5 đến 2,5 triệu đồng. Chi phí thực hiện không chi trả của bảo hiểm y tế tại các cơ sở tư nhân uy tín, có thể dao động từ 4-7 triệu đồng. Sau tiểu phẫu bao quy đầu, thường bệnh nhân chỉ cần dùng thuốc uống và thay băng vết thương thông thường là đủ, không cần phải truyền dịch hay truyền kháng sinh mất nhiều tiền theo các chiêu trò "vẽ bệnh".
Tài khoản game Liên Minh Huyền Thoại (LoL) của bạn giá bao nhiêu?
Nguyễn Anh Hoàng, công tác tại 424 Lê Quang Định, P.11, Q.Bình Thạnh, TP.HCM, cho biết: “Là người... hướng nội nên không thích ồn ào, chen lấn, vì vậy một quán cà phê với không gian yên tĩnh, được trang trí tinh tế luôn thu hút mình. Mình thích cách quán đổ những viên sỏi ra sàn nhà, khi bước đi có cảm giác rất thư giãn, thú vị. Đôi lúc, thay đổi không gian lại giúp mình làm việc hiệu quả hơn”.
Ở giai đoạn trung hạn, chỉ định các biện pháp can thiệp tại chỗ như đốt sóng cao tần hay sử dụng nhiệt để phá hủy khối u, điều trị bằng vi sóng, nút mạch hóa chất... Ở giai đoạn di căn không dùng được các biện pháp can thiệp tại chỗ thì các thuốc điều trị bệnh toàn thân, thuốc đích, liệu pháp miễn dịch cũng được chứng minh là kéo dài sống còn cho bệnh nhân ở giai đoạn muộn.
26 CLB tham dự giải vô địch jujitsu quốc gia năm 2024
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.