Hôm nay, học sinh Trường quốc tế AISVN đi học trở lại
Theo Tuấn An, trong toàn bộ quá trình này, việc thiết kế và lên ý tưởng lắp ráp xe là công đoạn khó khăn nhất. Khi thực hiện vẽ trên máy và lắp ráp, Tuấn An nhận ra chiếc xe thủ công của mình có một điểm khác biệt so với thực tế. Do đó, dẫn đến việc một chiếc xe mới Tuấn An phải làm đi làm lại nhiều lần mới ra được một sản phẩm hoàn chỉnh.Phim ‘Trạm cứu hộ trái tim’ tập 25: Nghĩa không muốn kết hôn với An Nhiên?
Ngày 4.3, bác sĩ chuyên khoa 2 Huỳnh Thị Thúy Kiều (Phó trưởng khoa Cấp cứu - Bệnh viện Nhi đồng 2) cho biết, khoa vừa tiếp nhận và đang tích cực điều trị cho nam bệnh nhi T.Khai thác bệnh sử, gia đình cho biết bé T. đang chơi thì vô tình chạm tay vào bàn inox nằm sát bên lưới B40, lưới này tiếp xúc với đường dây điện. Sau khi chạm, bé T. bất tỉnh tại bàn, khoảng 5 phút sau người nhà mới phát hiện. Bé T. được chuyển vào cơ sở y tế tại địa phương, được sơ cấp cứu và chuyển tuyến đến Bệnh viện Nhi đồng 2. Sau khi được các y bác sĩ khoa Cấp cứu tích cực điều trị hồi sức cấp cứu, tình trạng người bệnh vẫn còn rất nặng.Theo bác sĩ Kiều, hằng năm khoa Cấp cứu tiếp nhận khoảng 3-5 trường hợp bệnh nhi gặp tai nạn do điện. Nguyên nhân thường do gia đình đang sửa chữa các thiết bị điện, trẻ vô tình dẫm hoặc chạm phải. Đây là tai nạn hết sức nguy hiểm, có thể ảnh hưởng đến tính mạng con người ngay lập tức. "Dòng điện đi xuyên vào trong cơ thể con người, sẽ gây tổn thương các cơ quan, từ vị trí tiếp xúc với dòng điện tại chỗ gây bỏng, tổn thương thần kinh, tổn thương tim gây rối loạn nhịp tim, ngưng tim và tất cả các cơ quan khác. Ngoài các tổn thương cấp tính, tai nạn do điện có thể để lại di chứng lâu dài trên hệ thần kinh, tim, thận, cơ xương khớp…", bác sĩ Kiều cho hay.Nhằm phòng ngừa cho trẻ trước các sự cố tai nạn tương tự, bác sĩ Kiều nhấn mạnh, phụ huynh nên sát sao với con trẻ, luôn để trẻ trong tầm mắt. Tình huống sửa chữa các thiết bị điện tại nhà cần ngắt nguồn điện hoặc đảm bảo trẻ không tiếp xúc. Đặc biệt cần để các vật dụng có điện ở nơi an toàn, xa tầm tay trẻ, các ổ điện cần được che chắn hoặc trang bị nút bít ổ điện để đảm bảo an toàn cho trẻ, nhất là trẻ trong độ tuổi khám phá.
Những bước đi ‘chậm mà chắc’ của tựa game 16 năm tuổi: Phong Thần
Phút 64, Supachok Sarachat bất ngờ có bàn nâng tỷ số lên 2-1 cho đội tuyển Thái Lan bằng cú sút từ ngoài vòng cấm trong sự sững sờ của đội tuyển Việt Nam và rất nhiều CĐV có mặt trên sân Rajamangala, vì trước đó Đình Triệu đã chủ động ném bóng ra biên khi Hoàng Đức bị đau.Trọng tài sau khi trao đổi với cả 2 BHL đã chấp nhận bàn thắng này. Nhưng như cách Supachok và các cầu thủ Thái Lan cố gắng tìm lý do cho mình, sự gượng gạo trong ăn mừng của các CĐV đã nói lên điều ngược lại. Tiếng cổ vũ tại Rajamangala từ sau bàn thắng đó đã không còn rộn ràng như trước nữa!Thái Lan đang là vua của Đông Nam Á với 2 chức vô địch AFF Cup liên tiếp, cùng kỷ lục 7 lần đăng quang. Nhưng đêm 5.1, niềm kiêu hãnh lớn lao đó đã bị tổn thương khi các học trò của HLV Masatada Ishii chọn cách đi ngược tinh thần bóng đá đẹp.Không chỉ bàn thắng bị CĐV Đông Nam Á ví như "ăn cắp", các cầu thủ Thái Lan còn thể hiện bộ mặt xấu xí với hàng loạt pha phạm lỗi, các đòn tiểu xảo nhằm gây ức chế cho các cầu thủ đội tuyển Việt Nam. Chiếc thẻ đỏ của Weerathep Pomphan chính là hình ảnh tiêu biểu cho lối chơi xấu của đội tuyển Thái Lan.Việc từ bỏ điểm mạnh là chơi bóng kỹ thuật, đã khiến đội tuyển Thái Lan phải trả giá khi không còn là chính mình. Khi Tuấn Hải đem về bàn gỡ hòa 2-2, có thể cảm nhận rất rõ các cầu thủ "Voi chiến"đã mất tinh thần.Niềm tin của Thái Lan đã bị sứt mẻ trầm trọng không chỉ vì pha đá phản lưới nhà của Pansa Hemviboon mà còn vì hạt mầm "sợ hãi" đã đâm chồi từ trước đó, trước đội tuyển Việt Nam trong muôn vàn sức ép vẫn tập trung tối đa cho việc chơi bóng.Ngay từ đầu trận đấu, trái ngược với nhiều dự đoán, HLV Kim Sang-sik đã bố trí đội hình chủ động dâng cao chơi tấn công sòng phẳng trước đội chủ nhà Thái Lan.Tinh thần không biết sợ đó đã giúp đội tuyển Việt Nam có bàn dẫn 1-0 do công Tuấn Hải, người đến với AFF Cup 2024 với đôi chân chưa khỏi hẳn chấn thương, được cất kỹ cả giải trước khi bất ngờ đá chính ở trận chung kết lượt về và trở thành người hùng.Ngay cả trong những thời khắc khó khăn nhất, khi chứng kiến Thái Lan bất chấp tất cả để có 2 bàn thắng, kể cả thiếu fair-play và đá rắn… thì các cầu thủ Việt Nam vẫn tỉnh táo để không bị cuốn theo, không trả đũa mà tập trung tối đa chơi bóng.Đặc biệt từ sau bàn thắng của Supachok, các cầu thủ Việt Nam đã có phản ứng theo cách quá tuyệt vời. Các chàng trai áo đỏ khiến Thái Lan bất ngờ, không có thái độ cay cú trả đũa như người Thái mong chờ, ngược lại là tinh thần không bỏ cuộc mạnh mẽ.Sau trận đấu, hậu vệ Ben Davis - người chơi tốt nhất bên phía Thái Lan miễn cưỡng dùng từ "thiếu may mắn" để nói về thất bại của đội nhà. Nhưng có lẽ bản thân anh cũng hiểu "Voi chiến" đã có thất bại toàn diện trước khán giả nhà.Đây không phải là lần đầu tiên Thái Lan để thua đội tuyển Việt Nam ở Rajamangala, nhưng chắc chắn nó sẽ là thất bại đáng quên nhất của họ, khi "Voi chiến" đánh mất mình trong mắt CĐV Đông Nam Á, trước bài học tinh thần thể thao từ các cầu thủ Việt Nam.Asean Mitsubishi Electric Cup 2024 được trình chiếu trực tiếp và trọn vẹn trên FPT Play, tại: http://fptplay.vn
Thành bậc lan can (hay còn gọi là tay vịn thành bậc) đang được lưu giữ tại Bảo tàng tỉnh Nam Định, còn tương đối nguyên vẹn, được làm bằng đá nguyên khối, màu xám (đá cát). Đây là cấu kiện ghép ở hai bên bậc cầu thang lên xuống, có dáng hình hộp, dài 205 cm, cao 46 cm, dày 17 cm, một đầu vuông, một đầu chéo nhọn lên trên, chia làm hai phần, phần trên 2 mặt chạm nổi hình 14 vũ nữ (mỗi bên 7 vũ nữ) trong tư thế múa dâng hoa.
Đà Lạt đề nghị hủy kết quả trúng đấu giá nhà hàng Thủy Tạ
Sau khi đọc phóng sự kỳ lạ này trên Báo Thanh Niên, anh Vừ Già Pó đã lập tức thành nhân vật của tôi. Một cách ngỡ như tình cờ. Thì thơ vẫn hiện lên một cách ngỡ tình cờ như thế mà. Tôi đã hoàn thành trường ca Đám mây hình người thợ săn và con chó chỉ trong vòng vài ba tháng gì đó. Ngồi nghĩ, mình phải gửi bản thảo này cho một nhà văn thật gắn bó với người Mông để xin ý kiến. Bác Tô Hoài thì đã mất rồi, bây giờ, chỉ còn anh Nguyên Ngọc. Tôi gửi lập tức bản thảo lần đầu chưa chỉnh sửa cho anh Nguyên Ngọc, nhờ anh đọc và cho ý kiến. Trong khi anh Nguyên Ngọc đọc, tôi lại tiếp tục chỉnh sửa và gửi bản vừa sửa cho anh. Không ngờ, nhà văn Nguyên Ngọc lại rất có cảm hứng khi đọc bản thảo. Anh nhận viết ngay cho tôi lời giới thiệu. Tôi đã viết trường ca này xong khá nhanh, nhưng anh Nguyên Ngọc viết lời giới thiệu còn nhanh hơn nữa. Thật vui. Có thể coi, đây là lần đầu tiên tôi gặp người Mông, viết hẳn một trường ca về người Mông, mà lại hoàn thành, theo tôi nghĩ, là tốt đẹp như vậy.