Người dân xóm nhà trọ đông nhất TP.HCM khỏi ngủ trưa, sụt cân vì nắng nóng gay gắt
Để có được đàn bồ câu thân thiện, sẵn sàng sà xuống ăn thức ăn từ người dân, du khách, hơn 4 năm nay ông Nguyễn Văn Thông (69 tuổi, nhà tại đường Trịnh Phong, P.Tân Tiến, TP.Nha Trang) đã tự nguyện ngày 2 buổi đến Quảng trường 2.4 cho bồ câu ăn.Ông Thông cho hay, hằng ngày đi tập thể dục, thấy những cánh chim bồ câu chao lượn rất đẹp trong nắng sớm, ông nảy sinh ý định cho bồ câu ăn với chủ ý "quy tụ" một đàn bồ câu thật lớn. Ông đã tự bỏ tiền mua thóc, ngày 2 buổi sáng chiều không ngại mưa nắng, đều đặn cho bồ câu ăn. Suốt hơn 4 năm qua, đàn bồ câu dường như cũng quen với bóng dáng hiền hòa của người đàn ông này. Cứ thấy bóng ông, hàng trăm con bồ câu xòe to đôi cánh lượn một vòng quanh bờ biển rồi đáp xuống ríu rít tranh nhau nhặt thóc từ tay ông.Từ đàn chim dưới 50 con, sau hơn 4 năm cho ăn đều đặn, đến nay số lượng đã lên đến hơn 500 con. Ngoài sự thích thú check-in cùng đàn bồ câu của du khách khi đến tham quan Quảng trường 2.4, người dân địa phương cũng thường xuyên đưa gia đình cùng các cháu nhỏ đến cho ăn và chơi với đàn bồ câu.Theo đề nghị của Ban Quản lý Dịch vụ công ích, cuối tháng 12.2024, UBND TP.Nha Trang đã giao cho Ban làm việc với ông Nguyễn Văn Thông thống nhất việc ông sẽ cho chim bồ câu ăn tại Quảng trường 2.4 vào 2 buổi sáng - chiều và được thành phố hỗ trợ 2 - 3 kg thóc/ngày. Đồng thời phân công, lực lượng phối hợp hỗ trợ chăm sóc đàn chim khi ông Thông bận. Công ty CP Môi trường đô thị Nha Trang sẽ giữ vệ sinh khu vực Quảng trường 2.4, bảo đảm duy trì hoạt động này lâu dài. Chim bồ câu được xem là biểu tượng của hòa bình. Hình ảnh đàn bồ câu bay rợp trời tại bãi biển Nha Trang đã để lại trong lòng du khách cũng như người dân địa phương một cảm giác bình yên, nhất là trong những ngày xuân Ất Tỵ vừa qua. Ông Thông hy vọng thời gian tới sẽ có thêm nhiều người cùng chăm sóc, bảo vệ đàn chim để không gian quảng trường thêm sống động, góp phần đưa hình ảnh đẹp của TP.Nha Trang hiền hòa đến du khách trong và ngoài nước.Tối nay, người Việt có thể ngắm mưa sao băng từ sao chổi Halley cổ đại
Phó bí thư Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức Thành ủy TP.HCM Nguyễn Phước Lộc trực tiếp mời lãnh đạo của Sở VH - TT TP.HCM, Liên hiệp các Hội VHNT TP.HCM, Chủ tịch Hội Nhà văn TP.HCM và đại biểu khách mời lên sân khấu, thực hiện nghi thức đánh trống khai hội Ngày thơ Việt Nam tại TP.HCM lần thứ 22, với chủ đề Thành phố này tôi đến tôi yêu.
Những tấm lòng vàng 3.5.2023
Theo đó, Inter Miami đã đạt thỏa thuận chiêu mộ hậu vệ 27 tuổi người Uruguay, Maximiliano Falcon với mức phí khoảng 1 triệu USD từ CLB Colo-Colo ở giải VĐQG Chile. Cầu thủ này được đánh giá là sự bổ sung cần thiết cho hàng thủ đội bóng của ông David Beckham. Đây cũng là mong muốn của Messi, khi mùa trước chính nơi đây là điểm yếu nhất của Inter Miami khiến để lỡ cơ hội tiến xa ở vòng play-off MLS Cup.Tính đến nay, Inter Miami sau khi chia tay đến 10 cầu thủ, mới bổ sung 5 bản hợp đồng mới, trong đó có 1 thủ môn (Rocco Rios Novo), 1 hậu vệ (Gonzalo Lujan), nhưng có đến 3 cầu thủ ở hàng tấn công gồm Fafa Picault, Tadeo Allende và Telasco Segovia. Do đó, yêu cầu bổ sung nhân sự ở hàng thủ vẫn là ưu tiên hàng đầu của đội bóng này.Ở trận tập huấn đầu mùa giải, Inter Miami hòa Club America (Mexico) với tỷ số 2-2 tại Las Vegas (thắng 3-2 sau loạt sút 11 m) ngày 19.1. Hàng thủ đội bóng của ông David Beckham tiếp tục mắc nhiều lỗi dẫn tới các bàn thua, trước khi được Messi và Tomas Aviles ghi bàn gỡ hòa lần lượt tỷ số 1-1 và 2-2.Trước trận đấu tiếp theo tại Peru, khi Inter Miami bắt đầu chuyến du đấu nước ngoài gặp CLB Universitario (lúc 8 giờ ngày 30.1), HLV Javier Mascherano nhận được tin vui khi đội bóng sắp được bổ sung 1 hậu vệ rất chất lượng. Đó là cầu thủ Maximiliano Falcon giàu kinh nghiệm, đã thi đấu tại giải Copa Libertadores 2024 (như Champions League tại châu Âu) cùng CLB Colo-Colo vào đến tứ kết.Có thêm Maximiliano Falcon, HLV Javier Mascherano củng cố quyết định của mình đó là không sử dụng cầu thủ kỳ cựu Sergio Busquets thi đấu ở vị trí trung vệ như mùa trước dưới thời HLV Tata Martino."Ý tưởng của chúng tôi là sử dụng Busquets ở vị trí sở trường của anh ấy tại hàng tiền vệ, nơi anh ấy rất có kinh nghiệm và tất nhiên, nếu cần, anh ấy cũng có thể thi đấu ở vị trí hậu vệ. Nhưng ý tưởng là anh ấy chỉ chơi ở vị trí của mình", HLV Javier Mascherano xác nhận trong cuộc họp báo ngày 23.1, khi Inter Miami tiếp tục tập luyện chuẩn bị cho trận du đấu tiếp theo tại Peru.Cũng theo HLV Javier Mascherano: "Những cầu thủ mới đến vẫn trong quá trình xin cấp thị thực làm việc tại Mỹ. Những ai sớm hoàn tất sẽ bước vào tập luyện và chuẩn bị thi đấu (dự kiến có thủ môn Oscar Ustari vừa tái ký hợp đồng và tiền đạo Tadeo Allende). Tôi không biết quá trình này kéo dài trong bao lâu. Tuy nhiên, tôi luôn tính toán lực lượng thi đấu dựa trên những nhân sự đang có và đủ điều kiện ra sân. Chúng tôi cũng bắt đầu quá trình nghiên cứu và đánh giá các đối thủ, bao gồm ở các trận tập huấn và các trận chính thức diễn ra từ giữa tháng 2".Giải MLS mùa 2025 đang trở nên đầy tính cạnh tranh. Không chỉ có Inter Miami tăng cường lực lượng rầm rộ, các đội khác cũng đều tăng cường sức mạnh. Như mới nhất Charlotte FC chiêu mộ thành công ngôi sao Wilfried Zaha từng thi đấu ở giải Ngoại hạng Anh từ CLB Galatasaray (Thổ Nhĩ Kỳ). Chicago Fire FC đang cạnh tranh với Inter Miami chiêu mộ ngôi sao đình đám Neymar từ Al Hilal. Hay Atlanta United FC sắp chi số tiền kỷ lục hơn 10 triệu USD chiêu mộ tiền đạo Miguel Almiron từ Newcastle ở Ngoại hạng Anh…
Đầu năm mới, nhiều sao Việt như Midu, Lan Ngọc, Đăng Khôi... dành thời gian cho gia đình, trải nghiệm các hoạt động đi chùa, chúc tết... Trên trang cá nhân, họ đăng tải khoảnh khắc đoàn viên, đồng thời có những lời nhắn nhủ đầy tình cảm đến khán giả trong ngày đầu năm Ất Tỵ.
Apple loại bỏ củ sạc đi kèm iPad mới ở một số khu vực
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.