Khó vay vốn mua nhà ở xã hội
Năm 2024, Elon Musk (53 tuổi) tuyên bố ông "bị lừa" khi cho phép Vivian chuyển đổi giới tính vì lý do y tế."Giới tính được chỉ định khi sinh ra của tôi là một món hàng được mua và trả tiền. Vì vậy, khi tôi là một đứa trẻ nam và sau đó trở thành người chuyển giới, tôi đã chống lại sản phẩm được bán. Kỳ vọng về nam tính mà tôi phải chống lại suốt cuộc đời mình là một giao dịch tiền tệ. Một giao dịch tiền tệ", cô gái 20 tuổi viết qua Threads.Trong bài đăng tiếp theo, Wilson đặt câu hỏi: "Làm quái nào mà chuyện này lại hợp pháp được?".Page Six đã liên hệ với Elon Musk để xin bình luận nhưng không nhận được phản hồi.Vivian Wilson công khai mình là người chuyển giới vào tháng 6.2022 khi cô nộp đơn xin đổi tên và lấy họ của mẹ Justine Wilson.Hồ sơ nêu lý do là "bản dạng giới tính nam là thực tế tôi không còn sống cùng, tôi không muốn có quan hệ họ hàng với cha ruột của mình dưới bất kỳ hình thức nào".Trong khi đó Elon Musk bày tỏ: "Về cơ bản, tôi đã bị lừa ký các hồ sơ cho một trong những cậu con trai lớn của tôi là Xavier được chuyển giới", CEO của Tesla nói với tiến sĩ tâm lý học Jordan Peterson trong một cuộc phỏng vấn với tờ Daily Wire vào năm 2022. Vị tỉ phú sử dụng Xavier – tên trước khi chuyển giới của Vivian."Điều này xảy ra trước khi tôi hiểu được chuyện gì. Lúc đó dịch Covid-19 đang diễn ra, vì vậy có rất nhiều sự nhầm lẫn, và tôi được cho biết Xavier có thể tự tử nếu nó không được đổi giới tính", Elon Musk nói thêm.Tỉ phú công nghệ cho biết về cơ bản ông đã "mất" đứa con của mình và khẳng định lại rằng ông "bị lừa"."Họ gọi đó là 'deadname'. Lý do họ gọi như thế là vì con trai của tôi đã chết. Con trai tôi, Xavier, bị giết bởi loại virus tâm trí thức tỉnh", ông tuyên bố.Deadname là "cái tên đã chết". Với cộng đồng người chuyển giới, đây thường là tên khai sinh của họ trước khi chuyển giới. Thông thường, deadname là cái tên mà người chuyển giới không muốn sử dụng. Vivian tuyên bố đã "từ bỏ" Elon Musk, "chứ không phải ngược lại". Sau đó cô nói rằng chủ sở hữu mạng xã hội X, người có 14 đứa con với 4 phụ nữ, "không phải là một người đàn ông của gia đình" mà thay vào đó là "một kẻ ngoại tình hàng loạt không ngừng nói dối" về chính những đứa con của mình.Công trình thi công quá ngổn ngang
Tối 6.1, sau khi bay từ Thái Lan về Hà Nội, Xuân Son đã được đưa đến Bệnh viện Vinmec để kiểm tra và phẫu phuật. Giáo sư Trần Trung Dũng và ê-kíp đã áp dụng những kỹ thuật và công nghệ tiên tiến, hiện đại nhất để Xuân Son có thể hồi phục và trở lại với bóng đá một cách tốt nhất.Trả lời một số câu hỏi của Báo Thanh Niên, giáo sư Dũng chia sẻ: "Chấn thương liên quan đến cơ, xương và những thứ xung quanh. Nếu thực hiện mổ mở thì sẽ ảnh hưởng đến màng xương và những tổ chức cơ xung quanh, khiến quá trình liền xương bị chậm lại. Vì thế, chúng tôi thực hiện kỹ thuật phức tạp hơn một chút, đòi hỏi phải có những thiết bị hiện đại nhiều hơn, đó là đóng đinh bằng kim, tức là không mở chỗ gãy ra để đảm bảo sự nguyên vẹn cho phần cơ. Chúng tôi đóng đinh xuyên qua chỗ gãy và cố định lại.Chúng tôi cũng tính toán rất kỹ cho từng con vít, đảm bảo làm sao vừa khít với mặt xương, không được nhô ra một chút nào. Để khi lành lặn và Son tập luyện trở lại sau 6, 9 tháng hay 1 năm, chấn thương này không còn ảnh hưởng gì hết. Đối với người bình thường, nếu bị nhô ra 1, 2 mm thì cũng không có vấn đề gì nhưng với cầu thủ như Xuân Son thì phải tính toán kỹ đến từng mm, phải đo đạc trên máy tính. Yêu cầu mà chúng tôi đưa ra không chỉ là giúp Son hồi phục mà còn là các đinh, vít không được gây ra trở ngại khi Son trở lại tập luyện. Với người bình thường, sau 1 năm rưỡi thì có thể rút đinh nhưng với VĐV thì cần lâu hơn một chút".Bác sĩ nói thêm về tình hình hiện tại của Xuân Son: "Giờ Son có thể nói là tạm ổn rồi. Bạn ấy có thể tập luyện một số bài tập thụ động. Ngoài ra, chúng tôi cũng cần phải theo dõi cơ kỹ càng vì với chấn thương như vậy thì cơ cũng bị đụng dập. Trước khi mổ, chúng tôi cũng phải kiểm tra các nguy cơ thuyên tắc mạch do Son phải di chuyển hơn 2 tiếng trên máy bay. Chúng tôi theo dõi Son rất kỹ càng. Son giờ đã có thể di chuyển bằng nạng được rồi. Tuy nhiên, chúng tôi đang tích cực điều trị tại chỗ, ở phòng bệnh rất tiện nghi nên Xuân Son chỉ cần di chuyển ra nhà vệ sinh thôi". Sáng 7.1, Xuân Son cũng được các lãnh đạo Liên đoàn Bóng đá Việt Nam đến thăm hỏi, động viên. Ngoài ra, các đồng đội của anh ở đội tuyển Việt Nam như Nguyễn Tiến Linh, Đỗ Duy Mạnh cũng đến và gửi nhiều lời chúc tốt đẹp cho tiền đạo này.
Dân số Trung Quốc giảm 60% vào cuối thế kỷ?
Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu.
Phía trước tay lái chồng ly nhựa cao nghệu, chai nước đường, ca hạt trân châu, nước uống, bịch nylon... Một lần, tôi ghé mua đứng lại hơi lâu và nghe câu chuyện của chị.Trước kia chồng chị làm thợ hồ, bị té gãy tay phải bắt 6 con ốc vít, thấy vợ bán đậu hũ cực quá, tay chưa lành hẳn anh đã đi làm trở lại mong chia sẻ bớt phần nào cho vợ. Vì đi làm sớm, cái tay như bị "chênh", xương nhô lên nhói nhức mỗi khi trở trời. Không có tiền để mổ, coi như cam chịu. Sinh con muộn, con gái năm nay học lớp 12, tiền học thêm, học phí ở trường... Mình chị cáng đáng hết.27 năm gánh đậu hũ đi bán khắp nơi, vừa gánh vừa chạy. Mỗi ngày đi về cả chục cây số là bình thường. Qua năm thứ 28, một lần chị đang gánh bị ngã khuỵu, hai cái vai đau khủng khiếp. Đi bệnh viện bác sĩ không cho gánh nữa, bảo rằng, dây thần kinh bị chèn ép, nếu tiếp tục sẽ ảnh hưởng đến vận động.Mấy cô khách quen thấy vậy cho chị tiền mua chiếc xe đạp.Đi từ sớm đến trưa mới về nhà, nghỉ ngơi một chút rồi nhồi bột năng làm trân châu. Mỗi ngày làm 3 ký bột, nhờ có cô em phụ giúp nên đỡ phần nào.Nửa đêm người ta chưa ngủ thì hai chị em thức dậy nấu đậu đến sáng mang đi bán luôn. Lúc này bán chậm, nhiều hôm 2 giờ chiều mới hết. Vừa rồi đám giỗ mẹ mà không có tiền về Quảng Ngãi, ngồi buồn nhớ mẹ không kìm được nước mắt.Tôi không biết an ủi chị thế nào, mỗi lời nói của tôi, không khéo có thể làm chị buồn, tủi phận hơn. Chị hé vai áo cho tôi xem hai cái hõm sâu đều hai bên, dấu vết 27 năm gánh đậu hũ. Nhìn hai dấu sẹo lõm trên vai của chị, tôi chỉ biết thở dài, nó đã kể hết câu chuyện một đời vất vả, lam lũ từ khi bỏ xứ vào Sài Gòn làm ăn.2. Mỗi lần có dịp ra khu ẩm thực đối diện chợ Nguyễn Văn Trỗi, tôi hay ghé ăn chén đậu hũ, nghe chị bán đậu kể chuyện đời.Câu chuyện giữa chúng tôi luôn dông dài.Hồi lấy chồng đến khi có con, chị không có công việc làm ăn ổn định, chỉ đi bó bông điệp bán cúng rằm, mùng một. Một người hàng xóm rủ chị vào Sài Gòn làm ăn.Chị nhớ như in đó là ngày 23 tháng giêng năm chị 26 tuổi, chị hàng xóm dẫn ra chợ Bà Chiểu sắm cho đôi gióng bằng mây, cái rổ đựng lò bằng tre.Trước chị bán ở bờ kè đắt lắm, nhưng rồi đau lưng gánh đi không nổi nên chọn ngồi ở hẻm này đã 26 năm rồi. Khách ăn thời còn sinh viên, ra trường về quê làm việc, lập gia đình. Đến đời con cái họ vào Sài Gòn học cũng đến đây ăn đậu hũ.Hồi còn gánh đi bán dạo đau vai lắm. Đòn gánh vừa chạm vào vai là đau nhói, nhưng một lúc, vai nóng lên cảm giác hết đau. Chiều về, chỗ gánh bị lở ra phải bôi thuốc. Vết thương se mặt lại, êm được buổi tối. Ngày mai gánh thì nó lở tiếp... Vai áo phải may đệm mấy lớp mút mềm bên trong. Bây giờ còn để lại hai cái hõm sâu trên vai, rờ vào thấy lợn cợn như thịt bị nát. Chị bảo tôi lấy tay ấn xem, quả đúng vậy, ở hai chỗ lõm, bên trong đầy các hạt lộm cộm.Có rất nhiều gánh, xe đẩy, xe đạp đậu hũ trên khắp đường phố Sài Gòn. Tôi không biết có bao nhiêu gánh đậu hũ lõm vai đưa con vào đại học, giúp đỡ người ở quê, tích lũy khi về già... Người miền Trung cần cù chịu khó, Sài Gòn là vùng đất rộng mở, hết thế hệ này đến thế hệ khác tìm đến nối tiếp cuộc mưu sinh xa xứ!
Qua tết gần 1 tháng, cây mai vàng 40 năm tuổi vẫn 'trĩu hoa' ở Đà Nẵng
Sau hơn 1 tháng nối dài dải phân cách trên đường Hai Bà Trưng (Q.3, TP.HCM), nhiều người chạy xe máy vào giờ cao điểm vẫn thản nhiên đi ngược chiều, bất chấp lỗi này sắp bị phạt tới 6 triệu đồng. Như Thanh Niên đã thông tin, từ đầu năm 2024, tình trạng người đi xe máy thản nhiên nối đuôi nhau, tự ý lấn làn rồi đi ngược chiều trên đường Hai Bà Trưng (đoạn giao Võ Thị Sáu) không còn xa lạ với người tham gia giao thông vào mỗi sáng. CSGT - TT Công an Q.3, Đội Tuần tra dẫn đoàn (thuộc Phòng CSGT Công an TP.HCM) cho biết không xử phạt xuể các trường hợp vi phạm lỗi này. Đây cũng là hành vi vi phạm khiến những người đi ở chiều ngược lại bức xúc, thường xuyên đăng tải lên mạng xã hội.