Thương mại điện tử và du lịch trực tuyến thúc đẩy kinh tế số Việt Nam
VIDEO: Hyundai SantaFe 2021 thay đổi gì để ‘đấu’ KIA Sorento?AHC - Thương hiệu mỹ phẩm lấy cảm hứng từ phòng khám da liễu Hàn Quốc
Ngày 30.12, nguồn tin của PV Thanh Niên cho biết trên địa bàn xã Tân Lập, H.Kon Rẫy (Kon Tum) vừa xảy ra vụ nghi nổ bình gas khiến 3 người bị thương, được đưa đến Bệnh viện đa khoa tỉnh Kon Tum cấp cứu.Bệnh viện đa khoa tỉnh Kon Tum cho biết đã tiếp nhận 3 bệnh nhân bị đa chấn thương vì tai nạn do hỏa khí gây nên. Các bệnh nhân này nhập viện lúc 15 giờ ngày 29.12.Theo đó, các bệnh nhân gồm Nguyễn Ngọc Diệp (32 tuổi), Nguyễn Văn Quyết (30 tuổi), Trần Văn Thành (27 tuổi, cùng ở thôn 3, xã Tân Lập).Các bệnh nhân nhập viện với các vết thương vùng mặt, ngực, cẳng tay, cẳng chân. Chẩn đoán bỏng độ 2, 3 tại vùng mặt, tay, chân. Riêng bệnh nhân Nguyễn Ngọc Diệp nhập viện với tình trạng không còn huyết áp.Sau khi nhập viện, các bệnh nhân được xử lý vết thương, truyền máu, đưa lên phòng phẫu thuật cắt lọc, xúc rửa... Đến khoảng 19 giờ ngày 29.12, hai bệnh nhân Quyết và Thành được chuyển đến Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM).Riêng bệnh nhân Diệp do vết thương quá nặng nên được chuyển đến Khoa Hồi sức tích cực chống độc, Bệnh viện đa khoa tỉnh Kon Tum tiếp tục điều trị. Theo các bác sĩ tại bệnh viện, hiện bệnh nhân Diệp được đánh mê và cho thở máy, tiên lượng rất nặng.Bác sĩ CKII Nguyễn Cảnh Son, Trưởng khoa Cấp cứu Bệnh viện đa khoa tỉnh Kon Tum, cho rằng xử trí sơ cứu đúng cách là yếu tố quyết định giúp giảm thiểu nguy cơ nhiễm trùng và các biến chứng nghiêm trọng, đồng thời cải thiện khả năng phục hồi của nạn nhân. Đồng thời, BS Son khuyến cáo người dân luôn chú ý tuân thủ các biện pháp an toàn, nhằm giảm thiểu các nguy cơ cháy nổ và bảo vệ tính mạng của bản thân và cộng đồngLàm việc với cơ quan chức năng, người nhà các bệnh nhân nói trên khai nhận các nạn nhân bị thương do vụ nổ bình gas. Hiện cơ quan chức năng đang tiến hành điều tra làm rõ vụ việc nói trên.
TCL trình diễn TV microLED lớn nhất thế giới
Bà Lan cho biết dự định thứ hai đến (ngày 8.4) sẽ tổ chức đoàn gồm: Ban giám hiệu nhà trường, đại diện công đoàn, hội phụ huynh… đi thăm N.
Cùng thất bại ở 2 lượt đấu trước đó nên đội Học viện hàng không Việt Nam và đội Trường ĐH Khoa học tự nhiên đã hết cơ hội cạnh tranh tấm vé vào vòng play - off. Tuy chơi trận thủ tục nhưng mục tiêu của 2 đội bóng này là cống hiến hết khả năng, để lại hình ảnh đẹp với người hâm mộ. Đội Học viện hàng không Việt Nam lần thứ 3 tham dự giải bóng đá Thanh Niên sinh viên vẫn giữ được bản sắc là lối chơi tấn công phóng khoáng. Dàn cầu thủ có chiều cao lý tưởng có nhiều pha tấn công đẹp mắt, ngẫu hứng nhưng vẫn chưa mang lại hiệu quả. Trong khi đó đội Trường ĐH Khoa học tự nhiên sở đội hình khá chất lượng, lối chơi có đường nét. Việc rơi vào bảng đấu có 2 đối thủ mạnh là đội Trường ĐH Sư phạm kỹ thuật TP.HCM và đội Trường ĐH Kinh tế TP.HCM khiến đội Trường ĐH Khoa học tự nhiên trở nên lép vế. Gặp đối thủ "vừa miếng" như đội Học viện hàng không Việt Nam là cơ hội để các cầu thủ đội Trường ĐH Khoa học tự nhiên tìm kiếm chiến thắng đầu tay.
Doanh nhân Nguyễn Thị Triều trở thành Á hậu 2 Hoa hậu Doanh nhân Việt Nam 2024
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại.