Có phải một số người trẻ đang dần quên... lời cảm ơn?
Chiều 16.1, nhà thơ Thanh Thảo đã về Trường THPT Sơn Mỹ (xã Tịnh Khê, TP.Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) để trao học bổng "Thầy tôi" cho học sinh ở vùng Sơn Mỹ (thuộc thôn Tư Cung, xã Tịnh Khê).Đợt này, nhà thơ Thanh Thảo trao học bổng "Thầy tôi" cho 15 học sinh ở Sơn Mỹ, 3 triệu đồng/học sinh. Đây là những học sinh có hoàn cảnh khó khăn, khó khăn đột xuất trong đời sống nhưng có có tinh thần vươn lên trong học tập.Số tiền 45 triệu đồng nói trên từ nguồn nhuận bút các bài báo, bài thơ của nhà thơ Thanh Thảo dành dụm trong một năm qua. Ông muốn số tiền này giúp các học sinh Sơn Mỹ mua đồ dùng học tập hoặc cho gia đình các em mua bánh, mứt… trong dịp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025.Học bổng "Thầy tôi" chính là tiếp nối liên tục học bổng mang tên "Vì trẻ em Sơn Mỹ" do nhà thơ Thanh Thảo sáng lập cách đây 27 năm. Đây cũng là năm thứ 2 nhà thơ lấy tên học bổng "Thầy tôi" để trao cho học sinh vùng quê Sơn Mỹ. Với tên gọi này, nhà thơ Thanh Thảo muốn nhắn nhủ học sinh Sơn Mỹ phải luôn nhớ đến công ơn sâu nặng của thầy cô giáo, ra sức học tập, rèn luyện, tri ân những người đã dạy dỗ mình nên người.Dịp này, Ủy ban MTTQ Việt Nam TP.Quảng Ngãi cũng trao 20 suất học bổng (1 triệu đồng/suất) cho các học sinh vùng quê Sơn Mỹ.CyberCore X4 Gaming - Tiệm net 'chơi là mê' tại Quận 4
Những ngày qua, khi đến các nhà ga, trên chuyến tàu của tuyến metro số 1, hành khách lại nghe từ loa phát thanh một giọng đọc thông báo về an toàn, hướng dẫn hành trình đi lại. Giọng đọc này nếu để ý kỹ, khi nghe qua hành khách đi tàu vừa thấy lạ mà… quen.Đó là giọng đọc của MC Đỗ Phương Thảo, hiện đang là người dẫn chương trình, từng đóng quảng cáo, đọc lời bình, tổng đài… cho các thương hiệu nổi tiếng như: Unilever, Mobifone, VietNam Airlines, Transimex…Nhớ lại những ngày đầu năm 2023, Phương Thảo chia sẻ cô bất ngờ được một đơn vị liên hệ mời thử giọng đọc thông báo tiếng Việt - Anh cho tuyến metro. Yêu cầu của đối tác Nhật Bản là giọng đọc chuẩn, tươi sáng, rõ ràng, phát âm chuẩn cả hai ngôn ngữ và thể hiện tinh thần mến khách của người Sài Gòn. Sau một tuần luyện tập, Phương Thảo được chọn và bắt đầu thu âm kịch bản chi tiết. Cô chia sẻ cảm xúc háo hức và tự hào khi góp giọng cho công trình được người dân mong đợi 17 năm, nhưng cũng không khỏi áp lực vì lo lắng giọng đọc của mình có đáp ứng được yêu cầu hay không.Quá trình thu âm diễn ra khá căng thẳng khi từng đoạn ngắn đều phải được đối tác Nhật Bản phê duyệt. Kịch bản thu âm rất đa dạng, từ thông báo đoàn tàu đến ga, số ke ga, hướng dẫn an toàn, di chuyển. Phương Thảo đã phải nghiên cứu nhiều video hướng dẫn trên metro ở các nước, luyện tập kỹ lưỡng để đảm bảo tốc độ, ngữ điệu phù hợp. Cô cũng tiết chế cảm xúc để giọng đọc vừa tươi sáng, thân thiện mà không "làm quá".Phương Thảo chia sẻ kỷ niệm vui khi đối tác Nhật Bản khen giọng cô đẹp và chuyên nghiệp. Gần 2 năm sau ngày thu âm, cô bất ngờ và vỡ òa cảm xúc khi nghe chính giọng đọc của mình phát ra từ loa phát thanh tại ga metro. Phương Thảo bày tỏ niềm hạnh phúc và tự hào khi được góp một phần nhỏ vào công trình mang dấu ấn chuyển mình của thành phố.
VNDIRECT: Đã có được mã khóa khôi phục nhưng tốc độ chậm hơn dự kiến
Trên Sydney Morning Herald, Ben Groundwater viết: Bây giờ là 7 giờ sáng ở TP.HCM, không khí mát mẻ và trong lành, tôi thức dậy và nghĩ về việc sẽ ăn gì. Và món Việt đầu tiên xuất hiện trong đầu là phở.Không gì thỏa mãn hơn thế này, ngồi ở một chiếc bàn ọp ẹp giữa đám đông trong thành phố nhộn nhịp nhất đất nước vào sáng sớm, mùi khói xe máy gần như bị che lấp hoàn toàn bởi mùi húng quế xé nhỏ và nước dùng cực kỳ đặc trưng ngay trước mặt.Tôi đã ăn rất nhiều phở. Món phở Việt Nam có sự cân bằng hoàn hảo, nước dùng có hương vị thảo mộc và thơm, sợi phở trơn và dai, với thịt bò vừa chín, giá giòn, hành tây cắt mỏng, húng quế tươi và nhiều loại rau thơm khác. Tôi hiểu phở và tôi thích phở.Nhưng đây là món phở ngon nhất mà tôi từng ăn.Đó là phở Phú Vương, có trong danh sách giới thiệu của Michelin, không hẳn là nhà cung cấp phở cơ bản nhất của TP.HCM, nhưng chắc chắn không phải là nhà hàng sang trọng nhất. Bàn inox, ghế nhựa, dịch vụ bình dân. Nhưng nước dùng thì ngon đến kinh ngạc, tuyệt vời.Tôi có chưa đầy 48 giờ ở thành phố này trước khi lên du thuyền trên sông Mekong để đến Phnom Penh, và tôi dự định sẽ ăn thật nhiều món ngon ở Sài Gòn. Đây là thành phố có một số món ăn ngon nhất, có giá chỉ hơn vài đô la một chút...Tôi đến thành phố vào một buổi tối chỉ đủ thời gian để nhận phòng khách sạn của mình, Fusion Original Saigon Centre, rồi đi trên vỉa hè đông đúc hướng đến quán ăn Cô Liêng ở quận 3, cũng là nơi được giới thiệu trong danh sách Michelin.Quán ăn cũ kỹ, giản dị của Sài Gòn, với lò nướng than, tủ kính trưng bày ở phía trước và cách bày trí bàn ăn cơ bản trong không gian chật hẹp. Món đặc sản là bò lá lốt, với thịt bò xay ướp gia vị được gói trong lá lốt và nướng, ăn kèm với các loại rau thơm, rau ngâm chua và bánh tráng mỏng.Kết quả là ngọt, chua, mặn và mùi khói trộn lẫn tạo thành vị đặc trưng hoàn hảo của một phần ẩm thực Việt Nam, và cũng là loại phần ăn cực kỳ thanh nhã, đủ chỗ để bạn có thể ăn thêm một món khác.Vì thế, tôi nhất định phải ăn bánh mì.May mắn thay, bánh mì Huỳnh Hoa chỉ cách đó một đoạn đường. Tôi gọi ổ bánh mì truyền thống nhân pate, sốt mayonnaise, nhiều lát thịt heo xông khói, củ cải muối và cà rốt, và món chà bông heo đặc trưng của quán.Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đi bộ đến Trung Nguyên Legend, một quán cà phê gần khách sạn lúc 6 giờ sáng để uống cà phê sữa đá, hay còn gọi là cà phê Việt Nam với sữa đặc và đá. Đây là cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày mới.Quay lại khách sạn, tiệc buffet của nhà hàng có món phở bò tươi ngon, một tô phở cỡ vừa chứa đầy đủ mọi thứ bạn có thể mong đợi.Vài giờ sau, tôi thấy mình đang ở một nơi ám khói bụi của Đa Kao, quận 1, trên đường Nguyễn Cảnh Chân - nơi bán bún riêu tấp nập.Đây không phải là món dành cho người yếu tim: nước dùng được làm từ cà chua và cua nước ngọt, bún gạo hay bánh đa, thịt heo và da heo cắt miếng, hoa chuối cắt nhỏ, rau thơm tươi và tiết heo luộc trên cùng. Tôi chắc chắn đã tỉnh táo rồi, sau khi ăn một tô bốc khói.Bữa tối sau đó là bánh canh cua, một loại súp cua đặc với sợi bánh dai, tại bánh canh cua 87 ở quận 1.Và cuối cùng là ngày hôm sau, món phở tuyệt nhất trong đời tôi. Tôi sẽ ăn một bữa nữa ở phở Phú Vương, thêm một đĩa bánh cuốn với tôm và thịt heo, trước khi vội vã rời khỏi thành phố. Tuy nhiên, món phở sẽ ở lại với tôi mãi mãi, món mà tôi sẽ luôn theo đuổi và không bao giờ quên.
Đi về miền có nắng ở 3 tập gần đây tiếp tục những diễn biến ngày càng hấp dẫn khi ông Phan xuất viện về nhà nhưng vẫn chưa thể hồi phục trí nhớ hoàn toàn. Ông chỉ nhớ những chuyện gần đây và những chuyện in sâu trong ký ức. Ông vẫn nhận ra Dương nhưng với con trai duy nhất là Phong thì ông Phan vẫn không nhớ.Trong vài tình huống của những tập phim này cho thấy Tường Vân nổi cơn ghen khi vài lần thấy Ánh Dương và Đình Phong bên nhau. Dù Phong đã giải thích nhưng Tường Vân vẫn cho rằng cô trợ lý đang lợi dụng Phong. Một vài tình tiết quay về quá khứ cho thấy mẹ của Tường Vân ngày xưa từng yêu thầm ông Phan. Nên khi biết ông Phan chuẩn bị cưới vợ, bà Hà đã rất sốc. Giờ gặp lại ông Phan trong tình trạng mất trí nhớ, lại thấy con gái vướng vào cảnh tình cảm đơn phương giống mình ngày xưa, bà Hà thấy bất an. Chưa biết mối quan hệ giữa mẹ mình và ông Phan nên khi bà Hà cấm Tường Vân qua lại với Phong thì cô tiểu thư này đã phản ứng quyết liệt và tuyên bố một ngày nào đó Đình Phong sẽ yêu cô.Đi về miền có nắng tập 8 có thêm những diễn biến cho thấy công ty với sự điều hành của Phong lại rơi vào cảnh khó khăn do một số nguyên tắc cứng nhắc của anh. Một đối tác lớn không chịu ký tiếp hợp đồng và Phong không kiên nhẫn chờ đợi được nên đã quyết định không ký. Điều này đồng nghĩa với việc cà phê bị tồn hàng, công nhân và người lao động không có thưởng tết. Ánh Dương rất bức xúc nên nói rõ để vị giám đốc trẻ biết được những gì đang diễn ra, từ hoàn cảnh đến tình người, văn hóa công ty mà ông Phan đã gầy dựng.Trong tập 8 và 9 của Đi về miền có nắng còn có vài cảnh gay cấn khi người yêu cũ của Ánh Dương đến đợi cu Bin ở cổng trường. Bà Xuân nhìn thấy nên báo tin cho Ánh Dương chạy tới ngăn cản. Nhưng gã người yêu cũ vẫn "mặt dày", muốn đón con trai. Ngày trước, khi Dương báo tin mình mang thai, hắn đã rũ bỏ, còn đặt nghi ngờ đứa bé trong bụng không phải con hắn. Cãi nhau một hồi, Ánh Dương bị người yêu cũ xô ngã. Bất ngờ Đình Phong xuất hiện cho hắn "ăn đấm" và lập tức phải rời đi. Tuy nhiên hắn vẫn để lại lời hăm dọa sẽ không để họ yên. Sau màn "anh hùng cứu mỹ nhân" của Phong, mối quan hệ giữa Ánh Dương và Đình Phong trở nên "dễ thở" hơn. Đặc biệt cu Bin tỏ ra thân thiết với Phong và cậu bé muốn mẹ cùng chú Phong, bà Xuân đóng vở kịch giải cứu trẻ em bị bắt cóc. Họ chơi đùa rất vui trông giống một gia đình.Một cảnh khác trong tập 9 còn cho thấy biết con gái yêu đơn phương con trai của ông Phan, bà Hà một mực ép Tường Vân về lại Sài Gòn nhưng cô không nghe. Bà Hà đành kể lại mối tình đơn phương trong quá khứ và bà không muốn con gái theo vết xe đổ của mình. Cuối cùng bà Hà đưa ra hai phương án để Vân chọn: Một là cô phải bằng mọi cách có được người đàn ông mình yêu. Hai là buông bỏ hết để quay về Sài Gòn. Vân đã chọn phương án thứ 1. Trước đó tiểu thư Sài thành đã hẹn gặp Ánh Dương để dằn mặt nhưng vốn chưa có tình cảm gì với tổng tài trẻ tuổi nên Dương phớt lờ.Đi về miền có nắng tập 10 tối nay 17.1 lúc 20 giờ trên VTV3 tiếp tục những nội dung ngày càng hấp dẫn hơn với những diễn biến cho thấy Đình Phong đón cu Bin ở cổng trường và được cu Bin giới thiệu với bạn là "ba của mình". Đưa con trai của Ánh Dương về đến nhà, Đình Phong phát hiện cậu bé bị sốt phải đưa vào bệnh viện gấp.Trước đó, Đình Phong có cuộc hẹn chỉ có hai người tại quán của Tường Vân. Nhưng cô nàng đợi mãi, Đình Phong vẫn không tới.Đi về miền có nắng tập 10: "Em gái mưa" sẽ làm gì nếu biết "crush" vì mẹ con Ánh Dương mà để mình đợi?
Hết quý 1/2024, đại lý vẫn loay hoay xả hàng ô tô đời 2023 tồn kho
Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu.