$813
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Mua vé số Vietlott ở đâu. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Mua vé số Vietlott ở đâu.Sáng 28.1, UBND Q.Nam Từ Liêm (Hà Nội) cho biết, theo kế hoạch, trong chương trình nghệ thuật "Rực rỡ Thăng Long 2025" diễn ra tối cùng ngày sẽ có màn trình diễn ánh sáng bằng drone (máy bay không người lái) hỏa thuật và màn bắn pháo hoa tầm cao vào đúng khoảnh khắc giao thừa để đón chào năm mới Ất Tỵ 2025.Tuy nhiên, sau khi rà soát, đánh giá, xem xét các yếu tố và tình hình thực tế, Ban Tổ chức quyết định dừng phần trình diễn ánh sáng bằng drone để đảm bảo sự thành công của chương trình.Như vậy, trong chương trình nghệ thuật "Rực rỡ Thăng Long" diễn ra tối 28.1 (tức đêm giao thừa năm Ất Tỵ) tại sân vận động quốc gia Mỹ Đình sẽ chỉ còn những tiết mục nghệ thuật đặc biệt của nhiều nghệ sĩ tên tuổi, kết hợp đa thể loại trình diễn, hòa quyện giữa truyền thống và hiện đại, mang đậm dấu ấn văn hóa Thăng Long - Hà Nội.Trước đó, Ban Tuyên giáo Thành ủy, Sở TT-TT, Sở VH-TT và UBND Q.Nam Từ Liêm đã phối hợp với các đơn vị liên quan tổ chức chương trình nghệ thuật "Rực rỡ Thăng Long 2025 vào tối 28.1. Dấu ấn của chương trình là sự kết hợp lần đầu của drone hỏa thuật với pháo hoa tầm cao và chương trình nghệ thuật đặc biệt.Với chủ đề "Những mùa xuân rực rỡ", chương trình nghệ thuật Rực rỡ Thăng Long 2025 sẽ kể những câu chuyện về mùa xuân. Đó là những mùa xuân lịch sử của dân tộc, của đất nước, con người Hà Nội và Việt Nam.Điểm nhấn của chương trình là màn trình diễn của 2025 + 95 drone hỏa thuật (2025 tượng trưng cho năm mới và 95 tượng trưng cho 95 năm ngày thành lập Đảng) thắp sáng bầu trời thủ đô. Ngay sau màn trình diễn drone hỏa thuật sẽ là màn bắn pháo hoa tầm cao vào đúng khoảnh khắc giao thừa để đón chào năm mới Ất Tỵ 2025.Tuy nhiên, quá trình tổng duyệt màn trình diễn ánh sáng vào tối 26.1 đã xảy ra sự cố. Theo đó, nhiều drone hỏa thuật trong quá trình biểu diễn trên không bất ngờ bốc cháy, rơi xuống bãi đất trống. Hậu quả làm nhiều bãi cỏ khô bị bốc cháy.Thông tin về sự cố tối 26.1, UBND Q.Nam Từ Liêm cho biết, nguyên nhân do yếu tố kĩ thuật và đây là tình huống đã được đưa ra trong phương án đảm bảo an toàn của ban tổ chức. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Mua vé số Vietlott ở đâu. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Mua vé số Vietlott ở đâu.Gole 56 tuổi, người Úc là gương mặt từng trải khi sự nghiệp golf kéo dài hơn 4 thập kỷ, còn Bảo Châu 12 tuổi của Việt Nam chỉ mới bắt đầu hành trình. Sự hiện diện của Gole với danh hiệu "cao tuổi nhất" cùng Bảo Châu với danh hiệu "trẻ nhất" trong danh sách 95 VĐV thi tài ở Hoiana Shores Golf Club do Robert Trent Jones thiết kế, từ ngày 6-9.3, được xem là niềm cảm hứng cho cộng đồng Golf trẻ và lão tướng trong khu vực.Dù không được kỳ vọng lên ngôi vô địch WAAP Championship 2025 trong cuộc đấu gậy qua 72 hố với phần thưởng là suất đấu tại 3 giải major nữ chuyên nghiệp danh giá, bản thân việc góp mặt của Gole và Bảo Châu đã được xem là thành tựu."Tôi rất hồi hộp khi góp mặt bên cạnh các VĐV tuổi trẻ tài cao như thế này. Bản thân tôi chẳng có gì để chứng tỏ nhưng tôi không vì điều đó mà quay lưng với cơ hội này", Gole chia sẻ trước thềm WAAP Championship 2025. Thực tế là Gole từng du đấu chuyên nghiệp, năm ngoái thi đấu áp đảo trong làng golf nữ lão tướng khi vô địch cả Women's Senior Amateur do R&A chủ trì và US Senior Women's Amateur do Hiệp hội Golf Mỹ tổ chức. Và như thế, Gole là người Úc đầu tiên ghi được chiến tích ấy. Cũng trong năm ngoái, Gole ghi tên vào tốp 100 bảng golf nghiệp dư thế giới (WAGR) và chiếm ngôi đầu nhánh nữ lão tướng thế giới.Khi còn chơi chuyên nghiệp, Gole thi đấu ở Úc, Nhật Bản, châu Âu trong đó đăng quang tại Danish Open thuộc Ladies European Tour 1996. Nhưng không lâu sau đó, Gole gác gậy để bắt đầu xây dựng gia đình. Khi hai con đều lên 20 tuổi, Gole mới trở lại với golf, ở diện nghiệp dư rồi sớm chiến thắng nhiều giải lão tướng khắp Úc cũng như châu Á.Gole mới bắt đầu chơi golf lúc 12 tuổi. Cũng ở tuổi đó, Bảo Châu đã có thể tự hào rằng mình hơn tiền bối người Úc đến 5 năm khi xét về thâm niên bước vào golf. Hồi năm 2020, trong mùa dịch Covid-19, Bảo Châu được làm quen với môn này, cùng bố và anh tập đánh bóng trong vườn hoa trước nhà. Rồi Bảo Châu sớm bộc lộ tài năng, đến năm 2024 có hai chiến thắng và 5 lần lọt vào tốp 10 chung cuộc các giải được tính điểm trên WAGR tại Việt Nam, bên cạnh vị trí thứ 20 giải Malaysian Women's Amateur Open.Bảo Châu đang đứng thứ 710 thế giới, cao thứ 3 trong nhóm 6 đại diện Việt Nam thi đấu tại WAAP Championship tuần này. Bảo Châu tự nhận xét mình mạnh nhất ở khâu phát bóng, bình quân 220 yard. Bảo Châu thừa nhận bản thân cần cải thiện "short game" và khía cạnh này sẽ phải ở mức sắc sảo nhất để có thể vượt qua cắt loại. Tài năng trẻ này tin mục tiêu đó sẽ đạt được nếu có thể qua cả hai vòng đầu đều ở mức 75 gậy. Với Gole cũng như Bảo Châu, Hoiana Shores Golf Club (Quảng Nam) là thử thách thú vị. "Sân này thật ngoạn mục và nhiều thử thách nhất là khi trời nổi gió", Bảo Châu nhận xét sau khi trải qua vài vòng đánh thử trước WAAP Championship 2025. Ngược lại, tuần này, Gole mới lần đầu đến. "Sân có nhiều điều kỳ thú trong đó có nhiều chỗ khiến tôi ngỡ mình đang chơi golf ở Ireland", Gole nói. ️
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"… ️
Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu. ️