Bố gen Z bồng hai con sinh đôi nhận bằng tốt nghiệp tại TP.HCM
Chị Hải kể khi vừa mở tiệm, chị chủ yếu cung cấp các dịch vụ gội đầu, làm tóc, nhuộm… Sau đó, có người bạn muốn kết hợp làm chung để mở thêm dịch vụ làm nail. "Nhưng họ thấy ế quá. Họ cảm thấy chán nản bởi nhiều khi đến tiệm ngồi đợi khách "dài cả cổ", chỉ biết trò chuyện với nhau từ sáng đến tối, hoặc... ngủ cho qua ngày. Và rồi họ buồn nên đã ngưng hợp tác", chị Hải cho biết và chia sẻ thêm: "Có khi tôi cũng đóng tiệm chứ lỗ… te tua. Mỗi tháng thuê mặt bằng tốn 7 triệu đồng. Chưa kể tiền điện, nước… Sáng mở mắt ra là hiện lên suy nghĩ trong ngày phải kiếm được hơn 250.000 đồng. Mà không có khách thì cảm thấy áp lực vô cùng".Trần Quyết Chiến giúp đội tuyển Việt Nam cầm hòa Tây Ban Nha bằng series 14 điểm
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"…
CMC hợp tác Nvidia kỳ vọng đưa TP.HCM trở thành trung tâm AI
Đấy là Phạm Tuấn Hải, tiền đạo số 10 nhưng ngồi dự bị cả giải trước khi bất ngờ được đá chính ngay trận chung kết lượt về. Đấy là Hai Long, người chỉ ghi 2 bàn trong toàn bộ chiến dịch. Bàn đầu tiên mở tài khoản của tuyển Việt Nam tại ASEAN Cup 2024, bàn cuối cùng làm im lặng toàn bộ Rajamangala. Tất cả đều là người của CLB Hà Nội, đội bóng của bầu Hiển - Chủ tịch HĐQT SHB.Viễn cảnh Tuấn Hải và Hai Long ghi bàn có lẽ không nằm trong trí tưởng tượng của những CĐV lạc quan nhất từ trước khi trận chung kết lượt về bắt đầu. Cả hai đã dự bị nhiều hơn ra sân, chỉ là phương án B thậm chí C của HLV Kim Sang-sik. Ngay cả khi bộ đôi này xuất hiện, CĐV lẫn giới quan sát cũng kỳ vọng nhiều hơn vào những cái tên nổi bật như Xuân Son, Hoàng Đức, Quang Hải hay cả Doãn Ngọc Tân.Song sự thầm lặng về nhân dạng không tỷ lệ thuận với tiếng vang cả hai tạo ra tại Rajamangala tối 5.1. Tuấn Hải chỉ mất 8 phút để mở điểm cho tuyển Việt Nam bằng tình huống thoát xuống trước khi dứt điểm cực khéo để mở tỷ số. Ở bàn thắng gỡ hòa 2-2, chính tiền đạo từ đội bóng bầu Hiển là người tung cú đá đập chân Pansa Hemviboon của tuyển Thái Lan.Bàn thắng của Hai Long thì đơn giản dập tắt toàn bộ hy vọng của người Thái, và đưa tuyển Việt Nam tới với chiến tích tuyệt diệu nhất trong lịch sử tham dự giải vô địch Đông Nam Á khi vô địch ngay trên đất Thái Lan.Hai Long có thể vẫn được coi là cầu thủ trẻ tại tuyển Việt Nam lúc này. Nhưng trường hợp của Tuấn Hải xứng đáng để đem ra suy ngẫm. Gần một năm trước, Tuấn Hải được giành Quả bóng Bạc Việt Nam. Phong độ cao trong màu áo CLB Hà Nội lẫn tuyển quốc gia giúp Hải vươn mình. Tiền đạo của Hà Nội từng sút tung lưới Nhật Bản lẫn Iraq trong năm 2024, nhưng sau cùng đã bắt đầu giải đấu cấp độ khu vực với vị trí trên ghế dự bị. Phương án ưu tiên của HLV Kim cho vai trò này là Bùi Vĩ Hào, một cầu thủ trẻ hơn Tuấn Hải 5 tuổi.Bóng đá thế giới từng chứng kiến không ít ngôi sao rơi vào hoàn cảnh tương tự Tuấn Hải. Nhiều cái tên lừng lẫy trong số này từng tạo rắc rối (Cristiano Ronaldo tại EURO 2021, Ruud van Nistelrooy tại World Cup 2006 chẳng hạn), nhưng Tuấn Hải vẫn bình tĩnh chờ đợi và chắt chiu từng cơ hội. Trước trận chung kết, Tuấn Hải mới chỉ đá vỏn vẹn 38 phút tại ASEAN Cup 2024. Nhưng khi được tin tưởng, tiền đạo chơi cho đội bóng của bầu Hiển đã không phụ lòng tin của HLV Kim và người hâm mộ.Nếu có gì để nói về chiến thắng của tuyển Việt Nam tại ASEAN Cup 2024, đó phải là việc đội tuyển gần như không phân biệt ranh giới giữa cầu thủ chính và dự bị. Tất cả đều đóng những vai trò riêng, biết cách tỏa sáng khi được trao cơ hội. Tuyển Việt Nam quả thực đã thắng cùng nhau, theo mọi nghĩa.Tuấn Hải và Hai Long là những trường hợp kép phụ tỏa sáng theo cách ít ai ngờ. Thủ quân Đỗ Duy Mạnh bắt đầu hai lượt trận chung kết đều trong vai trò cầu thủ dự bị. Nhưng bất cứ khi nào được tung vào sân, Duy Mạnh đều lập tức thể hiện được tầm ảnh hưởng khi giúp tuyển Việt Nam vượt qua rào cản tâm lý từ pha chơi thiếu fair-play của Thái Lan. Trong những phút cuối cùng tại Rajamangala, chính Duy Mạnh là người liên tục không chiến thành công nhằm giải nguy cho khung thành của Đình Triệu.Quang Hải cũng là một trường hợp tương tự khi không được đá chính, nhưng luôn cho thấy tầm ảnh hưởng tuyệt vời khi được tin tưởng. Chính Hải là người chuyền đường bóng quyết định cho Tuấn Hải tạo ra bàn gỡ 2-2.Tuấn Hải, Hai Long, Duy Mạnh hay Quang Hải đều đã và đang là người của CLB Hà Nội. Thành Chung, Xuân Mạnh, Văn Vĩ là những cái tên khác đã và đang khoác áo CLB của bầu Hiển thể hiện được vai trò tại ASEAN Cup 2024. Sức ảnh hưởng cùng nhóm này giúp tuyển Việt Nam luôn có được điểm tựa, không chỉ về chuyên môn mà còn cả tinh thần trong những thời điểm bị dồn ép. CLB của Chủ tịch SHB Đỗ Quang Hiển có 5 cầu thủ tham gia vào đội tuyển quốc gia trong chiến dịch ASEAN Cup 2024, không CLB nào đóng góp nhiều quân số hơn thế. Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, Thành Chung, Duy Mạnh, Hai Long, Tuấn Hải... lao về phía khán đài nơi bầu Hiển đang đứng. Họ chia sẻ niềm vui chiến thắng cùng bầu Hiển SHB - người đã sát cánh bên họ từ những ngày đầu đến khi tỏa sáng như những chiến binh sao Vàng. Họ nhớ nơi đã hun đúc nên ý chí và khát vọng chiến thắng. Hình ảnh tại sân Rajamangala hôm nay gợi nhắc ký ức tại Mỹ Đình năm 2018, khi bầu Hiển cũng nghẹn ngào trong niềm vui lớn khi đội tuyển vô địch AFF Cup. Đó là những khoảnh khắc lịch sử hiếm có, chất chứa niềm tự hào và xúc động, chạm đến trái tim hàng triệu người yêu bóng đá.Sự gắn bó cùng nhau trong màu áo CLB có lẽ là một phần trong thành công tuyệt vời này của nhóm cầu thủ Hà Nội tại đội tuyển. Tại V.League 2024, Hà Nội là CLB hiếm hoi có lối chơi rõ ràng với sự tham gia của gần như toàn bộ các cầu thủ, ít khi phân biệt đá chính và dự bị. Tất cả cùng nhau chiến đấu, nỗ lực để có được thành quả. Thứ tinh thần khiêm nhường nhưng luôn sẵn sàng chiến đấu đến cùng này sau cùng đã giúp tất cả vươn mình vào thời điểm ít ai dám ngờ nhất.Bóng đá là môn thể thao làm nền cho vô số cá nhân vĩ đại. Nhưng để chạm tới vinh quang tột cùng, công sức của tập thể luôn phải đặt lên hàng đầu. Tuyển Việt Nam, với điểm tựa là nhóm cầu thủ từ đội bóng của bầu Hiển, đã vô địch ASEAN Cup 2024 như thế.
Trong chương trình, một khán giả chia sẻ về việc người anh cả trong gia đình bất ngờ đòi chia tài sản, trong khi gia tài chính là mảnh đất cha mẹ đang canh tác, dẫn đến sự căng thẳng giữa các thành viên. Lắng nghe câu chuyện, Ngân Quỳnh cho rằng hành động nông nổi của người anh làm ảnh hưởng đến nếp sống của gia đình. Diễn viên Về nhà đi con bày tỏ thêm: “Tôi từng đi quay khắp nơi, chứng kiến nhiều gia đình cha mẹ rất thương con, thậm chí đến mức phải gọi là mù quáng. Cũng có thể ảnh hưởng từ cách dạy con nên dần dà hình thành tính cách, khi lớn lên cần tiền để làm ăn thì về nhà xin. Đối với người Á Đông, tình cảm gia đình lúc nào cũng đặt lên trên hết. Nếu con có thất bại thì về đây cha mẹ nuôi, chứ con ngó vô tài sản của cha mẹ thì là một điều tầm bậy”. Ngân Quỳnh nói bản thân luôn hướng con đến cuộc sống độc lập, thay vì dựa dẫm vào tài sản bố mẹ. Cô kể năm con trai 15 tuổi đã có tính ham chơi, ỷ lại nên quyết định đưa đi du học sớm. “Lúc đó, tôi mua cho con một món đồ nhưng con không thích dùng và tự ý bán đi. Khi tôi hỏi tại sao con không hỏi ý kiến của cha mẹ, thì con nói rằng đồ này của con và có quyền tự quyết định. Tôi thấy con có tính ỷ lại nên tôi quyết định cho con đi du học sớm dù trong lòng tôi đứt từng đoạn ruột”, cô nói.“Mẹ chồng quốc dân” cho biết dù đi du học nhiều năm nhưng thỉnh thoảng, con trai vẫn còn giận cha mẹ vì để con tự lập nơi đất khách quê người. “Nhưng mà một ngày nào đó, con sẽ hiểu, việc cha mẹ cho con ra đời là để con nếm trải tất cả những trái đắng trên đời và cho con thấy giá trị của đồng tiền, sức lao động”, nữ nghệ sĩ nghẹn ngào.Đúc kết lại chủ đề Gia tài của con, nghệ sĩ Ngân Quỳnh bày tỏ: “Từ câu chuyện vừa rồi, tôi không có ý dạy đời hay tỏ ra cao siêu gì, nhưng bằng kinh nghiệm của mình và sau khi chứng kiến nhiều gia đình, tôi có một góp ý nhỏ rằng chúng ta nên dạy con từ nhỏ về sự tự lập và không nên ỷ lại vào tài sản của cha mẹ. Đó là điều kiện tốt để con cái được hình thành nhân cách tốt hơn khi bước chân ra xã hội sau này”.
Liverpool: Mua hay không mua trung vệ?
Trong tập 126 của Mái ấm gia đình Việt, hoàn cảnh của Lê Ngọc Tâm Bình (13 tuổi) khiến Ngô Kiến Huy và dàn khách mời không khỏi xót xa. Từ nhỏ, cô bé đã không có một gia đình trọn vẹn vì cha mất sớm do tai nạn giao thông, mẹ có tổ ấm mới. 3 chị em Tâm Bình lớn lên trong sự chăm sóc của ông bà nội. Theo chia sẻ, ông của Tâm Bình đã ngoài 70 tuổi, từng 2 lần tai biến, cộng thêm bị tai nạn giao thông nên sức khỏe yếu. Trong khi đó, bà của cô bé bị suy giảm trí nhớ, lại mắc chứng cao huyết áp nên không lao động được gì. Anh chị của Tâm Bình là Như Huỳnh - Quốc Huy phải nghỉ học sớm để đi làm trang trải cuộc sống. Hiện tại, gia đình gặp khó khăn vì không có thu nhập ổn định. Vì hoàn cảnh gia đình, Tâm Bình và anh chị thường xuyên gặp cảnh thiếu ăn thiếu mặc. Bữa cơm hằng ngày của cả nhà chủ yếu chan nước tương, nhiều hơn thì có thêm vài con cá khô. Nỗi lo lớn nhất của 3 chị em Tâm Bình là mất đi ông bà - chỗ dựa duy nhất của các bé từ nhỏ đến lớn. Dương Hồng Phúc ôm Tâm Bình vào lòng để động viên và an ủi. Nam MC xúc động khi cô bé nhắc về bức ảnh gia đình duy nhất mà em có, được chụp khi Tâm Bình còn chưa ra đời. Anh nghẹn ngào vì thấy bất lực trước ước mơ của một đứa trẻ, mong một lần được chụp ảnh gia đình có đủ thành viên. Ca sĩ Ngô Kiến Huy không giấu được sự xúc động, lo lắng cho sức khỏe của ông nội em Bình khi đã lớn tuổi, lại vừa bị tai nạn xe vẫn cố gắng chăm sóc các cháu nhỏ mồ côi. Trong hậu trường, Ngô Kiến Huy cho biết anh thường xuyên xem Mái ấm gia đình Việt cùng người thân. Mỗi lần theo dõi chương trình, nam ca sĩ luôn phải kiềm lại cảm xúc vì mỗi khi khóc, anh thường bị mẹ trêu chọc. Ngô Kiến Huy tự nhận mình là một người cứng rắn, nên trong chương trình anh luôn cố kìm sự xúc động, luôn muốn mang đến năng lượng tích cực cho các gia đình. Anh hứa sẽ cùng người mẫu Tú Hảo nỗ lực hết mình để hoàn thành các thử thách của chương trình, mang đến phần thưởng giá trị cho các em nhỏ đang có hoàn cảnh khó khăn.