6 chất dinh dưỡng quan trọng nam giới rất cần nhưng thường bị thiếu
Những người thường xuyên bị nhiễm trùng đường tiết niệu thì cần đi kiểm tra tuyến tiền liệt. Vì vi khuẩn gây nhiễm trùng đường tiết niệu có khả năng xâm nhập vào tuyến tiền liệt và gây viêm tuyến tiền liệt cấp tính.Dự đoán kết quả, tuyển Việt Nam vs Malaysia: Duyên ghi bàn của Quang Hải, Tiến Linh
Suốt cả mùng 4, Nguyễn Gia Hân (18 tuổi), ngụ ở P.Bình Trưng Đông, TP.Thủ Đức (TP.HCM) vẫn chưa thể mua vé xe từ Bạc Liêu về TP.HCM. Hân cho biết gia đình cô dự định đi hành hương, tham quan các địa điểm nổi tiếng và thưởng thức ẩm thực địa phương vào đêm mùng 4, sau đó trở về TP.HCM vào trưa mùng 5 để kịp đi làm, đi học. Tuy nhiên, dù đã "săn" được vé chiều đi, cô không khỏi bất ngờ khi nhân viên nhà xe thông báo đã hết vé chiều về vào mùng 5."Nhà mình đã gọi đến 5 nhà xe, nhưng tất cả đều thông báo hết vé cả ngày mùng 5 do lượng người từ các tỉnh miền tây đổ về TP.HCM quá đông. Sau đó, một nhà xe liên hệ lại. Họ cho biết vẫn còn chỗ vào lúc 23 giờ đêm mùng 5. Tuy nhiên, gia đình mình đành từ chối vì lo ngại không kịp giờ đi làm", Hân chia sẻ.Hỏi về cách xử lý với sấp vé chiều đi, Hân chia sẻ gia đình cô đã nghĩ đến phương án bỏ vé hoặc hoàn lại, chấp nhận mất 30% phí. Tuy nhiên, khi đến nhà xe trao đổi, cô may mắn được hỗ trợ dời lịch khởi hành sang một ngày khác mà không mất thêm phí. "Dù khá bất tiện khi phải thay đổi kế hoạch, nhưng đây vẫn là phương án tốt nhất so với việc mất vé hoặc tốn thêm tiền tìm phương tiện khác. Rút kinh nghiệm năm nay, chắc chắn lần sau mình sẽ đặt vé khứ hồi sớm để tránh rơi vào tình huống khó xử như vậy", Hân nói.Cũng rơi vào tình huống tương tự, Nguyễn Thanh Phong, sinh viên Trường ĐH Bách khoa TP.HCM và gia đình từ Bình Dương đến Cà Mau du lịch từ mùng 2 tết. Đến chiều mùng 4, khi tìm vé về, họ tá hỏa khi tất cả nhà xe đều báo hết chỗ đến hết ngày mùng 5. Không muốn bị kẹt lại, cả nhà buộc phải tìm xe ghép hoặc bao nguyên xe.Phong cho biết dù giá vé cao gấp đôi so với đi xe thông thường nhưng vì cần về TP.HCM gấp để kịp công việc, gia đình Phong đành chấp nhận. "Lúc đó, mình cũng thử tìm xe khách nhưng nhà xe nào cũng báo hết vé. Cuối cùng, gia đình phải gom tiền để bao nguyên một xe 7 chỗ, tổng chi phí hơn 4 triệu đồng. Biết là mắc nhưng còn hơn bị kẹt lại", Phong nói.Phong cho biết nếu đặt vé sớm hơn, có thể gia đình sẽ không phải tốn thêm chi phí. "Lần sau mình sẽ rút kinh nghiệm, dù đi chơi gần hay xa cũng phải đặt vé khứ hồi ngay từ đầu, tránh cảnh bị động như thế này", Phong nói.Người viết đã liên hệ với các nhà xe như: Phương Trang, Hảo, Tuấn Hưng, Ngọc Ánh… để tìm hiểu tình trạng vé, nhưng tất cả đều xác nhận rằng vé từ các tỉnh miền Tây về TP.HCM trong những ngày cao điểm sau tết đã hết sạch từ sớm. Từ mùng 3, 4 tết, các tổng đài của nhiều phòng vé rơi vào tình trạng quá tải, liên tục báo bận do lượng khách liên hệ quá đông. Nhiều người cố gắng gọi đặt vé nhưng chỉ nhận lại âm thanh "ò e í". Không chỉ vậy, hệ thống đặt vé trực tuyến của một số nhà xe cũng bị tê liệt khiến hành khách không thể truy cập đặt chỗ.Nhân viên nhà xe Phương Trang (chi nhánh xa lộ Hà Nội) cho biết lượng khách năm nay tăng mạnh, đặc biệt vào ngày mùng 5, khiến vé kín lịch từ rất sớm. "Hầu hết hành khách đã đặt vé trước để đảm bảo có chỗ về TP.HCM sau kỳ nghỉ tết, rất khó để tìm được vé trống vào phút chót", nhân viên này nói.Tình trạng tương tự cũng diễn ra tại nhà xe Hảo. Đại diện nhà xe chia sẻ: "Vé mùng 5 tết đã hết sạch. Nhiều khách đến tận bến hỏi vé nhưng chúng tôi thực sự không còn chỗ trống".Trước tình thế này, nhiều hành khách buộc phải tìm phương án thay thế như đi xe ghép, thuê xe bao với giá cao hoặc chấp nhận lùi lịch trình để có vé về TP.HCM.
Thần Bạch Mi, vì sao đại thi hào Nguyễn Du xem là ‘ông tổ’ gái lầu xanh?
Trong tập 126 của Mái ấm gia đình Việt, hoàn cảnh của Lê Ngọc Tâm Bình (13 tuổi) khiến Ngô Kiến Huy và dàn khách mời không khỏi xót xa. Từ nhỏ, cô bé đã không có một gia đình trọn vẹn vì cha mất sớm do tai nạn giao thông, mẹ có tổ ấm mới. 3 chị em Tâm Bình lớn lên trong sự chăm sóc của ông bà nội. Theo chia sẻ, ông của Tâm Bình đã ngoài 70 tuổi, từng 2 lần tai biến, cộng thêm bị tai nạn giao thông nên sức khỏe yếu. Trong khi đó, bà của cô bé bị suy giảm trí nhớ, lại mắc chứng cao huyết áp nên không lao động được gì. Anh chị của Tâm Bình là Như Huỳnh - Quốc Huy phải nghỉ học sớm để đi làm trang trải cuộc sống. Hiện tại, gia đình gặp khó khăn vì không có thu nhập ổn định. Vì hoàn cảnh gia đình, Tâm Bình và anh chị thường xuyên gặp cảnh thiếu ăn thiếu mặc. Bữa cơm hằng ngày của cả nhà chủ yếu chan nước tương, nhiều hơn thì có thêm vài con cá khô. Nỗi lo lớn nhất của 3 chị em Tâm Bình là mất đi ông bà - chỗ dựa duy nhất của các bé từ nhỏ đến lớn. Dương Hồng Phúc ôm Tâm Bình vào lòng để động viên và an ủi. Nam MC xúc động khi cô bé nhắc về bức ảnh gia đình duy nhất mà em có, được chụp khi Tâm Bình còn chưa ra đời. Anh nghẹn ngào vì thấy bất lực trước ước mơ của một đứa trẻ, mong một lần được chụp ảnh gia đình có đủ thành viên. Ca sĩ Ngô Kiến Huy không giấu được sự xúc động, lo lắng cho sức khỏe của ông nội em Bình khi đã lớn tuổi, lại vừa bị tai nạn xe vẫn cố gắng chăm sóc các cháu nhỏ mồ côi. Trong hậu trường, Ngô Kiến Huy cho biết anh thường xuyên xem Mái ấm gia đình Việt cùng người thân. Mỗi lần theo dõi chương trình, nam ca sĩ luôn phải kiềm lại cảm xúc vì mỗi khi khóc, anh thường bị mẹ trêu chọc. Ngô Kiến Huy tự nhận mình là một người cứng rắn, nên trong chương trình anh luôn cố kìm sự xúc động, luôn muốn mang đến năng lượng tích cực cho các gia đình. Anh hứa sẽ cùng người mẫu Tú Hảo nỗ lực hết mình để hoàn thành các thử thách của chương trình, mang đến phần thưởng giá trị cho các em nhỏ đang có hoàn cảnh khó khăn.
Tiền tiểu đường là tình trạng mà lượng đường trong máu tăng cao hơn mức bình thường nhưng chưa đủ cao để được chẩn đoán tiểu đường loại 2. Thông thường, tiền tiểu đường vẫn âm thầm tiến triển. Người bệnh chỉ hay biết tình trạng của mình khi xét nghiệm máu và phát hiện đường huyết cao bất thường, theo chuyên trang sức khỏe Verywell Heath (Mỹ).Có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến việc một người có bị tiền tiểu đường hay không. Các yếu tố này chủ yếu là di truyền, thói quen, lối sống và chế độ ăn uống. Chúng sẽ tác động đến độ nhạy insulin, dẫn đến tình trạng kháng insulin và làm tăng đường huyết. Tiền tiểu đường nếu không điều trị có thể tiến triển thành tiểu đường loại 2.Tiểu đường loại 2 sẽ làm tăng nguy cơ mắc các biến chứng nghiêm trọng, chẳng hạn như bệnh tim, đột quỵ, các vấn đề về thận hay tổn thương thần kinh. Do đó, phát hiện sớm tiền tiểu đường và có cách can thiệp phù hợp sẽ giúp ngăn ngừa các biến chứng.Một trong những thách thức, ảnh hưởng đến việc phát hiện sớm tiền tiểu đường là tình trạng này không có triệu chứng rõ ràng. Người mắc thường chỉ biết mình bị tiền tiểu đường khi khám sức khỏe định kỳ. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, người bị tiền tiểu đường sẽ gặp các triệu chứng như khát nước thường xuyên, đi tiểu nhiều, mệt mỏi, nhìn mờ, thay đổi cân nặng không rõ nguyên nhân.Triệu chứng khát nước, đi tiểu nhiều là do lượng đường glucose trong máu tăng, khiến cơ thể phải đào thải đường qua nước tiểu. Kết quả của quá trình này là cơ thể bị mất nước, gây khát nước và tiểu liên tục.Khi mắc tiền tiểu đường, cơ thể sẽ gặp khó khăn trong việc xử lý chuyển hóa đường glucose để cung cấp năng lượng cho tế bào. Tình trạng này khiến người mắc cảm thấy kiệt sức. Lượng đường trong máu cao cũng làm thay đổi lượng chất lỏng trong mắt, dẫn đến nhìn mờ.Kháng insulin ở người tiền tiểu đường sẽ dẫn đến việc tăng hay giảm cân một cách đột ngột mà không rõ nguyên nhân. Việc tăng, giảm cân này hoàn toàn không do sự thay đổi chế độ ăn, tăng cường vận động hay phương pháp nào khác.Khi thấy bất kỳ triệu chứng nào, người mắc cần đến bác sĩ khám để được chẩn đoán. Với người khỏe mạnh, đặc biệt khi bước vào tuổi trung niên, dù không có bất kỳ triệu chứng khác thường nào cũng nên kiểm tra sức khỏe định kỳ, theo Verywell Heath.
Phục thiện giang hồ: Giúp người lầm lỗi làm lại cuộc đời
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.