Khám phá Infinity Game Zone, iCafe đầu tư VGA 'khủng' GIGABYTE RTX 2080
Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu.Audi Q3 - Cá tính, thực dụng cho nhịp sống đô thị hiện đại
Với 13 lần ghi bàn tại AFF Cup 2024, đội tuyển Việt Nam là đội ghi bàn nhiều thứ hai tại giải đấu năm nay, tính đến sau loạt trận bán kết lượt đi. Thành tích ghi bàn của đội bóng trong tay HLV Kim Sang-sik hiện chỉ kém đương kim vô địch (ĐKVĐ) Thái Lan (19 bàn).Điều đáng chú ý tiếp theo, đội tuyển Việt Nam ghi bàn từ mọi hướng, các tình huống ghi bàn rất đa dạng. Đoàn quân của HLV Kim Sang-sik đã có bàn thắng được ghi bằng đầu (Doãn Ngọc Tân lập công trong trận đấu với Philippines ở vòng bảng), có bàn thắng từ các tình huống cố định (Doãn Ngọc Tân ghi bàn sau pha đá phạt góc trong trận đấu với Philippines, Nguyễn Tiến Linh đá phạt đền thành công trong trận gặp Singapore), có những pha giãn biên sau đó tạt vào trung lộ để các cầu thủ ở phía trong dứt điểm, phối hợp nhóm bật tường trung lộ, chuyền khe ghi bàn, lẫn các tình huống sút xa…Những người đã ghi bàn thắng từ các cú sút xa cho đội tuyển Việt Nam là Quang Hải trong trận thắng Myanmar 5-0 ở vòng bảng và Văn Vĩ trong trận thắng Lào 4-1 cũng ở vòng bảng.Trừ thủ môn, tất cả các tuyến khác nhau của đội tuyển Việt Nam đều đã có cầu thủ ghi bàn thắng cho đội nhà. Ở hàng hậu vệ, hậu vệ trái Văn Vĩ là người đã lập công cho đội tuyển Việt Nam. Ở hàng tiền vệ, chúng ta có Quang Hải (2 bàn), Hai Long, Doãn Ngọc Tân là những người đã chọc thủng lưới đối phương tại giải năm nay.Còn trên hàng tiền đạo, Tiến Linh, Xuân Son (mỗi người 3 bàn), Văn Toàn và Vĩ Hào là những chân sút đã có bàn thắng. Riêng Tiến Linh và Xuân Son đang áp sát danh hiệu vua phá lưới của AFF Cup năm nay.Chỉ có các trung vệ là chưa ghi bàn. Điều này xuất phát từ một số nguyên nhân. Đầu tiên, trung vệ có khả năng tham gia tấn công tốt nhất của đội tuyển Việt Nam hiện nay là Việt Anh chưa được thi đấu nhiều. Cầu thủ này mới ra sân 1 lần tại AFF Cup 2024, nhưng cũng bị thay ra khá sớm khi đội tuyển Việt Nam đối đầu với Philippines ở vòng bảng.Thứ nhì, do các phương thức ghi bàn vẫn rất đa dạng, nên đội tuyển Việt Nam chưa tập trung khai thác các tình huống lên tham gia tấn công và đánh đầu của các trung vệ, trong những pha bóng cố định. Không loại trừ khả năng ở các trận đấu cuối cùng của AFF Cup 2024, khi tính chất của các trận đấu mỗi lúc một căng thẳng hơn, khi các đội mỗi lúc một hiểu nhau hơn, thi đấu chặt chẽ hơn, chúng ta sẽ dần dần sử dụng phương án "săn bàn" này. Cũng về lý thuyết, cơ hội được ra sân của trung vệ Việt Anh trong những trận đấu tới sẽ cao hơn, khi HLV Kim Sang-sik cần thêm người để "trám" vào những khoảng trống ở hàng phòng ngự của đội tuyển Việt Nam, khi có cầu thủ ở khu vực này gặp thẻ phạt hoặc sa sút về mặt thể lực. Ở góc độ nào đó, đây cũng là "vũ khí bí mật" của đội tuyển Việt Nam ở giai đoạn cuối của giải. Chúng ta sẽ tập trung khai thác những pha bóng các trung vệ lên tham gia tấn công, đón đường chuyền của đồng đội từ những tình huống cố định, rồi đánh đầu ghi bàn. Trong lối chơi này, không chỉ có Việt Anh, Bùi Tiến Dũng cũng là trung vệ có khả năng đánh đầu ghi bàn không tồi.Đội bóng của HLV Kim Sang-sik càng đa dạng ở khả năng tiếp cận khung thành đối phương, các đối thủ càng khó đoán. Đúng thời điểm thích hợp, đội tuyển Việt Nam có thể sẽ sử dụng phương thức tấn công thích hợp, khiến các đối thủ không kịp trở tay.Bạn có thể chọn 1 mục. Bình chọn của bạn sẽ được công khai.Việt Nam thắng Singapore Việt Nam thua SingaporeViệt Nam hòa Singapore
Thưởng thức đa dạng bánh dân gian, trái cây… tại Lễ hội sông nước TP.HCM
Tính đến chiều 10.1, Chị dâu đạt 100 tỉ đồng (theo Box Office Vietnam). Bộ phim do Khương Ngọc giữ vai trò đạo diễn với kịch bản của bộ đôi biên kịch Kim và ToTo Chan đã góp công lớn trong việc tạo nên một tác phẩm đậm chất Việt, mang hồn cốt gia đình, văn hóa Việt, đủ sức "chạm" đến cảm xúc khán giả. Với mô típ có thể không đột phá - chuyện chị dâu, em chồng - nhưng Chị dâu được xử lý vừa vặn, giữ chắc nhịp từ đầu tới phút cuối. Mỗi nhân vật đều có sự phát triển suốt chiều dài phim với từng lời thoại và lối ứng xử trong mỗi tình huống phim đặt ra.Chị dâu khai thác tốt yếu tố tâm lý của dàn nhân vật nữ nơi Việt Hương (vai Hai Nhị), Hồng Đào (Ba Kỳ), Đinh Y Nhung (Tư Ánh), Lê Khánh (Năm Thu) và Ngọc Trinh (Út Như) đều có cơ hội tỏa sáng qua lối diễn riêng của từng người. Nội dung phim là câu chuyện về sự đổ vỡ và hàn gắn, được đạo diễn gói gọn trong bối cảnh một ngôi nhà từ đường cũ kỹ bị sập sau cơn bão. Ngôi nhà còn là nơi tái hiện những kỷ niệm kèm mâu thuẫn, tổn thương lâu ngày bị che giấu giữa các thành viên trong gia đình để rồi sau hết, từng người lại quay về với nhau bằng tình yêu thương, nghĩa gia đình.Thành công của Chị dâu cho thấy khán giả Việt đón nhận những tác phẩm điện ảnh được làm tốt, kịch bản chất lượng với diễn xuất của dàn diễn viên thực lực.
Thông tin ban đầu, vụ cháy xảy ra khoảng 19 giờ ngày 4.3 tại một kho chứa len giữa khu dân cư đông đúc trên đường Lê Văn Tám, P.10, TP.Đà Lạt (Lâm Đồng), ngọn lửa bùng phát rất nhanh, khói lửa bao trùm cả khu dân cư sau khu biệt thự cổ Cadasa, khiến người dân hoảng loạn.Nhận được tin báo, Công an P.10 có mặt tại hiện trường phối hợp người dân tại chỗ dập lửa, đồng thời di chuyển người dân, đồ đạc của các hộ lân cận đến nơi an toàn. Ít phút sau, lực lượng Cảnh sát PCCC-CHCN huy động nhiều phương tiện cùng hàng chục cán bộ, chiến sĩ đến hiện trường. Do đường Lê Văn Tám chật hẹp nên việc chữa cháy gặp không ít khó khăn.Theo lãnh đạo UBND P.10, khu vực xảy ra cháy là kho chứa len có diện tích khoảng 200 m2. Khối lượng len trong kho đang xác định, rất may vụ cháy không thiệt hại về người. Lực lượng Cảnh sát PCCC kịp thời đến hiện trường dập lửa nên ngọn lửa không lây lan ra những nhà xung quanh.Nguyên nhân vụ cháy đang được các cơ quan chức năng điều tra làm rõ.
Thanh Thúy kiếm tiền tỉ khi sang châu Âu thi đấu
Những năm đầu 80 của thế kỷ trước, ở quê tôi, một vùng thuần nông tại Nghệ An, gần như nhà nào cũng thiếu ăn quanh năm. Những bữa ăn chỉ toàn cơm độn khoai lang, mì hạt kèm với rau má, củ chuối luộc đã ám ảnh đám trẻ lên 6 - 7 tuổi như tôi. Và chúng tôi chỉ mong tết đến. Tết có bánh chưng, có thịt, có cơm trắng, áo mới… dù nó đến và đi rất nhanh. Tết Nguyên đán ở quê tôi bắt đầu từ ngày 23 tháng chạp bằng lễ cúng ông Táo. Ở thời buổi đói kém ấy, nghi thức cúng lễ rất đơn giản, chủ yếu là đồ chay, rất ít nhà cúng mặn và chúng tôi, những đứa trẻ háu ăn cũng chẳng được thụ lộc đáng kể. Tết chỉ thực sự chạm ngõ mọi nhà từ ngày 27 tháng chạp. Buổi sáng hôm đó, tiếng lợn eng éc từ làng trên, xóm dưới rộn lên, nghe thật náo nhiệt. Đây là thời điểm các hợp tác xã nông nghiệp mổ lợn để chia thịt cho các xã viên ăn tết. Những năm 1980, cha tôi còn trong quân ngũ, mẹ tôi, tôi và đứa em được nhận thịt ăn tết. Chúng tôi vây quanh sân kho hợp tác xã xem người lớn mổ lợn. Trong không khí đầy niềm vui và sự háo hức, chúng tôi hồi hộp chờ đợi giây phút được chia thịt mang về. Những mảng thịt được xẻ ra, chia nhỏ, để trên những chiếc nong bằng tre. Một người cầm quyển sổ, đọc danh sách xã viên để 4 - 5 người khác cân thịt. Những phần thịt có cả xương được xâu vào sợi lạt nứa. Mỗi khẩu được 2 lạng thịt (200 gram). Nhà tôi 3 khẩu nên được 6 lạng, kèm theo mấy miếng lòng đã luộc. Nhận khẩu phần của gia đình, tôi háo hức cầm xâu thịt mang về, vừa đi vừa chạy, lòng đầy hân hoan.Mẹ tôi chia mấy miếng lòng cho hai anh em tôi ăn trước. Lòng đã nguội ngắt nhưng vẫn ngon vô cùng. Phần thịt lợn, mẹ tôi tách mỡ, đem vùi vào cái bồ đựng muối ở xó bếp để dành chiên lấy mỡ xào rau. Thịt nạc, mẹ tôi kho mặn. Niêu thịt kho nhỏ bé không đủ ăn trong những ngày tết nhưng vị ngon của nó vẫn theo tôi đến bây giờ.Chợ Vẹo ở xã bên, cách làng tôi vài cây số, họp vào các ngày chẵn. 28 tháng chạp hằng năm, chợ này đông vui nhất vì đó là phiên chính của chợ tết. Mẹ tôi bưng cái mủng đan bằng tre, đội nón, dắt em tôi đi chợ. Tôi nhảy chân sáo theo sau. Mưa xuân lất phất, con đường làng lép nhép bùn đất. Chợ tết nhộn nhịp người mua kẻ bán, rất vui. Mẹ tôi thường mua áo quần cho anh em tôi, rồi mua trầu, cau, một ít cam, cá biển và 1 cân thịt nữa. Mẹ nói có khó đến mấy thì tết cũng phải sắm cho được mấy thứ này. Mẹ tôi đội mủng về, cái tết ùa vào nhà.Sáng mùng 1, mẹ chuẩn bị cau, trầu, cam để chúng tôi đi chúc tết. Mẹ đi trước, tôi và đứa em líu ríu theo sau. Chúng tôi đến nhà người thân trong làng và họ hàng ở làng khác. Với những người lớn tuổi, mẹ tôi mang lễ thường là 3 - 5 quả cau hoặc 1 quả cam làm quà chúc tết. Mẹ đặt lễ ở bàn, lễ phép thưa: "Hôm nay mùng 1 tết, mẹ con chúng con có quả cau đến mừng tuổi ông, bà…". Tôi được mẹ dạy câu chúc tết này và khi lên lớp 1 thì tôi thay mẹ nói lời chúc và được người lớn khen, cho kẹo nên rất sướng. Chúc tết ở quê tôi gọi là mừng tuổi, ý là mừng cho tuổi mới. Đi mừng tuổi, tôi cũng được mừng tuổi, vui nhất khi đó là nhận tiền xu để đánh đáo; được ăn bánh chưng, kẹo bi; những thứ mà khi hết tết, chúng tôi nằm mơ cũng khó thấy. Ở quê tôi, từ xa xưa và đến giờ vẫn thế, trong những ngày tết, mọi người trong làng đều đến nhà nhau mừng năm mới. Ngày trước, quà chỉ là dăm ba quả cau để người lớn ăn trầu hoặc một vài quả cam, nay là một gói bánh. Nhưng việc quà tết nay đã được tinh gọn dần và chủ yếu là đến nhà chơi, chúc tết gia đình, uống nước, trò chuyện. Không ai buộc ai phải đến nhà chúc tết nhưng đã thành phong tục, không đi cứ cảm giác như có lỗi với người khác. Phong tục mừng tuổi giúp mọi người trong làng, trong xã thêm đoàn kết, chia sẻ với nhau. Đến mừng tuổi những người già neo đơn, người có hoàn cảnh khó khăn, ốm đau bệnh tật, trẻ con thường mang bánh còn người lớn thường mang theo ít tiền để thăm hỏi. Quê tôi có ông Thời, hồi đó nhà nghèo nhưng ông sống rất tình nghĩa. Tết nào ông cũng đi mừng tuổi khắp xã, bất kể có quan hệ họ hàng hay không. Ông Thời thường mang theo mấy quả cam, bỏ trong cái túi cước. Vào nhà nào, ông đều mang ra 1 quả, bảo: "Tết không có gì, chỉ có quả cam, tôi đến mừng tuổi cho gia đình năm mới bình an, làm ăn may mắn". Nhà nào cũng vậy, ông Thời chỉ ngồi chừng vài phút, hỏi han chuyện trò ít câu vui vẻ rồi chào đi. Mọi người trong xã đều quý ông, nhận lời chúc, xin trả lại cam cho ông. Ông Thời cười, nói: "Ông bà cho thì tôi xin lại, chúc ông bà năm mới vạn sự như ý". Xưa và nay vẫn thế, cứ sáng sớm mùng 1, ở quê tôi, con cháu kéo đến nhà ông bà, cha mẹ để chúc tết, trước khi đi mừng tuổi những người thân khác. Tiếng cười đùa huyên náo. Các nhà thờ họ rộn ràng tiếng trống tế. Cây nêu dựng khắp ngõ ngách trong làng. Những cô gái xúng xính gánh mâm cỗ đến nhà thờ để cúng tổ tiên. Ngày thường, ở làng chỉ còn phụ nữ và người già, thanh niên và trung niên ra Bắc, vào Nam, xuất ngoại lao động, nhưng cứ đến ngày tết làng lại đông vui, nhộn nhịp. Tết là dịp đoàn tụ khiến những người xa quê đều muốn về với gia đình, người thân. Ở nhà, những người bố, người mẹ già chỉ mong tết đến để con cháu trở về sum họp. Rời làng ngót 30 năm, nhiều người già tôi từng đến nhà mừng tuổi vào ngày tết năm xưa đã thành người thiên cổ, nhưng sự gắn kết từ tục mừng tuổi đã giúp tôi nhớ như in các mối quan hệ họ hàng, dù đã cách nhau nhiều đời. Tết vẫn thế, vẫn mang lại nhiều giá trị tinh thần khiến ai xa quê cũng phải nhớ, phải đau đáu tìm về.