Tuyển Việt Nam: Nguyễn Thanh Bình nhận phần thưởng bất ngờ từ BTC AFF Cup 2022
Ngày 20.1, bà Võ Thị Hồng Nhung (là em gái của cố nghệ sĩ Vũ Linh) đã nộp đơn kháng cáo bản án sơ thẩm liên quan đến vụ tranh chấp di sản của cố nghệ sĩ Vũ Linh.Trong đơn kháng cáo, bà Nhung nêu: "Gia đình chúng tôi thật sự muốn dừng vụ việc để cho anh chúng tôi được yên nghỉ như những lời thẩm phán chủ tọa đã nói trong phiên xét xử sơ thẩm, dù rằng những yêu cầu của chúng tôi vẫn chưa được giải quyết thỏa đáng. Tuy nhiên vừa qua được biết phía bà Hồng Loan đã nộp đơn kháng cáo và lên truyền thông mạng xã hội cho biết sẽ không cho phía chúng tôi một đồng vì bà cho rằng mình là con hợp pháp được quyền hưởng 100% tài sản của ông Võ Văn Ngoan, và thà bà lấy 15% về để làm từ thiện còn hơn là để số tài sản đó cho gia đình chúng tôi. Thật sự là những lời bất nghĩa đối với chúng tôi. Do đó nay tôi có đơn này kháng cáo một phần đối với bản án sơ thẩm".Trước đó, vào ngày 17.1, bà Hồng Loan cũng đã nộp đơn kháng cáo bản án sơ thẩm.Theo bản án sơ thẩm tuyên ngày 7.1, bà Hồng Loan là con nuôi hợp pháp và là người duy nhất thuộc hàng thừa kế thứ nhất của cố NSƯT Vũ Linh; bà Hồng Nhung được nhận 15% giá trị tài sản mà cố nghệ sĩ để lại...HĐXX xét thấy, bà Hồng Loan thuộc hàng thừa kế thứ nhất. Bà Nhung là hàng thừa kế thứ hai nên không được hưởng di sản khi hàng thừa kế thứ nhất còn sống. Tuy nhiên, trong khối tài sản của cố NSƯT Vũ Linh tạo lập phải tính đến công sức của bà Nhung.7 năm chiến đấu với ung thư, người phụ nữ 'tưởng chết, giờ khỏe không ai bằng!'
Gian nan thử thách các nhà đương kim vô địch (ĐKVĐ). Quả thật như vậy, đội Trường ĐH Sư phạm TDTT TP.HCM (UPES) đã sống sót một cách thần kỳ ở vòng loại nhóm 1, khi thoát qua cánh cửa rất hẹp để giành ngôi đầu bảng vào vòng play-off. Đội bóng của HLV Phạm Thế Vinh chỉ còn không tới 1% cho khả năng đi tiếp, sau khi thất thủ ở trận ra quân trước đội Trường ĐH Giao thông vận tải TP.HCM với tỷ số 0-2.Nhưng rồi, định mệnh như buộc họ phải đi tiếp để tiếp tục hành trình bảo vệ ngôi vô địch quý giá đoạt được ở mùa giải lần II - 2024. Trận thua sốc của đội Trường ĐH Giao thông vận tải TP.HCM sau đó trước đội Trường CĐ Bách khoa Sài Gòn với tỷ số 0-2, đã mở ra hy vọng cho UPES và họ đã nắm lấy cơ hội giành vé đi tiếp một cách ngoạn mục. UPES thắng thuyết phục đội Trường CĐ Bách khoa Sài Gòn tỷ số 3-0 ở lượt cuối nhóm đấu. Qua đó, khẳng định tư chất của những nhà ĐKVĐ không hề suy giảm, và đang từng bước được củng cố sau thời gian chuyển giao lực lượng và bắt đầu vào guồng trở lại.Tuy nhiên, vẫn còn một thử thách nữa cho đội quân của HLV Phạm Thế Vinh để chứng minh năng lực thật sự của họ. Lá thăm may rủi đã đưa UPES phải đối mặt với một đối thủ rất mạnh tại vòng play-off đó là Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM, đội toàn thắng ở nhóm 3, trong đó có trận thắng đội ứng viên nặng ký Trường ĐH Văn Lang tỷ số 1-0. Đội Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM càng chơi càng hay, cho thấy họ là đối thủ xứng tầm và rất khó nhằn cho UPES. "Đối thủ rất mạnh, nhưng tôi tin rằng, một khi UPES đã vượt qua gian nan tưởng chừng không thể vượt qua ở vòng loại, thì nay không có lý do gì chúng tôi phải e ngại đối thủ. Tôi tin tưởng, thầy trò UPES sẽ một lần nữa nỗ lực cùng nhau để góp mặt ở VCK", HLV Phạm Thái Vinh chia sẻ.Trận play-off giữa UPES và đội Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM cũng được đánh giá là "trận chung kết" ở vòng loại bảng E khu vực TP.HCM giải TNSV THACO cup 2025. Hứa hẹn nhiều kịch tính và sự bất ngờ sẽ xảy ra. Như trận play-off của đội tân binh ĐH Kinh tế TP.HCM gây sốc khi loại đội Trường ĐH Công nghệ TP.HCM sau loạt sút luân lưu cân não diễn ra ngày 14.1 (hòa 1-1 trong giờ thi đấu chính). Đây là lần thứ 2 tại giải TNSV, đội Trường ĐH Công nghệ TP.HCM mất vé dự VCK sau khi thua đau ở loạt sút luân lưu như ở mùa lần I - 2023.
Ragnarok Landverse ra mắt máy chủ Freya
Hơn 10 năm chỉ có khách quen lui tới, bà Nguyễn Hồng không nghĩ rằng quán của mình có ngày lại được nhiều người biết đến. Mọi thứ bắt đầu từ những video TikTok quay lại cảnh pha chế. Không kịch bản, không dàn dựng, chỉ đơn giản là một góc quán, một ly cà phê muối và những bản nhạc cổ điển tại phố Hàng Tre, quận Hoàn Kiếm, thành phố Hà Nội.Không quảng cáo rầm rộ, không lời mời chào, bà Hồng lặng lẽ sau quầy, dồn tâm huyết vào từng ly nước. Suốt hơn 10 năm, điều bà theo đuổi chỉ gói gọn trong hai chữ: chất lượng. Với mức giá từ 30.000 đến 50.000 đồng, khách đến quán có thể thưởng thức những món đồ uống đậm đà, tinh tế, mang dấu ấn riêng.Đi cùng với sự nổi tiếng là những áp lực vô hình. Không gian quán nhỏ, khách đông khiến bà Hồng không thể chu toàn như trước. Trà nóng, trà đá – những điều nhỏ nhặt từng làm nên sự thân thuộc, nay đôi khi phải bỏ qua vì không đủ thời gian. Dù vậy, chủ quán vẫn luôn đặt hương vị đồ uống lên hàng đầu, để khách hàng đến quán không chỉ vì trào lưu, mà còn vì một tách cà phê đậm chất riêng.Những video TikTok có thể khiến quán đông khách hơn, nhưng điều giữ chân mọi người lại chính là chất lượng cùng cái tâm của người làm nghề. Và có lẽ, đó mới chính là lý do khách tìm đến cà phê cô Hồng – rồi lưu luyến chẳng muốn rời đi.
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại.
'Hoa hậu bolero' Trần Mỹ Ngọc: Bị 'ném đá' vì 'phá nát' hit của Như Quỳnh
Quân cho biết dù đã có với nhau những kỷ niệm đẹp nhưng vẫn còn chút tiếc nuối. Theo Quân, năm cuối cấp có nhiều áp lực học tập, căng thẳng về việc lựa chọn ngành nghề cho tương lai khiến các thành viên trong lớp có ít thời gian để đi chơi cùng nhau. Lớp trưởng 12C2 mong rằng tất cả thành viên hãy luôn khắc ghi trong trái tim những khoảnh khắc đã trải qua cùng nhau.