Kiểm tra sản phẩm dinh dưỡng cho trẻ nhỏ có hàm lượng nhôm cao
Ngày 8.1, thực hiện chỉ đạo của Chánh án TAND tối cao về việc nâng cao hiệu quả công tác xét xử và quản lý công việc tại tòa án. TAND Q.1 (TP.HCM) tổ chức hội nghị tập huấn sơ đồ tư duy trong giải quyết án cho cán bộ, công nhân viên tại trụ sở cơ quan.Hội nghị tập huấn giúp cho lãnh đạo, thẩm phán, cán bộ, công chức TAND Q.1 trao đổi và học hỏi về phương pháp sơ đồ tư duy, một công cụ hiện đại giúp nâng cao hiệu quả công tác xét xử và quản lý công việc tại tòa án trong bối cảnh các vụ án ngày càng phức tạp và khối lượng công việc ngày càng lớn.Việc áp dụng sơ đồ tư duy là một bước đi quan trọng để cán bộ tòa án làm việc khoa học, chính xác và hiệu quả hơn.Phát biểu tại hội nghị, ông Nguyễn Quang Huynh, Chánh án TAND Q.1, cho biết phương pháp này giúp hệ thống hóa thông tin một cách trực quan, dễ hiểu, làm rõ mối quan hệ giữa các tình tiết, chứng cứ và các quy định pháp luật liên quan, giúp thẩm phán và hội đồng xét xử nhận diện nhanh chóng bản chất vụ án và tiến trình giải quyết. Điều này sẽ giảm thiểu sai sót và tối ưu hóa hiệu quả xét xử.Cũng theo Chánh án TAND Q.1, sơ đồ tư duy giúp quá trình chuẩn bị hồ sơ và tài liệu diễn ra nhanh chóng và chính xác hơn, đồng thời hỗ trợ xác định những vấn đề cần chứng minh một cách rõ ràng.Ngoài ra, phương pháp này còn nâng cao khả năng tư duy và trình bày lập luận logic, mạch lạc, tạo điều kiện cho phiên tòa diễn ra suôn sẻ và nâng cao chất lượng tranh tụng. Đồng thời, góp phần nâng cao tính thuyết phục của các phán quyết, bảo đảm công lý được thực thi công bằng và khách quan.Ông già Ia Nueng - truyện ngắn của Li Phan (Gia Lai)
Trong khi đó, Suzuki Satria F150 “thiệt thòi” hơn hẳn đối thủ khi chỉ phân phối chính hãng tại Việt Nam 1 phiên bản đi kèm 3 tùy chọn màu sắc.
Lời mời nước khiến shipper 'mát lòng' ngày nắng nóng
Ngày 28.2, chị Nguyễn Thị Hương (42 tuổi, ở xã Vĩnh Lộc B, H.Bình Chánh, TP.HCM) cho biết đã trình báo Công an xã Vĩnh Lộc B và Công an P.Sơn Kỳ (Q.Tân Phú, TP.HCM) về việc hai con gái mất liên lạc với gia đình.Theo chị Hương, hai con gái là em Huỳnh Nhật Minh (15 tuổi) học sinh lớp 9/4 và em gái là Huỳnh Minh Thảo (14 tuổi) học sinh lớp 8/3 của Trường THCS Tôn Thất Tùng (P.Sơn Kỳ, Q.Tân Phú).Chị Hương cho biết, cả hai con gái của mình cùng học bán trú. Ngày 26.2, Minh học một buổi ở trường, rồi về nhà (do trường tổ chức dã ngoại). Riêng Thảo học cả ngày trong trường. Chiều cùng ngày, Minh chạy xe đạp điện đến trường rước Thảo và nói với gia đình là cả hai cùng đến chỗ học thêm tiếng Anh.Tuy nhiên, đến tối cùng ngày không thấy cả hai chị em Minh, Thảo về nên gia đình đi tìm thì mất liên lạc với cả hai đến nay. Cũng theo chị Hương, hai con gái trước đó không có biểu hiện bất thường, chỉ có bỏ học thêm từ sau tết mà gia đình không hay biết. "Trước đó, thấy con xem điện thoại nhiều sợ ảnh hưởng đến việc học nên ba của hai cháu có la rầy, lấy lại điện thoại không cho sử dụng. Khi đi, con tôi có đeo đôi bông tai vàng và có mang theo một máy tính xách tay", chị Hương nói. Sau khi mất liên lạc với Minh và Thảo, gia đình chị Hương đi tìm nhiều nơi nhưng chưa gặp nên báo công an nhờ trợ giúp tìm kiếm. Gia đình mong muốn ai thấy hai cháu Minh và Thảo thì báo cho gia đình qua số điện thoại 0903.961094 (anh Phương) hoặc số 0938.217437 (chị Hương).Cùng ngày, nguồn tin Báo Thanh Niên xác nhận, Công an xã Vĩnh Lộc B đã tiếp nhận tin trình báo của gia đình chị Hương về việc mất liên lạc với hai con của mình.
Làm người hướng dẫn, báo cáo viên, tập huấn cho nhiều nhà trường, thầy cô và các bậc phụ huynh "cách" chạm đến giáo dục hạnh phúc, lần nào PGS Trần Thị Lệ Thu cũng cố gắng đưa ra những ví dụ gần gũi, dễ hình dung, dễ cảm nhận và dễ làm theo nhất.Không "đao to búa lớn", cô Thu luôn nhắc và hướng dẫn tại chỗ để các thầy cô làm dịu cơn giận bằng cách tập trung vào hơi thở. "Việc hít thở không mất tiền, không ai đánh thuế", cô Thu nói và cho rằng trong lúc hít thở thật sâu ấy, giáo viên lắng nghe bản thân để nhận ra mong muốn, cảm xúc thật nhất của mình. Ẩn bên dưới sự tức giận là sự thương yêu, lo lắng về học sinh của mình chưa ngoan, chưa chăm, chưa giỏi… Vậy thì làm thế nào đừng để sự tức giận bùng lên lấn át cả yêu thương như thường thấy.Lớp học hạnh phúc không phải lớp học hoàn hảo mà nó là tiến trình thay đổi tích cực, liên quan tới nhiều thành tố là giáo viên, học sinh, thậm chí cả phụ huynh học sinh...Có lần đưa ra hình ảnh chú ngựa đang kéo một cỗ xe rất nặng, cô Lệ Thu ví chú ngựa đó là các bạn học sinh, người phải vác nhiều thứ trên đôi vai nhỏ bé: trách nhiệm học hành, tình bạn, tình yêu, sự kỳ vọng của gia đình… Đó là áp lực và cũng là những thách thức lớn mà mỗi học sinh phải gánh vác.Con ngựa thồ nặng nhọc ấy cũng chính là giáo viên hoặc các bậc phụ huynh với rất nhiều gánh nặng: làm thế nào để trở thành chỗ dựa vững chắc về vật chất cũng như tinh thần cho con cái; làm thế nào để con cái biết cách lắng nghe; làm thế nào để giúp con có kết quả học tập tốt...Nếu không có phương pháp phù hợp, không tìm ra được "tiếng nói chung", hai con ngựa ấy sẽ kéo cỗ xe về hai hướng khác nhau, và như vậy, kết quả sẽ khó lòng được như mong muốn.PGS Trần Thị Lệ Thu kể:"Tôi từng bắt gặp một cô giáo ôm tập bài kiểm tra của học sinh, gặp tôi trong hành lang mà nước mắt chảy dài. Cô nói rất thương học sinh, các em bị học hành quá tải, rồi bài kiểm tra nhiều… Nhưng thương cũng chẳng thể thay đổi được, vì muốn thi đỗ thì các em cần học tập và ôn luyện như thế.Chúng tôi sau đó trao đổi với nhau xung quanh việc làm thế nào để "áp lực của học sinh chuyển sang động lực". Vì chỉ khi là động lực thì học sinh mới dễ dàng "chịu tải".Lần gặp lại, cô kể với tôi, cô đã chia sẻ tâm tư và lo lắng này với học sinh. Nhìn thấy cô khóc, nhiều học sinh rất cảm động. Các em suy nghĩ và thấy cô đã thương mình thế thì mình phải cố gắng để không phụ lòng cô. Các em chủ động đề ra kế hoạch ôn tập. Nhiều học sinh gửi cho cô danh sách những vấn đề vướng mắc cần cô giúp đỡ. Cô trò cứ thế trao đổi, cùng làm việc với nhau và các em đã vượt qua áp lực thi cử nhẹ nhàng hơn…".Từ những câu chuyện thực tiễn ấy, khi đi "xây" hạnh phúc, cô Lệ Thu luôn nhắc giáo viên đừng ngại nói ra căng thẳng của mình với cấp trên, với đồng nghiệp và cả với học trò. Cái uy của nhà giáo, với cô Thu, không phải ở sự nghiêm nghị, nghiêm khắc.Thay vì quát mắng, phạt học sinh bằng những hình phạt nghiêm khắc, cứng nhắc, giáo viên cần biết chia sẻ cảm xúc, lo lắng của mình với các em. Nếu nói "cô muốn tìm một cách nào đó phù hợp (hoặc cô chịu rồi đấy), em có cách nào để giúp cô hiểu và làm gì đó tốt hơn cho em không?" thì có thể giáo viên sẽ nhận được tín hiệu "chia sẻ, mở lòng hoặc giúp đỡ" của học sinh."Tôi cũng có lần nói câu đó với một sinh viên. Em đã khóc và nói với tôi về hoàn cảnh của em. Những thông tin em nói làm tôi bất ngờ. Tôi không nghĩ trong hoàn cảnh khó khăn đó mà em vẫn cố gắng trụ được và học tập. Cách giáo viên và học sinh hiểu nhau, tương tác với nhau cũng không quá khó nếu mình tin vào cách làm đúng là lắng nghe để thấu hiểu", PGS Lệ Thu nhìn nhận.Khi được hỏi đồng hành cùng các nhà trường trong việc thực hiện "lớp học hạnh phúc", cô có nghĩ là có thể đạt được mục tiêu này trong bối cảnh giáo dục đang còn quá nhiều bất cập, PGS Lệ Thu nói: "Lớp học hạnh phúc không phải lớp học hoàn hảo mà nó là tiến trình thay đổi tích cực, liên quan tới nhiều thành tố là giáo viên, học sinh, thậm chí cả phụ huynh học sinh…Tuy nhiên, ở môi trường lớp học, mỗi giáo viên có thể tìm một "kế sách" linh hoạt để làm mềm hóa không khí, quan hệ thầy trò, để học trò đứng về phía mình, cùng mình tích cực giải quyết khủng hoảng, giải quyết áp lực".Cô Lệ Thu cho rằng những cái giáo viên đang thiếu, đang cần bổ sung không phải là kiến thức gì đó cao xa mà đơn giản là cách khám phá bản thân, thay đổi bản thân để thích ứng với môi trường công việc, và có "sức đề kháng" (kỹ năng ứng phó) với những vấn đề tiêu cực tác động đến mình.Muốn học sinh hạnh phúc, lớp học hạnh phúc thì chính mỗi giáo viên phải cảm thấy thực sự hạnh phúc với công việc mình đang làm.
Mẹ ơi, đừng la cô nữa!
"Dạ cô chú ơi, nãy con chụp cô chú tấm ảnh á, con gửi tặng cô chú", "Cảm ơn con. Wow… Quá đẹp! Cảm ơn con nhiều nhiều nha"… Những đoạn clip chụp và tặng ảnh cho người lạ của tài xế công nghệ Trần Minh Tuấn (29 tuổi, ngụ TP.HCM) thu hút cả triệu lượt xem cùng hàng ngàn bình luận.Vài năm trước, xem đoạn clip chụp ảnh tặng người lạ trên mạng xã hội, anh Tuấn ấp ủ ước mơ một ngày sẽ mang được đến bất ngờ, nụ cười cho những người xa lạ như vậy. Sau thời gian chạy xe, tích cóp, 2 năm trước, anh đi mua máy ảnh trả góp, tự mày mò học chụp ảnh.Đầu năm 2024, anh mua thêm máy in ảnh cầm tay và bắt đầu hành trình đi chụp nụ cười. "Vị khách" đầu tiên của anh là một thợ chụp ảnh lớn tuổi trên phố đi bộ Nguyễn Huệ. Nhận tấm ảnh người khác chụp mình sau nhiều năm theo nghề, người thợ tóc bạc trắng xúc động: "Ủa ở đâu vậy, in ở đâu ra hay quá ta, dễ thương quá. Chú chụp ở đây mấy chục năm rồi, cảm ơn con nha".Từ ngày có máy, thời gian rảnh, anh Tuấn lại đến những nơi đông người như phố đi bộ, công viên, khu trung tâm và chụp lại những người lao động mà anh vô tình bắt gặp. "Cảm giác được tặng người khác, thấy người ta cười mình cũng vui lây. Mình đăng clip lên mạng vì muốn lan tỏa những năng lượng tích cực ấy, giống như điều mình đã được đón nhận từ các đoạn phim đã xem", anh chia sẻ.Những người lạ mà chàng trai 29 tuổi chụp phần lớn là công nhân vệ sinh môi trường, người bán hàng rong, shipper, thợ điện, gia đình du xuân… Khi nhận ảnh, nhiều người vỡ òa vì bất ngờ, thậm chí có người cười nói bị chụp lén nhưng… quá đẹp. Thấy người nhận ảnh vui, anh Tuấn lâng lâng hạnh phúc nên đổi tên trang cá nhân là "Tuấn chụp nụ cười" để tiếp tục đi chụp những khoảnh khắc đời thường tặng người xung quanh.Nhận tấm ảnh trong chiếc khung dễ thương, nhiều người ngỏ ý gửi phí, anh đều từ chối vì với nam tài xế, được chụp ảnh, trao nụ cười đã là một hạnh phúc.Không kịp hỏi thăm thông tin, anh Thắng - người được anh Tuấn chụp tặng ảnh gia đình khi đang selfie trên phố đi bộ đã tìm trang cá nhân của anh để cảm ơn. "Tìm quá trời luôn, có bạn gửi clip qua cho xem nữa. Gia đình nhỏ cảm ơn nhiều ạ", anh Thắng bày tỏ.Các đoạn clip ghi lại quá trình chụp, in và tặng ảnh của chàng trai nhận được từ vài trăm ngàn đến cả triệu lượt xem. Phần lớn bình luận khen những khoảnh khắc đời thường dễ thương đã làm người xem vui lây.Thỉnh thoảng, anh Tuấn bị hiểu lầm là "lừa đảo", anh phải giải thích thì người được chụp mới tin và vui vẻ nhận tấm ảnh. Chi phí chụp, in ảnh cho vào khung hết khoảng 30.000 đồng, được anh trích từ thu nhập chạy xe, làm dancer tự do… Dịp tết vừa qua, khi kênh có được khoản hoa hồng nhỏ từ quảng cáo, anh bỏ vào bao lì xì và cùng một người bạn đi chụp ảnh, lì xì đầu năm mới cho người khó khăn trên đường.