Cặp đôi đi xe máy cố tình vượt đèn đỏ bị ô tô tông trúng
Ngày 28.1 (29 tết), Công an Q.12 (TP.HCM) đang điều tra làm rõ vụ cháy xưởng sản xuất nón bảo hiểm ở hẻm 80A đường TX38 (P.Thạnh Xuân).Theo thông tin ban đầu, khoảng 13 giờ cùng ngày, người dân thấy cháy bên trong xưởng sản xuất nón bảo hiểm. Nhiều người huy động bình chữa cháy nhỏ để dập lửa nhưng bất thành.Bên trong xưởng có nhiều vật dụng dễ cháy nên ngọn lửa nhanh chóng bùng lên dữ dội. Khói đen bốc cao bao trùm cả một khu vực. Sợ cháy lan, các nhà dân kế bên vụ cháy đã di dời tài sản ra ngoài. Nhiều người cũng di tản ra xa khu vực cháy để tránh bị ngạt khói.Nhận tin báo, Đội Cảnh sát PCCC và cứu nạn cứu hộ Công an Q.12 điều phương tiện cùng cán bộ, chiến sĩ đến hiện trường. Lính cứu hỏa chia ra nhiều hướng để tiếp cận đám cháy dập lửa, chống cháy lan, bảo vệ các nhà dân xung quanh.Hơn 1 giờ sau, đám cháy được kiểm soát, dập tắt. Vụ cháy không gây thương vong về người, tuy nhiên làm thiệt hại nhiều tài sản.Hiện nguyên nhân cũng như thiệt hại từ vụ cháy xưởng sản xuất nón bảo hiểm ở hẻm 80A đường TX38 (Q.12) đang được công an làm rõ.Tuyển sinh chương trình ngoại ngữ ở lớp 1, 6, 10 tại TP.HCM trong năm học mới
Mạng xã hội chia sẻ bài đăng cùng dòng trạng thái: "Có những điều mà đi suốt chặng đường đời này chúng ta không được phép quên". Kèm với đó là hình ảnh chiếc phong bì đã cũ được viết chữ bên ngoài với nội dung: "Bố gửi con số tiền 800.000 đồng (tám trăm nghìn đồng)... Người nhận là Quách Thị Sơn, học sinh lớp 12D Trường Dân tộc nội trú tỉnh Hòa Bình, số điện thoại: 0165794xxx".Nét chữ mộc mạc, chân thành của người cha chất chứa tình thương vô bờ. Ai nấy đều rưng rưng nhớ lại kỷ niệm một thời nhận tiền trợ cấp từ cha mẹ gửi khi đi học xa nhà. Tài khoản Hồng Thắm bình luận: "Ngày ấy số tiền thế này chắc chắn để đóng khoản gì đó. Chúng ta của những năm tháng đấy không dám ăn vặt hay tiêu linh tinh bất kể thứ gì. Tui vẫn nhớ năm lớp 12 vì tiếc tiền nên chỉ đăng ký và mua đúng một bộ hồ sơ thi duy nhất một trường ĐH, không đăng ký bất kể trường khác, mọi thứ như mới hôm qua". Bạn Chung Bùi viết: "Làm sao có thể quên những đồng tiền chắt chiu của bà, bố mẹ dành cho chúng ta những năm tháng nội trú cơ chứ, nhớ bà, nhớ bố lắm". Người con nhận được chiếc phong bì trên là chị Quách Thị Son (31 tuổi, quê ở Hòa Bình). Chị Son cho biết, đó là số tiền bố gửi vào năm 2012, cách đây 13 năm. Gần đây, chị tìm lại giấy tờ vô tình nhìn thấy chiếc phong bì nên chụp và đăng tải lên trang cá nhân để làm kỷ niệm. Hiện giờ số điện thoại được cha ghi trong phong bì đã đổi đầu số, chị cũng không còn sử dụng số cũ. Cha mẹ chị Son làm nông vất vả nên thời đó số tiền 800.000 đồng không phải ít, có khi cả tháng mới kiếm được từng đó gửi cho con đi học. "Mình vẫn nhớ như in có lần về nhà mẹ vay mãi mới được ít tiền cho con cầm lên trường. Lúc ra khuất khỏi nhà mình khóc rất nhiều vì thương bố mẹ. Sau này mình phân vân nhiều lắm và rồi cuối cùng quyết định không học lên tiếp nữa. Mình hiện đã lấy chồng và kinh doanh, buôn bán nhỏ lẻ, đã có hai con và thường xuyên qua thăm bố mẹ", chị Son nói. 13 năm trước, chị học ở trường nội trú, dù được nhà trường lo cơm mỗi ngày hai bữa nhưng vẫn cần chút tiền để chi tiêu, ăn uống mỗi khi học thêm từ chiều đến tối. Chị có một chiếc hộp cất giữ những giấy tờ quan trọng và chiếc phong bì này chị đặt vào đó như một kỷ niệm khó quên về sự hy sinh vất vả của đấng sinh thành. Và những năm tháng học ở trường nội trú là một phần ký ức đẹp của chị Son. Những hình ảnh giản dị về tình thương cha mẹ dành cho con khiến nhiều người cảm thấy thiêng liêng và hạnh phúc. Những đồng tiền cha mẹ gửi con đi học xa nhà chất chứa biết bao hy sinh, lo toan và yêu thương vô điều kiện. Các con cũng luôn nhìn vào đó làm hành trang, điểm tựa phấn đấu trong học tập và cả cuộc sống sau này.
Sau tết nhiều người tá hỏa vì... tăng cân
Trong điều kiện vận hành thông thường, người lái cho xe lưu thông với tốc độ từ 30 - 40 km/giờ. Khi xe di chuyển, hệ thống camera trên kính lái liên tục thu thập dữ liệu hình ảnh xung quanh xe. Khi phát hiện nguy cơ va chạm, EyeSight sẽ phát ra âm thanh kèm theo hình ảnh cảnh báo trên bảng đồng hồ trung tâm. Trong tình huống này, nếu người lái lơ là và không có phản ứng sau khi xe đã phát tín hiệu cảnh báo, hệ thống sẽ tự động phanh xe để giảm thiểu tác động, phòng ngừa va chạm xảy ra. Trong trường hợp người lái kịp thời phản ứng và đạp chân phanh, hệ thống sẽ tự động hỗ trợ lực phanh để tránh va chạm.
Trong tập 4 chương trình Người yêu tôi đỉnh nhất, Hari Won, Sam và Diệu Nhi chào đón thêm 2 khách mời là ca sĩ Will và Ái Phương. Tính cách hài hước của hai ca sĩ này giúp cho chương trình trở nên thú vị và sôi nổi hơn.Khi Nam vương Cao Xuân Tài cùng bạn gái xuất hiện trên sân khấu và mang đến từ khóa "Đưa nhau đi trốn" thì lập tức bị Will chất vấn. Cựu thành viên nhóm 365 chia sẻ anh có quen biết Cao Xuân Tài và đánh giá Nam vương Man Of The World 2018 là người ít nói và hiền lành nhưng tại sao nam người mẫu lại liều lĩnh đưa bạn gái đi trốn.Giải thích về câu chuyện này, Cao Xuân Tài cho biết: "Tôi và Châu yêu nhau trong thời điểm dịch bệnh nên chỉ tỏ tình và chấp nhận quen nhau qua tin nhắn. Sau khi hết giãn cách, tôi đến một quán lẩu gà lá é để ăn, vì phong cách đồi núi ở trước quán rất đẹp nên tôi chụp và đăng lên Facebook kèm dòng trạng thái "Đưa nhau đi trốn". Sau đó, tôi hẹn Châu ra cà phê gặp mặt lần đầu. Lúc đó, Châu tranh thủ cả nhà ngủ trưa để ra gặp tôi, chắc khoảng được 30 phút thì mẹ Châu thức dậy và không thấy con gái trong nhà. Trớ trêu là bác lại thấy tấm hình lúc nãy tôi vừa đăng nên cả gia đình của Châu hoảng loạn và còn báo công an nữa". Câu chuyện của Cao Xuân Tài khiến cả ban bình luận cười nghiêng ngả.Đến phần thi hát của thí sinh Đức Hải, Will thẳng thắn nhận xét: "Anh cảm thấy em có một nỗi sợ nào đó đang ẩn giấu, điều này thể hiện khá rõ trên gương mặt em". Đáp lại, Đức Hải thừa nhận: "Bình thường em là người suy nghĩ nhiều và thường hay cân nhắc kỹ lưỡng mọi thứ. Anh là một ca sĩ gạo cội, nếu anh cảm nhận được điều đó thì em rất cảm ơn. Em sẽ cố gắng khắc phục biểu cảm gương mặt để bài hát được truyền tải tốt hơn".Khi nghe Đức Hải gọi Will là "ca sĩ gạo cội", Thanh Duy và Sam lập tức trêu chọc khiến cựu thành viên 365 bối rối. Ngay sau đó, nam thí sinh này lên tiếng giải thích: "Em biết anh Will đã hoạt động trong nhóm 365 từ rất lâu. Em còn sinh năm 2000...". Chưa để Đức Hải nói hết câu, Diệu Nhi tiếp tục "cà khịa": "Ở độ tuổi này, em nên gọi anh Will là chú mới đúng". Tình huống bất ngờ này khiến cựu thành viên 365 chỉ biết cười trừ và nhắn nhủ đến thí sinh Đức Hải: "Có những thứ mình không nên giải thích quá nhiều". Tiếp đó, ban bình luận được thưởng thức màn so tài gay cấn giữa thí sinh Đức Hải và Hùng Phạm. Sau cùng, với phần thể hiện xuất sắc, Hùng Phạm giành được chiến thắng với giải thưởng 80 triệu đồng.
Tham khảo bảng báo giá thi công nội thất Spa hiện nay
Nhìn hàng hoa vắng tanh, tôi thoáng bồi hồi, tự giận mình một chút, không ra sớm hơn để gặp, nhìn thêm một chút nụ cười hiền hậu của đôi vợ chồng già. Nhưng cứ nghĩ mọi năm, bác Ba Khâm vẫn dọn dẹp muộn hơn chút xíu, để kêu xe về đến Bến Tre nghỉ ngơi vài tiếng trước khi ngắm pháo hoa giao thừa. Nên lỡ mất cái nắm tay như mọi năm, nghe chừng từ bác một khoảnh khắc trìu mến.Hôm trước, tôi dọn dẹp nhà cửa xong, xách xe chạy ra thấy hai vợ chồng bác đang tíu tít mua bán. Mai, quất, sống đời và đủ thứ hoa. Xôn xao người hỏi han trả giá. Tôi chọn hai chậu bạch mai nhỏ nhắn, như mọi năm. Mỗi chậu khoảng vài chục búp, mới nở một bông, rồi dúi vào túi bác 200 ngàn. Là vì trước đó, tôi không dám hỏi, chỉ e bác không lấy tiền, nên khi loáng thoáng một người bảo rằng mỗi chậu 100 ngàn, mới làm ra vậy. Y như mọi năm!Sáng 27 tết, tôi đã dạo công viên Làng Hoa, mua được chậu mai vàng của một chủ vườn ở P. Thạnh Xuân, Q.12, TP.HCM. Để về chưng góc nhà, đưa mắt ưng ý chậu mai vừa vặn, búp nhiều, dáng thế cũng hợp, nên khi chú bán mai ra giá 1,5 triệu, mua luôn không ngần ngừ. Cái cách mua hoa năm nào với tôi, cũng là để vui chút với vườn với ruộng mà họ đã đổ mồ hôi chăm bẵm. Xe giằng xong chậu mai phía sau, chú lái ngồi lên, vỗ vai người bán bắt tay cười cái, là đi.…Bây giờ, thì những nhà vườn đã lục tục chất bớt hoa lên xe. Còn lại một ít họ rao “xổ hoa xổ hoa” vang rộn các góc công viên. Tôi chú ý một cặp ý chừng là vợ chồng, nghiêng ngó chỉ trỏ mấy chậu linh sam đang trổ hoa tím, nhỏ li ti hương thoang thoảng. Chị bán hoa da trắng mày cong, nói: “cặp 700 ngàn, cô chú à”. Họ trả, thôi bớt 100 ngàn, lấy cặp về chưng cho đẹp. Chị bán hoa dường như giãn cặp mày, cười duyên dáng: ừ, cô chú lấy đi. Vậy là cả ba lấy túi ni lon níu níu buộc buộc, nói lời chúc nhau đôi câu. Nghe lời yêu thương chuyển ý rót vào tai nhau, đất trời như rộn vui! Tôi dạo vài vòng. Giờ này không mua hoa nữa. Nhớ lúc xách xe đi, đứa con gái út cười, nói: “Rồi, ba lại đi làng hoa”. Ý cháu là ba nó cứ thích chạy xe đi, là mua hoa về, để rồi sau đó loay hoay không biết dọn xếp để chưng góc nào trong nhà. Tôi cười “lần này không mua nữa, chỉ dạo thôi”.Gần thêm nửa tiếng. Loanh quanh bất chợt, thế nào tôi cũng vòng đến chỗ chú Bảy Chợ Lách (là biệt danh tôi đặt cho một người quen, dân bán bông ở Bến Tre lên). Hỏi han vài câu, nhìn đám bông cúc vàng mâm xôi đã vợi đi, còn lưa thưa chen giữa đám cúc tím nhỏ xinh, biết là hoa cũng bán được nhiều. Năm nào cũng vậy, chú Bảy rời Sài Gòn sau 5g chiều. Công viên kêu dọn trước 12g, thì chú qua xin mấy cổng nhà mặt tiền phía đối diện, bán thêm một chút, kiếm tiền xe về kịp đón giao thừa.Vậy là một mùa hoa của ngày cuối năm Giáp Thìn đã vãn. Nhìn quanh, tôi có cảm giác chút trống vắng hơn mấy bữa trước. Nhưng hoa đã về với mọi nhà, xóm ngõ để đẹp hơn những ngày thường tất bật lo toan.Để rồi các gia đình quây quần lúc giao thừa, ngắm những nụ hoa, mầm lá xanh tươi đang gọi xuân về!