Hơn 3 năm làm không xong 9,5 km đường ở Vân Đồn
"Câu chuyện cổ tích mà cô ấy được hứa hẹn cuối cùng lại trở thành cơn ác mộng", một nguồn tin chia sẻ với tờ People hôm 7.1. Mặc dù Jennifer Lopez hiện đang ở "một nơi thực sự tốt", nhưng cô "chỉ muốn khép lại chương điên rồ này", người trong cuộc nói thêm.Một nguồn tin khác nói với báo giới rằng họ "sẽ không quay lại với nhau".Sau khi Jennifer Lopez đệ đơn ly hôn vào tháng 8.2024, một nguồn tin nói với Page Six rằng nữ ca sĩ 56 tuổi tin mình "cuối cùng cũng có được cơ hội trong câu chuyện cổ tích".Nguồn tin cho biết: "Cô ấy thực sự không dừng lại để xem xét xem người đàn ông thực sự trong câu chuyện cổ tích đó là ai", đồng thời nói thêm rằng "tình yêu lớn mà Jennifer tin tưởng không nằm trong DNA của Ben".Nguồn tin tiếp tục: "Ben có một bóng tối mà không ai khác có thể sửa chữa được. Vợ cũ của anh là Jennifer Garner không thể sửa chữa được, tất cả những thành công của anh ấy trên thế giới cũng không làm anh sửa chữa được".Jennifer Lopez (55 tuổi) và Ben Affleck (52 tuổi) chính thức giải quyết xong thủ tục ly hôn vào ngày 6.1 nhưng phải đến ngày 20.2.2025 thì mọi việc mới hoàn tất.Theo TMZ, cả hai sẽ chia tay với những gì họ có được trong thời gian chung sống.Nam diễn viên đoạt giải Oscar giữ lại cổ phần của mình trong công ty sản xuất phim Artists Equity của anh và Matt Damon. Anh đồng sáng lập công ty cùng người bạn lâu năm của mình 4 tháng sau khi anh và Jennifer Lopez kết hôn.Ngôi biệt thự trị giá 60 triệu USD ở Beverly Hills nơi cặp đôi trước đây từng chung sống vẫn đang được rao bán. Vẫn chưa có nguồn tin tiết lộ cách họ đồng ý chia tài sản này.Theo các tài liệu của tòa án mà Page Six có được, Lopez sẽ giữ chiếc nhẫn đính hôn trị giá 5 triệu USD mà Affleck đã cầu hôn vào tháng 4.2022.Cặp đôi không có con chung. Tuy nhiên, họ có một gia đình lên đến 5 đứa con.Ben Affleck có ba con: Violet (18 tuổi), Seraphina (15 tuổi) và Samuel (12 tuổi) với Jennier Garner. Trong khi đó, Jennifer Lopez có 2 con sinh đôi: Max và Emme (16 tuổi) với chồng cũ Marc Anthony.Bạn đọc viết: Nhếch nhác trước khu di tích Gò Ô Môi
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"…
Giáo dục giới tính học đường: Lá chắn phòng tránh xâm hại tình dục
Tập 11 của Chị đẹp đạp gió lên sóng tối 28.12 mang đến các tiết mục thuộc đường đua của "chị đẹp" Thu Phương ở vòng công diễn 4. Ở chặng này, Thu Phương kết hợp với dàn "chị đẹp" mùa 1 là Diệp Lâm Anh, Huyền Baby và Giang Hồng Ngọc trình diễn tiết mục Bao giờ em biết gây ấn tượng với những động tác lắc hông chuyên nghiệp, phần rap bắt tai cùng màn nhảy dưới nước hấp dẫn. Tiết mục nhận 2.500 điểm bình chọn, nâng điểm chuẩn của đường đua Thu Phương lên 4.700 điểm. Con số này khiến mọi người hoang mang khi đội của Châu Tuyết Vân và Thiều Bảo Trâm sẽ gặp khó khăn để vượt qua mốc này. Ngay sau đó, Thiều Bảo Trâm cùng các đồng đội Gil Lê, Mie, Dương Hoàng Yến và Vũ Ngọc Anh khuấy động sân khấu với tiết mục dance Lướt sóng. Họ mang đến bữa tiệc mùa hè sôi động với vũ đạo nóng bỏng trên mặt nước cùng màn đánh dj cuồng nhiệt của Mie. Dù mang đến một màn trình diễn rực lửa, đội của Thiều Bảo Trâm không vượt qua được điểm chuẩn. Nữ ca sĩ nghẹn ngào khi nhận kết quả, nói rằng trái tim mình như tan vỡ và sợ khi nghĩ đến cảnh đồng đội phải rời chương trình. Đến lượt đội Châu Tuyết Vân lên sân khấu, cô cùng các chị em: Phương Thanh, Bùi Lan Hương, Maitinhvi, Hậu Hoàng và Misthy trình diễn tiết mục Vận may. Dàn "chị đẹp" hóa thân thành những điệp viên, gây ấn tượng khi tạo nên những thước phim rượt đuổi vừa nghẹt thở, vừa dễ thương trên sân khấu cùng màn nhảy dưới nước kết hợp nhiều động tác võ thuật. Tuy nhiên, cả đội cũng không vượt qua điểm chuẩn ở đường đua này và phải chấp nhận bị loại thành viên. Trước tình huống éo le, Thu Phương hoang mang, khó xử. Giọng ca Chưa bao giờ bật khóc khi đường đua do mình dẫn đầu gây bất lợi cho đội Thiều Bảo Trâm và Châu Tuyết Vân. Nữ ca sĩ liên tục hỏi: "Bây giờ làm sao?" trong nước mắt và thương các "chị đẹp" vì dành nhiều tâm huyết nhưng kết quả lại không như mong muốn. "Tim tôi đau nhói và mình nghĩ ngay đến khoảnh khắc số điểm của mình. Tất nhiên tôi không thể nào kiểm soát và thay đổi nên rất buồn! Nỗi buồn khiến mình không thể kiềm chế được, gục xuống", cô chia sẻ.Với kết quả kể trên, đội của Châu Tuyết Vân và Thiều Bảo Trâm đều đối mặt với việc bị loại bớt thành viên.Châu Tuyết Vân, Hậu Hoàng và Maitinhvi khiến các thành viên còn lại trong đội bàng hoàng khi phải ra về. Bùi Lan Hương không khỏi xúc động trước kết quả, cô thậm chí đề xuất chương trình cho mình dừng cuộc chơi để nhường vị trí cho 1 trong 3 đồng đội vừa bị loại. Giọng ca Ngày chưa giông bão bật khóc ôm chầm lấy các chị em. Cô bộc bạch: "Hương không muốn ai phải đi về hết! Vì Hương nghĩ mình sẽ đi về, mình rất muốn nhường suất này. Em bị đau chân và em nghĩ mình nên đi về để mọi người cống hiến nhiều hơn cho chương trình, nếu chương trình có thể đặc cách để em nhường cho 1 trong 3 bạn. Đến vòng này đã rất vui rồi!".Trước tình cảm của Bùi Lan Hương dành cho cả đội, các thành viên của Vận may đều không khỏi cảm kích và xúc động. Tuy nhiên, sau quá trình thảo luận cùng chương trình, vì tôn trọng luật chơi nên mong muốn của nữ ca sĩ không được chấp thuận. Điều này làm cô không kìm được nước mắt, kết quả không như ý cũng khiến người đẹp hoang mang không biết mình đang làm đúng hay sai.Đối với đội của Thiều Bảo Trâm, Vũ Ngọc Anh là thành viên phải dừng cuộc chơi. Điều này khiến đội trưởng hụt hẫng, tiếc nuối khi không thể đưa tất cả thành viên an toàn, cùng tiến vào vòng trong. Dù phải ra về, bà xã của Cường Seven vẫn giữ thái độ tích cực cho đến khi chứng kiến các đồng đội của mình đều bật khóc. Người đẹp không khỏi nghẹn ngào, chỉ có thể động viên mọi người nỗ lực đi tiếp. Vũ Ngọc Anh chia sẻ về kết quả: "Không hiểu sao tôi có linh cảm mình sẽ là người ra về. Khi nhận được phong bì kết quả, mình không quá bất ngờ vì biết các thành viên trong nhóm từ đầu đã có điểm rất cao. Bản thân mình đã cố gắng hết mức có thể và cống hiến hết tất cả nên đến thời điểm này. Dù phải đi về nhưng mình không hối tiếc!".
Hãng Kyodo ngày 4.1 dẫn thông tin từ chính quyền thành phố Ashiya (tỉnh Hyogo, Nhật Bản) cho hay cụ bà cao tuổi nhất thế giới là bà Tomiko Itooka vừa qua đời ở tuổi 116. Bà Itooka có 4 con và 5 cháu. Bà qua đời hôm 29.12.2024 tại một nhà dưỡng lão ở Ashiya, nơi bà đã sống từ năm 2019. Sinh ngày 23.5.1908 tại Osaka gần Ashiya, bà Itooka được công nhận là người phụ nữ cao tuổi nhất thế giới còn sống sau khi bà Maria Branyas Morera người Tây Ban Nha qua đời vào tháng 8.2024 ở tuổi 117. "Bà Itooka đã mang đến cho chúng tôi lòng can đảm và hy vọng trong suốt cuộc đời dài của bà. Chúng tôi cảm ơn bà vì điều đó ", theo AFP dẫn lời Thị trưởng Ryosuke Takashima (27 tuổi) tại thành phố Ashiya cho biết.Sinh ra trong gia đình có 3 anh chị em, bà Itooka đã sống qua các cuộc chiến tranh thế giới và đại dịch cũng như những đột phá về công nghệ. Khi còn là sinh viên, bà đã chơi bóng chuyền.Khi về già, Itooka thích chuối và Calpis, một loại nước giải khát có sữa phổ biến ở Nhật, theo Thị trưởng Takashima.Phụ nữ thường có tuổi thọ cao ở Nhật, nhưng đất nước này đang phải đối diện cuộc khủng hoảng nhân khẩu học ngày càng trầm trọng hơn khi dân số già ngày càng tăng dẫn đến chi phí y tế và phúc lợi tăng vọt, trong khi lực lượng lao động phải chi trả cho những chi phí này lại giảm.Tính đến tháng 9, Nhật có hơn 95.000 người từ 100 tuổi trở lên, 88% trong số đó là phụ nữ. Trong số 124 triệu người dân Nhật có gần 1/3 ở độ tuổi 65 trở lên.
Nghệ sĩ indie Tùng 'muốn hát cho mọi người nghe' sau khi thử sức cùng điện ảnh
Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM là đội bóng đặc biệt ở vòng chung kết giải bóng đá Thanh Niên sinh viên Việt Nam lần III - 2025. Thầy trò HLV Tạ Hồng Hà là đội cuối cùng vượt qua vòng bảng (nằm trong nhóm các đội thứ ba có thành tích tốt nhất), nhưng lại là đội đầu tiên góp mặt ở bán kết khi đánh bại Trường ĐH Quy Nhơn (1-0) ở trận tứ kết sớm nhất. Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM cũng là cái tên duy nhất để thua 2 trận vòng bảng nhưng vẫn vào tứ kết, để rồi hiên ngang góp mặt ở bán kết.Nói về tương quan lực lượng, đội Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM được đánh giá là không nhỉnh hơn so với các đối thủ. Tuy nhiên, đoàn quân của HLV Tạ Hồng Hà là tập thể mạnh nhờ để tính chiến thuật, trong đó đầu tiên phải đề cao sự chắc chắn trong khâu phong thủ. Đó chính là cách mà đại diện của TP.HCM đánh bại đội Trường ĐH Quy Nhơn ở tứ kết.HLV Tạ Hồng Hà khẳng định: "Chúng tôi không có ngôi sao. Nhiều đội có các cầu thủ từng ăn tập ở cấp độ U.19, nhưng đội Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM thì không. Còn về chiến thuật, chúng tôi đã chuẩn bị kỹ. Đội có thể đá không tốt ở vòng bảng, nhưng vòng loại trực tiếp lại là chuyện khác. Các cầu thủ Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM luôn chiến đấu vì màu cờ sắc áo và tinh thần tập thể. Đã vào đến đây, mục tiêu của chúng tôi sẽ là vào tới chung kết, rồi nếu có thể thì đoạt cúp vô địch".Ở phía ngược lại, đội Trường ĐH VH-TT-DL đã thể hiện được sự "lì lợm", càng chơi càng hay trong lần đầu tiên dự giải bóng đá Thanh Niên sinh viên Việt Nam. Đội bóng xứ Thanh đã chứng minh rằng việc họ đánh bại đương kim á quân Trường ĐH Thủy lợi để giành vé đại diện khu vực phía bắc không phải là may mắn.Trước trận bán kết, đội Trường ĐH VH-TT-DL Thanh Hóa được đánh giá cao hơn, nhưng thực tế lại khó nói trước. Đại diện của TP.HCM với cách tiếp cận trận đấu hợp lý có thể sẽ tạo được bất ngờ.