Còn giới hạn nào cho U.23 Việt Nam?
Dù chưa thể tạo ra bàn thắng trong trận đấu giữa Trường ĐH Công nghệ TP.HCM và Trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội diễn ra chiều 6.3, số 15 Nguyễn Minh Trí của HUTECH vẫn được BTC bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu. Đây là lần thứ 2 anh nhận được thành tích này. Nguyễn Minh Trí cũng là cầu thủ nhiều lần được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu tính đến thời điểm hiện tại.Tỷ số hòa 0-0 trong màn thư hùng giữa Trường ĐH Công nghệ TP.HCM và Trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội giúp hai đội cùng có 4 điểm sau 2 trận, nhờ vậy đã ở rất gần tấm vé vượt qua bảng C giải bóng đá Thanh Niên sinh viên Việt Nam lần III - 2025 cúp THACO (TNSV THACO cup 2025).Vượt lũ - Truyện ngắn dự thi của Kiều Bích Hậu
Ngày 15.1, TAND tỉnh Vĩnh Long xét xử sơ thẩm, tuyên phạt bị cáo Huỳnh Kim Thanh (46 tuổi, ngụ xã Bình Ninh, H.Tam Bình, Vĩnh Long) 16 năm tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.Theo cáo trạng, năm 2000, Thanh vay 1,4 tỉ đồng để mở trại nuôi cá và nuôi heo tại nhà. Việc chăn nuôi không hiệu quả khiến bị cáo Thanh lâm vào nợ nần. Năm 2017, để có tiền trả nợ, Thanh đưa thông tin gian dối cho 13 bị hại ở H.Tam Bình rằng mình làm nghề cho vay đáo hạn ngân hàng.Mức lãi Thanh đưa ra từ 3.000 - 5.000 đồng/triệu đồng/ngày, hoặc 1 - 5%/tháng và sẽ trả đủ tiền gốc, tiền lãi từ 10 - 30 ngày. Trong thời gian này, Thanh đưa ra nhiều thủ đoạn gian dối để bị hại tin tưởng, đưa tiền cho Thanh vay. Để các bị hại tin tưởng, Thanh lấy tiền của người vay sau trả cho người đã vay trước.Bằng thủ đoạn này, bị cáo Thanh đã lừa đảo chiếm đoạt hơn 10,6 tỉ đồng của 13 bị hại để tiêu xài, đóng hụi, sửa nhà... Đến tháng 9.2022, không còn khả năng duy trì, Thanh bỏ trốn khỏi địa phương và bị bắt giữ sau đó.Riêng hành vi của các bị hại, do tin tưởng thông tin gian dối từ Thanh rồi cho Thanh vay nhiều lần nên chưa đủ yếu tố cấu thành hành vi cho vay lãi nặng trong giao dịch dân sự.Tại tòa, cũng như trong quá trình điều tra, Thanh đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải. Căn cứ vào tình tiết, chứng cứ và lời khai tại tòa, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo mức án như trên.
Nhiều doanh nghiệp 'bốc hơi' hết lợi nhuận sau báo cáo kiểm toán
Động thái trên là một phần trong thỏa thuận giữa Google và chính phủ Canada nhằm bù đắp thiệt hại về doanh thu quảng cáo của các cơ quan báo chí truyền thống, theo Hãng tin AFP. Vào năm 2023, Canada đã thông qua Đạo luật Tin tức Trực tuyến, qua đó thiết lập những chính sách buộc các nền tảng công nghệ phải trả phí cho việc sử dụng tin tức từ những cơ quan báo đài. Chính sách tương tự đã được Úc và các nước châu Âu áp dụng.Hai công ty công nghệ hàng đầu là Google và Meta (Mỹ) nắm giữ khoảng 80% doanh thu quảng cáo tại Canada, từ lâu bị chỉ trích đã làm giảm nguồn thu từ cơ quan báo chí truyền thông, trong khi khai thác nội dung tin tức miễn phí.Người phát ngôn của Google xác nhận số tiền 69 triệu USD đã được chuyển cho Canadian Journalism Collective, một tổ chức phi lợi nhuận được thành lập để phân bổ nguồn tiền trên. Google cũng có động thái sẽ tiếp tục thỏa thuận nói trên, khi dự kiến thực hiện khoản thanh toán tương tự vào cuối năm 2025.Ông Paul Deegan, Chủ tịch News Media Canada, tổ chức đại diện các nhà xuất bản và đài truyền hình lớn tại Canada, nhận định đây là thỏa thuận "vượt trội hơn hẳn" so với các khu vực khác. Theo ông, các cơ quan báo chí Canada có thể nhận tới 20.000 CAD cho mỗi nhà báo, tạo thêm động lực để các tòa soạn sản xuất nội dung tin tức chất lượng cao. Theo thỏa thuận, 30% khoản tiền từ Google sẽ được phân bổ cho các đài phát thanh - truyền hình, trong khi phần còn lại được chia cho các đơn vị xuất bản tin tức.Trong khi đó, Meta đã chặn nội dung tin tức tại Canada trên các nền tảng Facebook và Instagram để tránh trả phí cho các hãng truyền thông.
Nhân Kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (3.2.1930 - 3.2.2025); mừng Xuân Ất Tỵ và hướng đến 100 năm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam (21.6.1925 - 21.6.2025), sáng 23.1, Hội Nhà báo tỉnh Ninh Thuận phối hợp Sở Thông tin và Truyền thông; Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tổ chức khai mạc Hội báo Xuân năm 2025.Với chủ đề "Mừng Đảng, mừng Xuân, mừng đất nước, quê hương đổi mới", Hội báo Xuân Ất Tỵ tỉnh Ninh Thuận năm 2025 được chia thành nhiều khu vực trưng bày tại Thư viện tỉnh Ninh Thuận, với hơn 100 ấn phẩm của các cơ quan thông tấn, báo chí trung ương, các bộ, ngành, địa phương trên cả nước; trên 1.380 bản sách cùng hàng chục tác phẩm ảnh giới thiệu tiềm năng, vẻ đẹp quê hương Ninh Thuận.Ông Nguyễn Minh Thái, Chủ tịch Hội Nhà báo tỉnh Ninh Thuận cho biết, Hội báo Xuân là dịp biểu dương những thành quả đổi mới của báo chí cả nước, là nơi giao lưu gặp gỡ của những người làm báo với đông đảo bạn đọc và khán, thính giả phát thanh, truyền hình, gắn kết báo chí với cấp ủy, chính quyền địa phương, các sở, ban, ngành và các doanh nghiệp, tạo điều kiện cho người dân được hưởng thụ các sản phẩm báo chí đầy tâm huyết, sáng tạo của những người làm báo.Hội báo Xuân Ất Tỵ tỉnh Ninh Thuận kéo dài đến ngày 25.1; sau đó các ấn phẩm báo chí sẽ đưa đến phục vụ cho các phạm nhân đang thi hành án tại Trại giam Sông Cái, thuộc Cục C10, Bộ Công an đóng tại H.Bác Ái.
BenQ ZOWIE ra mắt màn hình và chuột không dây mới dành cho game thủ
Tết đó, tôi được ăn… thịt heo rừng tại cơ quan Tiểu ban tuyên truyền Binh vận (B6) của tôi. Số là trước tết, anh Chín Thế, người quản lý rất giỏi săn bắn và bẫy heo rừng, vẫn nhiều đêm không đi săn thì gài bẫy. Có một đêm, anh Chín Thế đi kiểm tra mấy cái bẫy loại lớn chuyên gài heo rừng, và phát hiện một chú heo rừng to bự mắc bẫy. Bẫy dính vào chân, làm sao gỡ? Con heo rừng này rất can đảm, nó đã cắn vào chân mắc bẫy, sẵn sàng chịu mất một chân để thoát thân, nhưng chưa kịp thì bị anh Chín Thế phát hiện. Thế là xong!Cơ quan tôi hồ hởi vô cùng vì "chiến lợi phẩm" này. Những anh chuyên làm thịt heo nhanh chóng vào cuộc, và chẳng mấy chốc, con heo rừng đã thịt ra thịt, xương ra xương. Đúng 29 tết, nồi chảo của cơ quan được huy động để nấu các món ngon lành, và chú lính trẻ ít kinh nghiệm làm đầu bếp là tôi chỉ chờ vào cuộc… nhậu.Mùng 3 tết, tôi đạp xe sang "cứ" văn nghệ thăm anh Diệp Minh Tuyền và các bạn. Tình cờ lại gặp nhà văn Nguyễn Đình Thi vừa từ Hà Nội vượt Trường Sơn vô. Chuyện trò vui vẻ một lúc, thấy ban văn nghệ hơi… nghèo, tôi rủ anh Diệp Minh Tuyền cùng vài anh bạn đạp xe sang cơ quan tôi chơi. Nghĩ tới nồi thịt heo rừng còn đầy ắp ở cơ quan mình, tôi rủ mấy anh sang ăn. Lại lên xe đạp, phải 3 tiếng đồng hồ mới về tới cơ quan tôi. Anh Chín Thế rất vui khi tôi đón mấy nhà văn, nhà thơ về "xóm Binh vận", nên hô chị nuôi sửa soạn mâm chén cùng rượu đế chúc mừng năm mới. Nồi cháo đầu heo rừng thật tuyệt, húp tới đâu biết tới đó. Nhà thơ Diệp Minh Tuyền vui quá, không hề khách khí.Rồi tôi nhớ…Tháng 5.1975 tại Sài Gòn. Thành phố vừa qua khỏi cảnh binh đao còn vui hơn tết. Tôi thấy những cuộc diễu hành tự phát có kèm văn nghệ múa hát, kể cả múa lân, của thanh niên, học sinh sinh viên Sài Gòn trong những ngày hòa bình đầu tiên. Sự hồn nhiên, trong sáng của những "đám rước hòa bình" trên đường phố ấy khiến tôi ngạc nhiên không dứt. Tháng 5.1975, Sài Gòn tưng bừng lên đủ thứ, tùm lum lên đủ thứ. Và tôi, suốt ngày rong ruổi trên đường phố, làm không ra làm (vì công việc cơ quan đã hoàn thành), chơi không ra chơi, mà ăn lại càng… ngẫu hứng, nghĩa là tới bữa đâu ăn đó, đâu cũng gặp bạn bè, đâu cũng được bà con Sài Gòn hồ hởi cho... nhậu. Tết là như thế, chứ còn gì!Và tôi nhớ…Món vịt quay chợ Cũ mà "Tết Hòa bình" tháng 5.1975 tôi được ăn.Hồi ấy, nếu hỏi chợ Cũ ở đâu, có chết tôi cũng không biết. Nhưng bạn tôi, Tám Nhân, thì biết. Vì anh là sinh viên Sài Gòn tham gia hoạt động nội thành rồi lên chiến khu, ở đó chúng tôi quen và chơi thân với nhau. Một bữa chiều, Tám Nhân rủ tôi và nhà thơ Ngô Thế Oanh tới nhà Chú Hỏa chơi. Tôi cứ tưởng "chú Hỏa" là chú của… Tám Nhân, chứ đâu biết chú Hỏa là một trong những người giàu nhất Sài Gòn từ hồi Pháp thuộc qua thời Mỹ chiếm. Nghe Tám Nhân kể trên đường đi ông "chú Hỏa" này là người Tiều, từng sở hữu tới 20% địa ốc ở Sài Gòn. Giàu cỡ đó thì quá cỡ thợ mộc rồi. Tôi với Ngô Thế Oanh cứ hớn hở theo Tám Nhân tới nhà chú Hỏa. Tới nơi mới biết đây không phải là nhà, mà là… lâu đài. Một lâu đài đúng nghĩa, to và sang trọng hết cỡ. Không được gặp chú Hỏa, vì hóa ra, ông đã mất lâu rồi. Con cháu ông cũng không còn ở lâu đài này nữa. Chỉ có mấy anh vệ binh giải phóng đang canh gác. Thấy chúng tôi tới chơi, anh em rất mừng. Chúng tôi nói muốn gặp vệ binh Lương Minh Cừ, là nhà thơ trẻ của quân Giải phóng mà chúng tôi quen, nhưng anh em nói Cừ đi… nhậu đâu đó, chưa về. Anh em mời chúng tôi vào thăm lâu đài, và… nhậu chơi. Gì chứ đề nghị thứ hai này thì chúng tôi quá hưởng ứng, nên vui vẻ theo anh em vào thăm lâu đài. Rồi anh em lấy từ hầm rượu nhà chú Hỏa mấy chai rượu Tây. Thoạt Tám Nhân nói chợ Cũ gần đây có món vịt quay kiểu Tàu là nổi tiếng nhất và anh xung phong đi mua. Chúng tôi chọn bàn nhậu là một góc cầu thang nhà chú Hỏa. Nói là góc cầu thang nhưng thú thật, đời tôi chưa bao giờ ngồi ở một chỗ "sạch sẽ và sáng sủa" (chữ dùng của văn hào E.Hemingway) như thế. Cầu thang lát đá cẩm thạch, là loại vật liệu tôi chỉ mới đọc trong sách chứ chưa bao giờ thấy. Với Ngô Thế Oanh chắc cũng vậy, vì chúng tôi vừa từ sình lầy Đồng Tháp hay núi rừng miền Trung bước tới Sài Gòn. Khi Tám Nhân mua vịt quay về, mâm nhậu lập tức được bày ra ngay trên góc cầu thang lát đá cẩm thạch. Chúng tôi hớn hở nâng ly, mừng hội ngộ. Nào ai ngờ được mình còn có một buổi chiều như thế, uống rượu Tây với vịt quay chợ Cũ ngay trong lâu đài chú Hỏa.Sau này, nếu ai hỏi tôi: "Trong những ngày hòa bình đầu tiên ấy, anh thích nhất món ăn nào của Sài Gòn?", tôi sẽ trả lời ngay, không do dự: "Vịt quay chợ Cũ". Tôi chỉ nhớ mỗi món đó, dù đã ăn không ít món ngon Sài Gòn trong những ngày này. Hóa ra, ẩm thực luôn gắn với "đối tượng cùng ăn", với không gian và thời điểm. Một khi nó đã thành ký ức, thì chắc chắn là nó… ngon rồi. Chưa hết đâu bạn.Sắp Tết Đinh Tỵ 1977, tôi đang ở Hà Nội, tranh thủ chạy về quê Mộ Đức thăm thầy má tôi, cũng chỉ nghĩ ở quê vài ngày rồi trở ra Hà Nội, nhưng thầy má tôi giữ thằng con lại thêm một ngày, để gọi là "ăn tết trước". Ngày đó, thầy má tôi mới từ Hà Nội về quê, nhà còn rất tạm bợ, gọi là đón tết cho vui, tình cảm là chính, chứ có gì đâu mà "ăn".Rồi tôi lại tất tả chạy ra Hà Nội để sau tết tổ chức… cưới vợ.Năm 1976 là "năm Bính" của tôi. Vậy mà có những chuyện lớn tôi tính được và hoàn thành cơ bản trong năm này. Đầu tiên là chuyện viết trường ca. Rồi tới chuyện tình yêu và cưới vợ. Cô gái tôi yêu và yêu tôi đã chấp nhận sẽ đi suốt đời với một anh lính-nhà thơ nghèo là tôi. Tôi đưa em về ra mắt thầy má vào mùa hè 1976 và được thầy má hân hoan đồng ý.Vậy là Tết Đinh Tỵ 1977, vợ chồng tôi chính thức ăn tết tại Hà Nội ở nhà bà chị tôi. Chúng tôi lo đám cưới, một đám cưới cực giản dị, tổ chức vào mùng 6 Tết Đinh Tỵ, mượn nhà bà ngoại Nguyễn Đình Chính (con trai Nguyễn Đình Thi), một căn hộ nhỏ ở khu tập thể Trung Tự, làm địa điểm tổ chức. Đám cưới của chúng tôi thật nhiều hoa, toàn hoa đẹp Ngọc Hà, và thật nhiều bạn, toàn là bạn văn chương hồn nhiên vui nổ trời, dù cỗ chỉ có lạc rang và rượu đế. Món quà cưới duy nhất vợ chồng tôi nhận được từ một anh bạn làm ở Báo Phụ nữ là một… chiếc chậu thau bằng nhôm. Hồi đó là vậy, không biết "phong bì" là cái gì. Nhưng thật vui, thật hạnh phúc. Coi như tôi đã được "ăn tết hai miền" Quảng Ngãi và Hà Nội, rồi được làm đám cưới ngay tại thủ đô. Còn gì hơn nữa! Tổng kết lại, năm 1974 ăn tết trong rừng chiến khu, tháng 5.1975 "ăn Tết Hòa bình" tại Sài Gòn, rồi đầu năm 1977 ăn Tết Đinh Tỵ kiêm… cưới vợ tại Hà Nội. Ba cái tết, vui cả ba năm luôn!