Nghiên cứu toàn cầu cho thấy học càng nhiều, sống càng thọ, vì sao?
Cuộc thi do Hội đồng Đội TP.HCM, Trung tâm Phát triển khoa học và công nghệ trẻ tổ chức đã diễn ra chung kết vào tối 11-1 tại Nhà hát TP.HCM. Với chủ đề Show the real you (Hãy là chính mình), 12 thí sinh đã tranh tài 3 vòng thi kịch tích thể hiện khả năng tiếng Anh lưu loát để trình bày những vấn đề, kiến thức đời sống... Quán quân đã gọi tên là Nguyễn Hồng Bảo Trân, học sinh lớp 4 Trường tiểu học Việt Mỹ (TP.HCM) và Long Phúc Bình Minh, học sinh lớp 9 Trường THCS Lê Quý Đôn, TP.Thủ Đức (TP.HCM).Phần thưởng của Bảo Trân là chuyến du học hè tại Singapore, Malaysia và học bổng học tiếng Anh, trị giá 150 triệu đồng. Còn Bình Minh sẽ nhận được chuyến du học hè tại Úc và học bổng học tiếng Anh, trị giá 190 triệu đồng.Sau cuộc thi, Bình Minh cho biết em biết đến cuộc thi này nhờ mẹ. "Mẹ nói em tham gia thử đi xem trình độ tiếng Anh của mình đạt đến mức nào. Không ngờ, em được bước vào vòng trong và giành được giải cao nhất. Em rất vui và cám ơn mẹ đã luôn đồng hành cùng em trên con đường chinh phục ngôn ngữ thú vị này".Bình Minh tiết lộ mẹ của em hiện là giáo viên tiếng Anh tại Trường TH Linh Đông, TP.Thủ Đức (TP.HCM). Vì thế, Minh có cơ hội tiếp xúc với ngôn ngữ này từ sớm. Hằng ngày, Minh thường trò chuyện các vấn đề trong cuộc sống cùng mẹ."Đây cũng là cơ hội để em nâng cao trình tiếng Anh của mình. Tuy nhiên, đôi lúc em gặp nản trong việc học, nhất là khi chinh phục các cuộc thi mà thành tích của em không như mong đợi. Lúc đó, em thấy việc học tiếng Anh rất khó, không muốn tiếp tục nữa. Mẹ động viên em, bảo rằng những thất bại ấy cũng như một cơ hội, trải nghiệm, bài học quý giá để chúng mình biết mình sai ở chỗ nào và khắc phục chỗ ấy. Em đã đứng lên và không ngại thất bại", Minh kể tiếp.Chị Lê Thị Hồng Phúc, phụ huynh em Bình Minh, chia sẻ rằng con gái mình rất tự lập, ham học hỏi và có khả năng ghi nhớ tốt. "Thế nhưng, không phải môn học nào con cũng yêu thích. Những lúc như vậy, mình chỉ biết động viên, nhắc nhở con rằng khi đã xem việc học là trách nhiệm của mình, con cần nỗ lực hoàn thành tốt. Đây cũng là cách mình đồng hành và hỗ trợ con vượt qua khó khăn", chị Phúc nói.Chị cũng chia sẻ rằng, dù con gái đã học lớp 9, nhưng em vẫn sử dụng một chiếc điện thoại "cùi bắp". "Mình luôn khuyến khích con tập trung hết sức khi thực hiện bất kỳ nhiệm vụ nào trong 30 phút. Mỗi ngày, con được thưởng 30 phút online như một phần thưởng giải trí, nhưng chỉ sử dụng chiếc điện thoại đơn giản đó. Con luôn nỗ lực hoàn thành tốt mọi việc để có được khoảng thời gian đặc biệt này", chị Phúc chia sẻ.Trong khi đó, Bảo Trân chia sẻ rằng em đã được mẹ cho học tiếng Anh từ khi mới 2 tuổi. Ở nhà, hai mẹ con thường xuyên cùng nhau đọc sách, chơi trò chơi… bằng tiếng Anh. Nhờ vậy, Trân thích ngôn ngữ này từ lúc nào không hay."Vì em còn nhỏ, mẹ thường tóm tắt kiến thức trên những tờ giấy để em dễ hiểu hơn. Sau đó, hai mẹ con cùng chơi trò chơi, ôn bài và luyện tập thuyết trình. Mẹ cũng giúp em chỉnh sửa bài thuyết trình cho hoàn thiện hơn. Mỗi lần được mẹ khen nhớ giỏi, em cảm thấy rất vui và có thêm động lực học tập", Bảo Trân kể.Bùng nổ Chung kết Quốc gia NSOC 2023 tại đấu trường eSports đẳng cấp ở Việt Nam
Sáng 6.2 (mùng 9 Tết Nguyên đán), hàng ngàn người đổ về Gò Thì Thùng (xã An Xuân, H.Tuy An, Phú Yên) để xem hội đua ngựa, tận hưởng bầu không khí lễ hội dân gian truyền thống có một không hai ở miền Trung.Hội đua ngựa năm nay có sự góp mặt của 32 "chiến mã" đến từ 4 xã: An Lĩnh, An Xuân, An Hiệp và An Thọ (H.Tuy An). Mỗi vòng đua gồm 4 ngựa tranh tài, chạy 2 vòng (2 km), sau đó chọn 8 ngựa nhanh nhất vòng bảng vào thi bán kết. 4 ngựa đoạt nhất và nhì ở vòng bán kết vào vòng chung kết tranh giải.Ngựa đua là các chú ngựa thồ hằng ngày, dùng để vận chuyển nông sản. Còn người đua ngựa là những nông dân chân lấm tay bùn. Chính vì vậy đã tạo nên hội đua ngựa Gò Thì Thùng độc lạ, thú vị, khiến hàng ngàn khán giả được dịp cười sảng khoái.Lần đầu tiên đứng trước đám đông reo hò nên nhiều chú ngựa hoảng hốt, bỏ chạy khỏi đường đua. Không ít chú ngựa đã có lệnh xuất phát từ lâu nhưng... cương quyết không chạy, phải nhiều người rượt đuổi, la hét, đánh vào mông mới chịu... nhấc bước.Có chú ngựa đang chạy lại... không thích đua nữa, lạ đời hơn là có ngựa hất ngã luôn cả người cưỡi xuống đất cho đỡ vướng víu để chạy nhanh về đích.Sau hơn 2 tiếng tranh tài, kết quả: giải nhất thuộc về ngựa số 23 (xã An Hiệp); giải nhì thuộc về ngựa số 25 (xã An Hiệp); đồng giải ba thuộc về ngựa số 9 (xã An Xuân) và ngựa số 15 (xã An Hiệp).Ông Nguyễn Hữu Sơn (điều khiển ngựa đua số 23) đoạt giải nhất cuộc đua năm nay. Ông Sơn cho biết không có bí quyết nào để dành chiến thắng. "Cuộc đua này phụ thuộc vào ngựa rất nhiều, vì là ngựa thồ hàng nên cũng tùy ý lắm. Đứng trước đám đông, ngựa dễ bị hoảng, chạy loạn xạ. Tôi phải dùng roi thúc mạnh nó mới chịu đua, hơn nữa phải tập trung cao độ, nếu không sẽ bị nó hất rớt là bị loại ngay", ông Sơn nói.Năm nào cũng về xem hội đua ngựa ở Gò Thì Thùng, ông Lưu Văn Khánh (70 tuổi, xã Hòa Trị, H.Phú Hòa, Phú Yên) vẫn rất hào hứng. "Tuy không chuyên nghiệp nhưng cả người lẫn ngựa đều rất nhiệt tình, tạo những tràng cười sảng khoái cho mọi người. Nhiều khi vì sự nghiệp dư này mà lễ hội để lại ấn tượng, cuốn hút người xem", ông Khánh nói.Ông Huỳnh Gia Hoàng, Chủ tịch UBND H.Tuy An, cho biết: "Lễ hội đua ngựa Gò Thì Thùng là một nét đẹp văn hóa đặc trưng của H.Tuy An và đã có từ lâu đời. Trong thời gian tới, chúng tôi tiếp tục duy trì và quảng bá nét đẹp văn hóa này đến rộng rãi trong cộng đồng người dân và cả nước. Từ đó thu hút đầu tư, kích thích phát triển kinh tế, tăng thu nhập của người dân địa phương, đồng thời góp phần bảo tồn, phát triển nét văn hóa đặc sắc của địa phương".
Thanh niên ASEAN - Nhật Bản là sứ giả kết nối người trẻ của các quốc gia
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.
Bản tin Xem nhanh 12h ngày 20.2.2025 của Báo Thanh Niên có những thông tin đáng chú ý sau:Xe tải chạy trên đường Nguyễn Văn Bứa (huyện Hóc Môn) bất ngờ tông dải phân cách cứng bê tông, lật ngang đè xe máy của hai người đàn ông đang chở nhau đi làm.Công an xã Phúc Ứng (tại huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang) vừa nhận được thư cảm ơn từ chị Phạm Thị Hồng Thảo (trú tại thôn Tân Thịnh, xã Phúc Ứng), về việc tìm lại số tiền và vàng bị thất lạc.Theo thông tin từ công an, vào chiều ngày 15/2, chị Thảo phát hiện hòm sắt đựng tiền và vàng của mình đã bị mất. Sau khi hỏi chồng, chị được biết chiếc hòm đã bị bán cho cơ sở thu mua phế liệu của anh Lê Văn Dũng.Trong quá trình phân loại phế liệu, anh Dũng đã phát hiện số tiền, vàng trị giá gần 50 triệu đồng trong hòm và đã chủ động trình báo sự việc với Công an xã Phúc Ứng. Công an xã đã nhanh chóng xác minh và xác định tài sản trên là của chị Thảo. Lực lượng công an đã phối hợp với anh Dũng để bàn giao lại toàn bộ số tài sản cho chị Thảo.Theo Cục An toàn thực phẩm, Bộ Y tế, sau tết, dịch vụ ăn uống trong mùa lễ hội mang tính chất thời vụ xuất hiện nhiều hộ kinh doanh cá thể, thiếu các yêu cầu cần thiết để đảm bảo ATTP.Tất cả sẽ có trong Bản tin Xem nhanh 12h, được phát trên thanhnien.vn cùng kênh YouTube Báo Thanh Niên. Kính mời quý vị theo dõi.Xem nhanh 12h của Báo Thanh Niên sẽ quay trở lại vào lúc 12 giờ trưa mai 21.2.2025 với những thông tin trong nước và quốc tế nóng hổi khác tại địa chỉ thanhnien.vn và kênh YouTube Báo Thanh Niên.
PGBank tăng vốn điều lệ thêm 800 tỉ đồng
Năm 2013 cũng là dấu ấn đặc biệt khi trong trận tứ kết của CLB bóng đá sinh viên Trường ĐH Giao thông vận tải TP.HCM gặp đội sinh viên Trường ĐH Tôn Đức Thắng diễn ra trên sân bóng Trường ĐH Tôn Đức Thắng.