Honda Civic 30 năm tuổi tại Việt Nam rao giá vài chục triệu đồng
Để chuẩn bị cho trận gặp Abu Dhabi Country tại tứ kết Cúp C1 châu Á, CLB nữ TP.HCM của Huỳnh Như đã mang về 2 ngoại binh người Mỹ với thể hình lý tưởng và kinh nghiệm chơi bóng phong phú.Ngoại binh đầu tiên là Aubrey Goodwill, sinh năm 1998, mang quốc tịch Mỹ. Trung vệ Goodwill trưởng thành từ nền bóng đá học đường nổi tiếng thế giới của Mỹ khi từng chơi cho Sacramento và California Storm, sau đó chuyển sang đá cho Real SC ở giải hạng ba Bồ Đào Nha. Trong màu áo Sacramento, Goodwill từng đoạt nhiều giải thưởng cá nhân. Sự có mặt của trung vệ có chiều cao 1,77 m sẽ gia cố thêm sự chắc chắn cho CLB nữ TP.HCM ở các tình huống phòng ngự bóng bổng. Sau Goodwill, đội nữ TP.HCM có thêm một ngoại binh người Mỹ nữa. Người được lựa chọn là Sabrina Marie Cabrera, cũng từng thi đấu ở sân chơi bóng đá học đường Mỹ. Cabrera sinh năm 2001, có chiều cao 1,75 m và chơi ở vị trí tiền đạo. Cabrera có tất cả những gì mà đội nữ TP.HCM cần trên mặt trận tấn công. Đó là một trung phong cao to, thể hình tốt đóng vai trò "chim mồi" để mở đường cho những mũi tấn công kỹ thuật như Trần Thị Thùy Trang hay Huỳnh Như phô diễn năng lực.Chia sẻ với Báo Thanh Niên, Huỳnh Như khẳng định các ngoại binh của đội nữ TP.HCM đều có thể hình và sức vóc lý tưởng để bù đắp cho điểm yếu của cầu thủ nữ Việt Nam. Tại vòng bảng Cúp C1 châu Á, CLB nữ TP.HCM đăng ký 3 ngoại binh gồm Tatiana Mason, Talani Barnet và Meghan Root. Cả ba cầu thủ này đều ký hợp đồng ngắn hạn, kéo dài đến hết vòng bảng, sau đó về nước khoác áo CLB khác.Với các ngoại binh Goodwill và Cabrera, CLB nữ TP.HCM cũng chỉ ký hợp đồng ngắn hạn. Tùy theo màn thể hiện của các cầu thủ này cũng như thành tích của nữ TP.HCM tại Cúp C1 châu Á, đội sẽ tính toán có tiếp tục gia hạn với ngoại binh hay không.Sau khi mua 2 ngoại binh người Mỹ, đội nữ TP.HCM sẽ ký hợp đồng với một cầu thủ nước ngoài nữa. Ở trận tứ kết Cúp C1 châu Á diễn ra tối 22.3 trên sân Thống Nhất, CLB nữ TP.HCM sẽ đối đầu Abu Dhabi Country. Đại diện UAE đã cầm hòa Hyundai Steel (Hàn Quốc) và đánh bại Wuhan Jiangda (Trung Quốc) để đoạt ngôi nhì đầy bất ngờ.Khác biệt của Abu Dhabi Country nằm ở chất lượng ngoại binh như thủ môn Jeane (Brazil), hậu vệ Valeriia Olkhovska (Ukraine), tiền vệ Aicha Hamideche (Algeria) hay tiền đạo Nanami Sone.Với tham vọng tiến xa tại Cúp C1 châu Á, Abu Dhabi Country dự kiến sẽ chiêu mộ thêm ngoại binh từ Nhật Bản và các nước châu Âu. Đại diện UAE không có cầu thủ bản địa chất lượng (bóng đá nữ UAE chưa phát triển), nhưng lại thừa tiềm lực để mang về những ngoại binh giỏi.Tại vòng bảng Cúp C1 châu Á, CLB nữ TP.HCM giành ngôi nhì với 6 điểm sau 3 trận, chỉ đứng sau đội bóng cực mạnh Urawa Red Diamonds của Nhật Bản.Khổ vì công trình ngổn ngang
Tôi sinh ra trong một miền quê nghèo thuộc huyện biên giới tỉnh Bình Phước, cách TP.HCM khoảng 170 km. Nơi đó, chỉ thấy rừng cao su bạt ngàn và công việc chính của của ba mẹ tôi là công nhân cạo mủ cao su. Những dòng chảy từ cây mà người ta hay gọi là vàng trắng, đã nuôi tôi khôn lớn như ngày nay. Ba mẹ tôi đi cạo mủ ở nông trường thường sẽ dậy lúc 2 giờ sáng (vì lúc đó có mủ nhiều nhất, ba tôi nói vậy). Tới mùa mủ cao su về nhiều, ba mẹ tôi sẽ dậy sớm hơn. Cuộc sống của những người công nhân cạo mủ cao su thời ấy hầu như không ngủ, rời nhà từ 1 - 2 giờ sáng là bình thường. Tiếng leng keng va chạm của cà mèn, dao cạo và ánh sáng le lói phát ra từ ngọn đèn dầu, thứ ánh sáng duy nhất giúp ba mẹ chuẩn bị đồ nghề để đi làm việc, in sâu trong ký ức tuổi thơ tôi. Có hôm tôi hỏi sao ba không cắm bình lên cho sáng, dễ chuẩn bị đồ đi làm, ba tôi nói dành bình để dùng lúc buổi tối về thắp và xem tin tức trên tivi. Năm 2008, có thể bạn không tin, xóm nhỏ ở xã khu vực biên giới này vẫn chưa có điện.Xóm tôi cách trung tâm xã 4 km, nhà không xa lắm so với các bạn cùng lớp, nhưng lại nằm cuối xã, giáp với xã khác, cách nhà tôi mấy chục mét xóm khác có điện xài, xóm tôi lúc đó đang dùng bình ắc quy. Có thể mọi người quên bình ắc quy hình dáng như thế nào, nhưng với lứa 9X như chúng tôi và các thế hệ trước thì bình ắc quy tại gia đình cùng quê như kho báu trong nhà. Nhà tôi có hai bình ắc quy, một cái ở nhà trên một cái ở nhà dưới, mỗi bình xài được khoảng hai ngày. Hôm nào xem gần hết bình thì bóng đèn trong nhà chớp nháy như rạp xi nê, chiếc tivi đen trắng cứ nhảy sọc sọc. Lúc đó, kinh nghiệm là phải nhổ dây đen dây đỏ ra cắm lại, đổi qua đổi lại đủ kiểu mới mong muốn còn một chút điện để xem, còn hết thật sự thì coi như hôm đó đi ngủ sớm. Sáng dậy, mẹ chở tôi ra trung tâm xã đèo thêm 2 cái bình để sạc điện. Cả xã chỉ có một chỗ sạc duy nhất, cô Khum (chủ tiệm sạc bình) hay hỏi mẹ tôi lúc nào điện lưới mới vào hả cô? Mẹ chỉ cười vì biết lúc nào đâu mà trả lời. Gửi bình sạc tới chiều, mẹ lại ra lấy. Cứ thế thời gian trôi qua, tôi học cấp 1 rồi cấp 2 cấp 3. Lớn hơn, tôi tự chở bình ra cho cô Khum sạc. Dần dần, lượng bình sạc tại tiệm cũng ít dần, chủ yếu các bác tài xế xe tải chạy đường dài và tôi cũng nghe nói sẽ không còn sạc bình nữa tại không có lời.Rồi xóm tôi cũng có điện, điện lực thông báo sẽ lắp điện cho xóm tôi, năm đó tôi học lớp 11. Trời ơi, cả xóm tôi vui mừng khôn xiết. Mọi người tranh thủ đi chợ huyện mua bóng đèn, nhà khá giả hơn thì sắm tivi mới luôn, trông ai cũng phấn khởi. Các chú thợ điện vào khoan mấy cái lỗ sâu ơi là sâu, lâu lâu có mấy con nhái nhảy vào sống. Từng cuộn dây cáp tròn cao hơn cả đầu bọn nhóc trong xóm, các trụ điện mới tinh xếp chồng lên nhau, trở thành nơi chúng tôi tụ họp mỗi tối. Còn nhớ, nhà tôi cách trụ điện chỉ 7 mét, các chú thợ điện làm cho nhà tôi sợi dây "bự chảng" cách điện, lắp điện tới nhà nào thì ai cũng chuẩn bị nước, bánh kẹo đãi các chú. Ngoại tôi cười sảng khoái, vừa đi vừa bê ca nước chanh khổng lồ ra tận chỗ ngồi nghỉ của các anh thợ điện giải khát. Xóm tôi vào những hôm đó như ngày hội, tiếp xúc với điện thì mọi người đã từng dùng nhưng trực tiếp trong nhà mình thì đó là cảm xúc khó tả. Lúc hòa vào lưới điện, mẹ tôi bật công tắt, bóng đèn sáng lên thật chói mắt. Nó sáng hơn phải gấp mấy lần đèn bình nhà tôi xài lúc trước. Đêm đó, ba mẹ tôi không ngủ, mẹ bảo háo hức quá ngủ không được, mà tắt đi thì tiếc! Khi viết những dòng này, cảm xúc trong tôi vẫn còn nguyên vẹn, thật khó tả bằng lời.Tất nhiên, từ hôm đó, mẹ tôi không cần phải chở bình đi sạc nữa. Tôi có đèn học mới tinh và quan trọng là không sợ hết bình vào mỗi tối. Rồi tivi màu, tủ lạnh, máy giặt dần dần xuất hiện trong xóm tôi làm cho cuộc sống văn minh hơn hẳn. Ba mẹ tôi hết lọ mọ đêm khuya, những ánh đèn rọi vào cây cao su thêm sáng hơn, công việc cạo mủ cũng nhanh hơn, ánh sáng làm tránh những động vật nguy hiểm về đêm.Lúc đó, tôi nghe được là nhà nước hỗ trợ miễn phí tiền lắp đặt điện cho xóm, khoảng vài triệu một hộ. Giờ đời sống của người dân khá giả hơn trước nên thấy số tiền nhỏ, nhưng ngày đó là một số tiền rất lớn cho các gia đình trong xóm. Nhờ có điện cuộc sống thay đổi, mọi người tiếp cận được thông tin báo đài, văn hóa giải trí cao hơn trước. Tất cả là bước ngoặt trong cuộc sống vậy, đâu đó, cảm nhận như cuộc sống của những người dân quê mùa, chất phát, hiền hòa trong xóm được lật sang trang mới.Sau này, lúc tôi vào đại học, một ngày cuối tuần, mẹ gọi lên bảo giờ xóm mình có cả dây mạng, truyền hình cáp quang… không thiếu thứ gì.Mỗi lần về thăm quê vào những kỳ nghỉ, thỉnh thoảng bước đi trên con đường xóm nhỏ, tôi bất giác nhìn những gốc cột điện năm xưa, vẫn nét chữ ấy không phai mờ, ký ức ùa về hình ảnh những người bạn thơ ấu ngồi hát nghêu ngao trên những hàng cột điện chờ cắm xuống đất. Những đêm trăng, những cột điện chưa kịp trồng đó như những chiếc ghế đá công viên mà nhiều người ra ngồi hóng mát... chờ điện về. Nay tôi vẫn còn giữ cục sứ cách điện (bị vỡ thế là chú thợ điện cho tôi luôn) như là kỷ niệm đẹp về tuổi thơ khó khăn nhưng đẹp đẽ của mình.Viết những dòng này, tôi muốn gửi lời tri ân đến ngành điện, các chú thợ điện miền Nam ngày ấy, đồng thời chia sẻ những hoài niệm đẹp đến những người thân, các cô chú trong xóm nhỏ ngày ấy.Cuộc thi viết "50 năm thắp sáng niềm tin" có tổng giải thưởng lên đến 100 triệu đồng.- Nhận bài thi đến hết ngày 30.4.2025.- Email: 50namdienmiennam@thanhnien.vn. Mời quý bạn đọc xem thể lệ cuộc thi trên thanhnien.vn hoặc evnspc.vn
Khi doanh nhân cởi áo vest, xuống đường làm thiện nguyện
Liên quan vụ tai nạn ô tô tông xe máy khiến 3 người tử vong, ngày 17.2, tin từ Viện KSND TP.Buôn Ma Thuột (Đắk Lắk), đơn vị đã ban hành cáo trạng truy tố bị cáo Trần Doãn Tùng (46 tuổi, trú xã Ea Kênh, H.Krông Pắk, Đắk Lắk) về tội vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ.Theo cáo trạng, sáng 2.8.2024, Trần Doãn Tùng điều khiển xe ô tô bán tải từ nhà (ở H.Krông Pắk) đi đến Phòng CSGT Công an tỉnh Đắk Lắk để xử lý vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ. Khoảng 6g52 phút, Tùng điều khiển xe đến Km 140+400 QL26 đoạn qua xã Ea Tu, TP.Buôn Ma Thuột, chạy với tốc độ 70 km/giờ. Tại đây, quan sát ở chiều đường ngược lại không có ô tô lưu thông, nhưng vẫn có các xe máy, xe gắn máy, Tùng bật xi nhan bên trái để xin vượt trái ô tô lưu thông phía trước. Lúc này, xe của Tùng đè lên vạch liền, lấn sang chiều đường bên trái vượt ô tô BS 47A-...26 lưu thông phía trước cùng chiều.Cùng lúc, ô tô 47A-...26 bật xi nhan xin vượt ô tô BS 47A-…72 phía trước, nhưng khi tài xế đánh lái qua trái thì phát hiện xe của Tùng đang vượt lên từ phía sau. Thấy vậy, tài xế xe 47A-…26 đánh lái sang phải để nhường đường cho xe của Tùng.Do không làm chủ tay lái, vượt xe không đúng quy định, không đảm bảo an toàn nên xe của Tùng đã tông vào xe máy chạy theo chiều ngược lại do bà Q.T.L (36 tuổi) điều khiển, chở theo chồng phía sau là ông V.V.H (41 tuổi) và con trai V.T.K (13 tuổi, cùng trú xã Ea Đar, H.Ea Kar, Đắk Lắk). Hậu quả, tai nạn làm vợ chồng bà L .và con trai tử vong tại chỗ, hai phương tiện bị hư hỏng.Sau vụ tai nạn, Công an TP.Buôn Ma Thuột đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với Trần Doãn Tùng để điều tra, tiến hành kiểm tra nồng độ cồn và chất kích thích. Kết quả xét nghiệm xác định Tùng dương tính với ma túy, không vi phạm nồng độ cồn.Quá trình điều tra, bị cáo Tùng đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải và tự nguyện tác động gia đình bồi thường, khắc phục một phần hậu quả cho gia đình nạn nhân trong vụ tai nạn.
Sáng 6.2, Phòng NN-PTNT H.Đăk Glei cho biết đang triển khai các biện phòng bệnh lở mồm long móng bùng phát tại địa phương.Hiện địa phương này đã ghi nhận 73 con gia súc (63 con bò và 10 con trâu) của 33 hộ dân tại xã Đăk Nhoong và xã Xốp mắc bệnh lở mồm long móng với các triệu chứng như: đi lại không bình thường, biểu hiện mệt mỏi, chảy nước dãi, bỏ ăn...Vài ngày trước, nhiều hộ dân tại xã Đăk Nhoong (H.Đăk Glei) phát hiện đàn trâu, bò có triệu chứng bỏ ăn, đi lại không bình thường.Ông A Nhải (thôn Đăk Nhoong, xã Đăk Nhoong) cho biết, sau khi phát hiện trâu, bò có biểu hiện lạ, ông đã báo cơ quan chức năng về tình trạng đàn trâu, bò của gia đình. Qua kiểm tra, cơ quan chức năng xác định đàn trâu, bò tại xã Đăk Nhoong mắc bệnh lở mồm long móng."Hiện tôi và bà con đang thực hiện các biện pháp ngăn ngừa, không cho dịch bùng phát", ông A Nhải nói.Theo Phòng NN-PTNT H.Đăk Glei, trong năm 2024, một số gia súc tại địa phương không được tiêm phòng vắc xin lở mồm long móng. Nguyên nhân là do trong quá trình tiêm phòng, một số gia súc đang mang thai và thả rông trong rừng không bắt giữ được. Hiện Phòng NN-PTNT H.Đăk Glei đang bám sát ổ dịch để theo dõi, hướng dẫn các hộ phòng, chống dịch bệnh lây lan.UBND H.Đăk Glei đã chỉ đạo Phòng NN-PTNT huyện xuất cấp 100 lít hóa chất, 1.000 kg vôi bột, 85 bộ quần áo bảo hộ, khẩu trang để khử trùng tiêu độc chuồng trại, môi trường tại ổ dịch và các thôn tiếp giáp; hướng dẫn người dân quản lý, cách ly, xử lý, chăm sóc, chữa trị cho gia súc mắc bệnh.UBND H.Đăk Glei cũng chỉ đạo các cơ quan chuyên môn phối hợp với UBND xã Đăk Nhoong và xã Xốp tăng cường công tác thông tin tuyên truyền, hướng dẫn các biện pháp phòng chống dịch bệnh lở mồm long móng... cho người dân địa phương.
Bệnh viện FV: Môi trường an toàn, bác sĩ yên tâm
Ngày 19.3, Âm dương lộ chính thức nhập cuộc đường đua phim điện ảnh năm 2025 với sự góp mặt của dàn diễn viên thực lực như nghệ sĩ Minh Hoàng, Hạnh Thúy, Ngân Quỳnh, Bạch Công Khanh, Tuấn Dũng, Lan Thy… Phim do Hoàng Tuấn Cường (phim Nhà Không Bán và Vong Nhi) làm đạo diễn, dự kiến khởi chiếu vào ngày 28.3.Theo đạo diễn Hoàng Tuấn Cường, quá trình phát triển kịch bản cho dự án đưa nghề lái xe cứu thương lên màn ảnh rộng là đề tài khó và nhạy cảm. Tuy nhiên, quan điểm của anh là luôn muốn đưa vào bộ phim những câu chuyện thật nhất có thể. Anh nói: "Tôi chọn đề tài xe cứu thương vì nó mang nhiều yếu tố tâm linh. Câu chuyện trong phim đều được chắt lọc từ nghề lái xe cứu thương mà ê-kíp có nghiên cứu, tham khảo từ chính những người đang làm nghề này ngoài đời. Đặc biệt, bộ phim mang hơi hướng tâm linh nhiều hơn nên trong khả năng của mình tôi muốn nó phải được truyền tải thật nhất có thể".