Hồng Trang tự nhận ‘chảnh’ vì từ chối hợp tác nghệ sĩ nổi tiếng
Tiến sĩ Ngô Minh Hải, Phó hiệu trưởng Trường ĐH Kinh tế - Tài chính TP.HCM, cho hay năm 2025 chuẩn bị nhân lực khối ngành kinh tế - ngân hàng - luật cho 4-5 năm sau khi kinh tế quay lại bùng nổ.Mọi quốc gia liên kết với nhau, ảnh hưởng tác động lẫn nhau. Gần đây xu thế trí tuệ nhân tạo (AI), Big Data khiến sự liên kết giữa các ngành nghề trở thành xu thế toàn cầu, từ đó các kỹ năng mới xuất hiện như kỹ năng số, kỹ năng giao tiếp, hợp tác... nên người học phải thay đổi, điều chỉnh. Nhất là trong khối ngành kinh tế - ngân hàng - luật.Chợ đêm Sơn Trà dừng hoạt động
Làng nghề xoi trầm hương xã Vạn Thắng (H.Vạn Ninh) không chỉ mang lại nguồn sinh kế ổn định mà còn góp phần bảo tồn một di sản quý giá, tạo ra các sản phẩm trầm hương tinh xảo, nâng tầm thương hiệu trầm hương Việt Nam trên bản đồ thế giới.
Thay đổi màu tóc, thay đổi cuộc đời, những màu tóc sẽ gây bão tại Việt Nam
Năm nay là lần đầu tiên đội bóng Trường ĐH Quy Nhơn tham dự vòng loại giải TNSV THACO cup 2025. Kết quả, thầy trò HLV Thái Bình Thuận đoạt luôn tấm vé duy nhất đại diện khu vực Nam Trung bộ và Tây nguyên. Thậm chí, họ còn khiến nhiều người ngạc nhiên khi vượt qua vòng bảng để lần đầu tiên góp mặt ở tứ kết.Trước giờ xung trận, PGS.TS Đoàn Đức Tùng, Hiệu trưởng Trường ĐH Quy Nhơn đã có lời động viên đặc biệt: "Trước mắt là một trận đấu lớn, nhưng hãy nhớ rằng đối thủ nào cũng có điểm mạnh và điểm yếu. Quan trọng là các em giữ vững sự tự tin, tập trung vào lối chơi của mình và thi đấu bằng tất cả trái tim.Hãy vào sân với tinh thần chiến đấu hết mình, không chỉ vì chiến thắng mà còn vì niềm tự hào, vì tất cả những người đã luôn ủng hộ đội tuyển, ủng hộ các em. Hãy ra sân, với sự tự tin, chiến đấu như những chiến binh thực thụ, và mang về chiến thắng. Cả đội hãy cùng nhau tiến lên!".Điều này chắc chắn sẽ tạo ra sự khích lệ rất lớn cho các chàng sinh viên của ngôi trường đến từ miền đất võ Bình Định. Cũng nói thêm đến lúc này Trường ĐH Quy Nhơn đang là một trong những đội bóng có phong cách chơi bền bỉ, mạnh mẽ nhưng có nét đẹp kỹ thuật, thượng võ.Năm nay, rất nhiều sinh viên quan tâm bóng đá khi nhắc đến Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM đã giơ ngón cái ngợi khen sau chiến tích quật ngã nhà đương kim vô địch Trường ĐH Sư phạm TDTT TP.HCM.Trước đó, các học trò HLV Tạ Hồng Hà cho thấy sức mạnh khi toàn thắng ở vòng bảng trước các đội cứng cựa như đội Trường ĐH Văn Lang, đội Trường ĐH RMIT, đội Trường ĐH Gia Định.Trong lần đầu tiên tham dự VCK giải TNSV THACO cup 2025, đội Trường ĐH Công nghiệp đã một lần nữa ngoạn mục lách qua khe cửa hẹp để góp mặt ở tứ kết nhờ lối chơi biết mình, biết người.Đều đã hoàn thành chỉ tiêu, nên trận đấu ngày hôm nay sẽ là cơ hội để 2 Trường ĐH Quy Nhơn và Trường ĐH Công nghiệp TP.HCM dẹp bỏ áp lực, thoải mái trình diễn những phẩm chất tốt đẹp nhất của mình, vì giấc mơ lần đầu tiên lọt vào tốp 4 đội mạnh nhất VCK giải TNSV THACO cup 2025.
Đối với Kiều Minh Tuấn, 2024 là một năm thành công khi anh vẫn được khán giả yêu mến trong chương trình 2 ngày 1 đêm. Song song đó, Kiều Minh Tuấn còn góp mặt trong những dự án điện ảnh như Gặp lại chị bầu và Cô dâu hào môn.Ngoài ra, Kiều Minh Tuấn còn tiết lộ trong thời gian vừa qua anh được nhiều bạn bè, đồng nghiệp đề nghị ra mắt với vai trò ca sĩ. Nam diễn viên 8X cũng thừa nhận rằng mình là một người thích hát nên sẽ cân nhắc lời đề nghị này.Kiều Minh Tuấn sinh năm 1988 tại Bà Rịa - Vũng Tàu. Sau thời gian hoạt động ở lĩnh vực kịch nói, Kiều Minh Tuấn bắt đầu được chú ý ở mảng điện ảnh. Anh ghi dấu trong lòng khán giả qua những tác phẩm như Nắng, Nắng 2, Em chưa 18, Hạnh phúc của mẹ, Lật mặt 3 - Ba chàng khuyết, Chị 13 - Ba ngày sinh tử, Tiệc trăng máu, Chìa khóa trăm tỉ…
Rộ tin Nga phá hủy xe tăng M1 Abrams đầu tiên của Ukraine
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.