Đội tuyển Thái Lan được hứa thưởng cực lớn, gần 9 tỉ đồng nếu đánh bại Hàn Quốc
Trường hợp khác, Nguyễn Bảo Long (24 tuổi), làm việc tại TP.Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên, cũng cho biết vì năm tuổi nên cất xe ô tô trong nhà chứ chẳng dám sử dụng vì lo chuyện không may xảy ra.Game là một mũi nhọn cho phát triển kinh tế số Việt Nam
Ôm 2 con mèo Anh lông ngắn và lông dài đến sự kiện giao lưu, Bế Khánh Vân, ngụ tại đường Cộng Hòa, Q.Tân Bình (TP.HCM), cho biết rất vui vì gặp được nhiều người cùng sở thích, có cơ hội cho mèo nhà làm quen với "bạn" mới.
Nhận định Chelsea vs Porto (2g sáng mai 14.4): Bán kết chờ The Blues
Cũng như nhiều tiểu thương khác, bà Sen quanh năm quanh quẩn ở chợ, ít dịp được gặp gỡ bạn bè, vui chơi. Đồng cảm và thương nhiều chị em cũng như mình, bà lập nhóm nhảy dân vũ, biến chợ thành sân khấu với phông nền biểu diễn là sạp thịt, gian rau củ…, lan tỏa năng lượng tích cực.Bà Sen bán thịt bò ở chợ Nam Dong đã 30 năm, là người năng động, thích văn nghệ. Ba năm trước, con gái của bà tải các ứng dụng mạng xã hội để mẹ tham gia, kết bạn. Nhờ vậy, người mẹ 3 con cập nhật được trào lưu, xu hướng mới của giới trẻ. Thấy nhiều người quay video cuộc sống thường ngày, ca hát, nhảy múa…, bà cũng học theo.Khoảng 2 năm nay, cứ khoảng 11 giờ, gần trưa vãn khách, bà Sen cùng nhiều tiểu thương khác nhảy múa, diễn kịch ngắn; mục đích là để giải tỏa căng thẳng, tìm tiếng cười, niềm vui sau buổi sáng làm việc. Thỉnh thoảng, bà Sen đăng video lên mạng xã hội, nhận được nhiều bình luận tích cực, có nhiều video thu hút cả triệu lượt xem."Mục đích của chúng tôi là muốn truyền năng lượng tích cực, vui vẻ đến với cộng đồng. Cả thời thanh xuân chị em tiểu thương chúng tôi gắn bó với góc chợ nhỏ. Lo cho con cái trưởng thành thì chúng tôi cũng sắp già rồi. Thay vì đợi ai đó mang lại niềm vui thì mình tự tạo ra ngay tại nơi mình làm việc vậy", bà Sen nói.Đội "nghệ sĩ chợ" của bà Sen gồm các tiểu thương bán thịt bò, thịt heo, rau củ, bún, đồ gia dụng... Nhóm thường nhảy những điệu tự do theo các bài nhạc đang thịnh hành. Gần đây, mọi người thích điệu Rumba nên cũng đang tập luyện. Tiếng là tập nhưng bà Sen chỉ hướng dẫn qua các động tác đơn giản, sau đó mọi người nghe nhạc và nhảy theo khả năng.Bà Bùi Thị Luyến (54 tuổi), bán bún ở chợ được 15 năm, cho biết: "Cứ khoảng 11 giờ vắng khách là đến giờ của chúng tôi vì lúc đó mới rảnh. Chị em trong nhóm hầu hết trên 40 tuổi, các chị trên 60 tuổi cũng tham gia nhảy nữa. Từ ngày tham gia nhóm nhảy ở chợ, tôi thấy yêu đời hơn, trẻ ra".Cũng như bà Luyến, bà Phạm Thị Mát (50 tuổi) bán thịt heo ở chợ 30 năm nay cũng khẳng định từ khi tham gia nhóm, bà thấy tinh thần và sức khỏe tốt hơn. Chưa kể, tinh thần đoàn kết, tình cảm các chị em dưới "mái nhà chợ Nam Dong" ngày càng tốt hơn.Tuy mỗi ngày chỉ tranh thủ khoảng 30 phút buổi trưa để tập luyện, nhưng ai nấy đều thấy năng lượng được nạp đầy sau buổi sáng dậy sớm làm việc. "Chúng tôi thường không tập nhiều đâu, có khi đang nhảy quay video thì khách gọi, phải bỏ ngang để đi bán. Nhờ có nhóm mà chúng tôi được đi đây đó, đi giao lưu văn nghệ, học hỏi thêm nhiều điều mới", bà Mát nói.Bà Sen chia sẻ, đứng sạp hàng buôn bán tuy không quá vất vả, nhưng thời gian ở chợ có khi còn nhiều hơn ở nhà. Tuy là công việc tự do, làm chủ được thời gian nhưng vì bán lâu năm nên các bà, các chị đều có nhiều mối sỉ là các quán ăn. Vì thế, đôi khi muốn nghỉ một bữa để đi chơi cũng khó. Còn chuyện đi du lịch xa thì bà Sen và mọi người chưa ai dám nghĩ đến.Nhớ nhất là hồi năm ngoái, bà Sen thấy mạng xã hội chia sẻ thông tin Đắk Lắk điểm du lịch thu hút nên rủ cả nhóm cùng đi."Hơn 30 người, thuê 3 xe đi từ nhà lên Đắk Lắk vui chơi. Có người còn mang theo 2 - 3 bộ quần áo đẹp để thay, chụp hình nhiều kiểu. Đó là lần hiếm hoi tiểu thương chợ Nam Dong được đi chơi xa, được mặc đồ đẹp chụp ảnh cùng nhau", bà Sen kể, giọng hào hứng.Ở tuổi sắp được bồng cháu, được lên chức bà, bà Sen cho rằng sức khỏe tinh thần là điều rất quan trọng. Bà cho rằng mỗi người nên chọn cho mình một hoạt động thể dục thể thao, một hội nhóm bạn bè phù hợp để tham gia."Vì không có thời gian tập thể dục buổi sáng nên nhóm tiểu thương tập vào buổi trưa, vừa được giải tỏa căng thẳng, vận động tay chân, vừa thỏa đam mê văn nghệ, miễn là không làm ảnh hưởng thời gian dành cho gia đình là được", bà Sen nói.
Phía trước tay lái chồng ly nhựa cao nghệu, chai nước đường, ca hạt trân châu, nước uống, bịch nylon... Một lần, tôi ghé mua đứng lại hơi lâu và nghe câu chuyện của chị.Trước kia chồng chị làm thợ hồ, bị té gãy tay phải bắt 6 con ốc vít, thấy vợ bán đậu hũ cực quá, tay chưa lành hẳn anh đã đi làm trở lại mong chia sẻ bớt phần nào cho vợ. Vì đi làm sớm, cái tay như bị "chênh", xương nhô lên nhói nhức mỗi khi trở trời. Không có tiền để mổ, coi như cam chịu. Sinh con muộn, con gái năm nay học lớp 12, tiền học thêm, học phí ở trường... Mình chị cáng đáng hết.27 năm gánh đậu hũ đi bán khắp nơi, vừa gánh vừa chạy. Mỗi ngày đi về cả chục cây số là bình thường. Qua năm thứ 28, một lần chị đang gánh bị ngã khuỵu, hai cái vai đau khủng khiếp. Đi bệnh viện bác sĩ không cho gánh nữa, bảo rằng, dây thần kinh bị chèn ép, nếu tiếp tục sẽ ảnh hưởng đến vận động.Mấy cô khách quen thấy vậy cho chị tiền mua chiếc xe đạp.Đi từ sớm đến trưa mới về nhà, nghỉ ngơi một chút rồi nhồi bột năng làm trân châu. Mỗi ngày làm 3 ký bột, nhờ có cô em phụ giúp nên đỡ phần nào.Nửa đêm người ta chưa ngủ thì hai chị em thức dậy nấu đậu đến sáng mang đi bán luôn. Lúc này bán chậm, nhiều hôm 2 giờ chiều mới hết. Vừa rồi đám giỗ mẹ mà không có tiền về Quảng Ngãi, ngồi buồn nhớ mẹ không kìm được nước mắt.Tôi không biết an ủi chị thế nào, mỗi lời nói của tôi, không khéo có thể làm chị buồn, tủi phận hơn. Chị hé vai áo cho tôi xem hai cái hõm sâu đều hai bên, dấu vết 27 năm gánh đậu hũ. Nhìn hai dấu sẹo lõm trên vai của chị, tôi chỉ biết thở dài, nó đã kể hết câu chuyện một đời vất vả, lam lũ từ khi bỏ xứ vào Sài Gòn làm ăn.2. Mỗi lần có dịp ra khu ẩm thực đối diện chợ Nguyễn Văn Trỗi, tôi hay ghé ăn chén đậu hũ, nghe chị bán đậu kể chuyện đời.Câu chuyện giữa chúng tôi luôn dông dài.Hồi lấy chồng đến khi có con, chị không có công việc làm ăn ổn định, chỉ đi bó bông điệp bán cúng rằm, mùng một. Một người hàng xóm rủ chị vào Sài Gòn làm ăn.Chị nhớ như in đó là ngày 23 tháng giêng năm chị 26 tuổi, chị hàng xóm dẫn ra chợ Bà Chiểu sắm cho đôi gióng bằng mây, cái rổ đựng lò bằng tre.Trước chị bán ở bờ kè đắt lắm, nhưng rồi đau lưng gánh đi không nổi nên chọn ngồi ở hẻm này đã 26 năm rồi. Khách ăn thời còn sinh viên, ra trường về quê làm việc, lập gia đình. Đến đời con cái họ vào Sài Gòn học cũng đến đây ăn đậu hũ.Hồi còn gánh đi bán dạo đau vai lắm. Đòn gánh vừa chạm vào vai là đau nhói, nhưng một lúc, vai nóng lên cảm giác hết đau. Chiều về, chỗ gánh bị lở ra phải bôi thuốc. Vết thương se mặt lại, êm được buổi tối. Ngày mai gánh thì nó lở tiếp... Vai áo phải may đệm mấy lớp mút mềm bên trong. Bây giờ còn để lại hai cái hõm sâu trên vai, rờ vào thấy lợn cợn như thịt bị nát. Chị bảo tôi lấy tay ấn xem, quả đúng vậy, ở hai chỗ lõm, bên trong đầy các hạt lộm cộm.Có rất nhiều gánh, xe đẩy, xe đạp đậu hũ trên khắp đường phố Sài Gòn. Tôi không biết có bao nhiêu gánh đậu hũ lõm vai đưa con vào đại học, giúp đỡ người ở quê, tích lũy khi về già... Người miền Trung cần cù chịu khó, Sài Gòn là vùng đất rộng mở, hết thế hệ này đến thế hệ khác tìm đến nối tiếp cuộc mưu sinh xa xứ!
Saigon Heat tiến gần đến ngôi vô địch giải bóng rổ VBA 2023
Hôm 12.1 (giờ Việt Nam), PageSix tiết lộ vụ cháy rừng ở khu vực Malibu, Los Angeles (bang California, Mỹ) đã cướp đi sinh mạng của Rory Sykes ở tuổi 32. Thông tin về sự ra đi của cựu sao nhí được bà Shelley Sykes, mẹ của nam diễn viên chia sẻ trên trang cá nhân. Bà chia sẻ mình thực sự đau lòng khi con trai Rory Sykes đã qua đời từ hôm 8.1 tại ngôi nhà gia đình ở Malibu khi bà không thể dập tắt đám cháy trên mái nhà bằng vòi do công ty cấp nước đã cắt nguồn nước.Rory Sykes bị bại não và gặp khó khăn trong việc đi lại còn mẹ của nam diễn viên không thể đưa anh ra khỏi ngôi nhà đang cháy vì cánh tay bà bị gãy. "Rory nói: 'Mẹ ơi, mẹ bỏ con đi'. Nhưng không bà mẹ nào có thể bỏ con mình lại được", bà Sykes nói trong nước mắt khi chia sẻ trên kênh 10 News First của Úc. Người mẹ vội vã đến sở cứu hỏa địa phương sau khi không thể liên lạc được với 911 (số liên hệ trong trường hợp khẩn cấp tại Mỹ). Khi bà quay lại cùng với người giúp đỡ thì đã quá muộn. Lính cứu hỏa xác nhận với bà rằng Rory Sykes đã tử vong vì ngộ độc khí carbon monoxide.Trong dòng thông báo đầy đau lòng, bà Shelley Sykes mô tả Rory Sykes là một cậu con trai tuyệt vời. "Rory đã vượt qua rất nhiều ca phẫu thuật lẫn liệu pháp để lấy lại thị lực và có thể học cách đi lại. Mặc dù đau đớn, Rory vẫn nhiệt tình đi du lịch khắp thế giới cùng tôi, từ châu Phi cho đến Nam Cực", bà xúc động. Theo lời mẹ anh, sao nhí của chương trình Kiddy Kapers đã thành lập tổ chức Happy Charity để giúp đỡ những người gặp khó khăn và đã trở thành diễn giả truyền cảm hứng từ năm 8 tuổi. Bà Sykes khép lại bài đăng bằng cách chia sẻ rằng con trai mình sẽ luôn được nhớ đến.Những ngày qua, thảm họa cháy rừng càn quét qua California (Mỹ) với sức tàn phá nặng nề, gây thiệt hại to lớn về người và của. Giống như đông đảo người dân trong khu vực, nhiều người nổi tiếng đang gánh chịu những mất mát trong vụ cháy rừng lịch sử. Hàng loạt ngôi sao: Paris Hilton, Billy Crystal, Miles Teller, Eugene Levy, Anthony Hopkins, Milo Ventimiglia… suy sụp khi biệt thự triệu USD của họ bị thiêu rụi trong biển lửa.Trong khi đó, nhiều nghệ sĩ như: Jamie Lee Curtis, Sharon Stone, Halle Berry, Paris Hilton… tích cực quyên góp tiền của, kêu gọi mọi người cùng tham gia các hoạt động khắc phục hậu quả của vụ cháy. Jennifer Garner là một trong những người nổi tiếng trở thành tình nguyện viên tham gia hoạt động cứu trợ. Nữ diễn viên tiết lộ ngôi nhà của cô không bị ảnh hưởng với đám cháy nhưng cô đã mất một người bạn trong biển lửa ở California. Vợ cũ của tài tử Ben Affleck chia sẻ trong nước mắt: "Tôi đã mất một người bạn. Cô ấy đã không ra ngoài kịp lúc".