$637
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 566bet. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 566bet.Thông tin ban đầu, vụ cháy xảy ra khoảng 19 giờ ngày 4.3 tại một kho chứa len giữa khu dân cư đông đúc trên đường Lê Văn Tám, P.10, TP.Đà Lạt (Lâm Đồng), ngọn lửa bùng phát rất nhanh, khói lửa bao trùm cả khu dân cư sau khu biệt thự cổ Cadasa, khiến người dân hoảng loạn.Nhận được tin báo, Công an P.10 có mặt tại hiện trường phối hợp người dân tại chỗ dập lửa, đồng thời di chuyển người dân, đồ đạc của các hộ lân cận đến nơi an toàn. Ít phút sau, lực lượng Cảnh sát PCCC-CHCN huy động nhiều phương tiện cùng hàng chục cán bộ, chiến sĩ đến hiện trường. Do đường Lê Văn Tám chật hẹp nên việc chữa cháy gặp không ít khó khăn.Theo lãnh đạo UBND P.10, khu vực xảy ra cháy là kho chứa len có diện tích khoảng 200 m2. Khối lượng len trong kho đang xác định, rất may vụ cháy không thiệt hại về người. Lực lượng Cảnh sát PCCC kịp thời đến hiện trường dập lửa nên ngọn lửa không lây lan ra những nhà xung quanh.Nguyên nhân vụ cháy đang được các cơ quan chức năng điều tra làm rõ. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 566bet. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 566bet.Chúng tôi gặp "thần đèn" Nguyễn Văn Cư trong một ngày cuối năm. Vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt ông, thân hình vốn đã nhỏ bé càng gầy nhom hơn nữa. Hỏi ra mới biết, "thần đèn" đang phải chạy đua với thời gian để thực hiện một ca di dời biệt thự tại Bình Dương với yêu cầu cực kỳ khó khăn. Theo lời kể lại của ông Nguyễn Văn Cư, cách đây hơn một tháng, ông nhận được cuộc điện thoại của một khách nữ, mời ông đến khảo sát công trình biệt thự tại Bình Dương để thực hiện di dời. Đến nơi, quả thực ông nhận thấy tòa biệt thự rất khủng, kết cấu 1 trệt 2 lầu, diện tích sàn 600 m2, trọng lượng ước tính nặng 3.000 tấn. Chủ nhà mua lại tòa biệt thự này và muốn di chuyển công trình tiến lên phía trước để thay đổi công năng và diện tích sử dụng. Cụ thể, trong lúc dịch chuyển phải ép cọc làm 16 móng mới. Ngoài ra, lúc dịch chuyển tòa nhà tiến về phía trước 7 m phải điều chỉnh xoay hướng theo yêu cầu của chủ đầu tư. Vốn đã thực hiện rất nhiều công trình di dời, nâng cao, thậm chí có những công trình to nặng hơn rất nhiều, ông Nguyễn Văn Cư hoàn toàn tự tin vào khả năng của mình. Tuy nhiên, đối với tòa biệt thự ở Bình Dương, ông Cư phải cân nhắc khá lâu bởi vì chủ đầu tư gấp rút muốn đưa công trình vào sử dụng ngay nên yêu cầu hoàn thành việc di dời chỉ trong vòng 30 ngày. "Với những công trình lớn như thế này, việc di dời phải mất khoảng 2 - 3 tháng, hơn nữa thời điểm mà chủ đầu tư yêu cầu đã khá cận tết, việc tuyển dụng công nhân lành nghề rất khó. Tuy nhiên, họ chấp nhận trả giá cao hơn nên tôi chuẩn bị phương án làm ngày đêm, chia 2 - 3 ca và làm cả cuối tuần để cho kịp tiến độ", ông Nguyễn Văn Cư chia sẻ. Với quyết tâm cao như thế, "thần đèn" túc trực ngày đêm để đôn đốc, chỉ đạo công nhân thực hiện đúng kỹ thuật và đảm bảo tiến độ. Đúng 22 giờ đêm qua 19.1, "thần đèn" Nguyễn Văn Cư đã hoàn thành công việc dịch chuyển toà nhà đến vị trí mới, vừa đúng tiến độ 30 ngày theo cam kết với chủ đầu tư. ️
Sáng 24.1, tại Nhà triển lãm Hòa Bình, TP.Đà Lạt (Lâm Đồng), Hội Nhà báo tỉnh Lâm Đồng phối hợp cùng Sở TT-TT và Sở VH-TT-DL Lâm Đồng khai mạc Hội báo xuân Ất Tỵ 2025. Đến tham dự có ông Phạm S, Phó chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng; ông Bon Yô Soan, Phó chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam tỉnh, lãnh đạo các sở, ngành.Ông Lê Văn Tòa, Chủ tịch Hội Nhà báo tỉnh Lâm Đồng, cho biết hơn 20 năm qua Hội Nhà báo tỉnh vẫn duy trì việc tổ chức Hội báo xuân mỗi khi tết đến xuân về. Hội báo xuân năm nay có ý nghĩa đặc biệt chào mừng kỷ niệm 95 năm thành lập Đảng, 50 năm ngày thống nhất đất nước, 100 năm Ngày báo chí cách mạng Việt Nam, 80 năm ngày thành lập nước và nhiều sự kiện khác.Cũng theo ông Tòa, Hội báo xuân Ất Tỵ 2025 còn là nơi giao lưu của những người làm báo và bạn đọc, bạn nghe, xem đài qua những ấn phẩm xuân, qua những tác phẩm báo tết đầy tâm huyết. Hội báo xuân năm nay trưng bày trên 120 loại báo, tạp chí xuân với gần 1.000 ấn phẩm của các cơ quan báo chí, tạp chí trung ương, các ngành và các địa phương.Tại báo xuân Ất Tỵ 2025, báo chí tỉnh, văn phòng đại diện các báo, các cơ quan có ấn phẩm trưng bày tiếp tục đồng hành với Hội Nhà báo tỉnh trưng bày 20 bảng pano giới thiệu báo xuân cùng các hoạt động của báo.Đặc biệt, nhóm Thư pháp Mưu Lê tiếp tục đồng hành với Hội báo xuân viết trên 300 bảng thư pháp tặng chữ đầu năm cho bạn đọc xa gần.Hội báo xuân Ất Tỵ 2025 tỉnh Lâm Đồng mở cửa đến ngày 4.2 (mùng 7 tết) để phục vụ người dân và du khách. ️
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu. ️