Rosé (BlackPink) cùng dàn sao ‘gây bão’ truyền thông bởi phong cách thời trang ấn tượng
Chị Kim Hiếu sinh ra và lớn lên ở thị xã Phú Mỹ, Bà Rịa - Vũng Tàu, sau đó chuyển lên TP.HCM làm việc rồi lấy chồng người Mỹ. Năm 2015, chị rời Việt Nam cùng chồng sang Mỹ định cư, hiện chị có một đứa con trai và sống trong một ngôi nhà ở bang Washington.Chị Hiếu cho biết, năm nay là năm thứ 10 ăn tết tha hương. Con trai chị 9 tuổi và năm nào cũng cảm nhận được không khí tết Việt Nam. Mỗi lần con thấy mẹ gói bánh tét, trang trí nhà cửa, chuẩn bị bàn thờ tươm tất là con trai biết tết đang cận kề. Người phụ nữ chia sẻ, cũng như mọi năm, chị trang trí nhà với hoa mai, hoa đào, câu đối thư pháp… để nhà cửa có hương vị tết Việt. Chị dành tâm tư vào khu vực phòng thờ, chuẩn bị trang nghiêm và mang nét truyền thống Việt Nam. Với chị, đó cũng là nơi tạo sự ấm cúng trong gia đình, gìn giữ văn hóa, yêu thương của nhiều thế hệ."Tết Nguyên đán không phải là ngày lễ ở ở Mỹ nên tôi chỉ làm gói gọn trong gia đình, bạn bè thân thiết. Tết cũng là dịp giỗ ba nên tôi chuẩn bị thêm những món đặc trưng ngày tết ngày xưa ba thích như: thịt kho tàu, canh khổ qua, bánh tét, dưa món…", chị Hiếu chia sẻ. Người phụ nữ cũng cho hay, những năm đầu khi sang Mỹ định cư, tết rất buồn, chị rơi nước mắt vì cảm giác nhớ nhờ. Mấy năm sau, chị xem nơi này như quê hương thứ hai của mình và lập bàn thờ ba mẹ ở đây. "Tôi tâm niệm dù xa quê nhưng vẫn luôn mang quê hương bên mình, luôn nhớ ngôi nhà bản thân sinh ra và lớn lên và từng món ăn ở quê. Tết cũng là dịp nhắc nhở cho con trai tôi nhớ về nguồn cội Việt Nam, nhớ về truyền thống, ông bà tổ tiên", chị Hiếu trải lòng. Năm nay, chị tự tay viết câu đối trang trí tết, đi cắt hoa mai Mỹ về chưng, gói bánh tét và làm những món ăn tết đặc trưng. Khi làm chị sẽ giải thích cho con trai hiểu về những hoạt động này. Ngày đầu năm mới chị cho con chúc tuổi ba mẹ và gửi tiền lì xì may mắn. Sau đó gia đình đi chùa, tụ họp bạn bè ăn uống ba ngày xuân…Ông xã chị dù không phải người Việt, nhưng luôn sống chan hòa giữa văn hóa hai bên. Anh luôn ủng hộ chị gìn giữ giá trị văn hóa cho con và hăng hái tham gia các hoạt động tết cùng vợ. Anh cũng biết thắp nhang, biết phong tục lì xì và đi chùa lễ Phật… Điều đó cũng mang lại hạnh phúc cho chị trong khoảng thời gian xa quê. Ông Ross, chồng chị Hiếu tự bắc thang đóng đinh, luôn bên cạnh giúp vợ khi cần. "Việc trang trí tôi để vợ tự quyết cho đúng ý. Sau tết, tôi sẽ giúp vợ dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc gọn gàng để năm sau dùng tiếp", người chồng bày tỏ.5 hoạt động gây tốn dữ liệu di động trên iPhone
Cuộc trò chuyện vô tình của hai mẹ con chị Tư chợt làm tôi liên tưởng đến nhân vật lão Hạc của nhà văn Nam Cao khi mà đứa con trai nhỏ muốn giữ lại chú cún con để nuôi nhưng rồi chị vẫn phải bán đi bởi đó là gói mì tôm, là hộp sữa của chồng, của con. Cuộc sống của những người có hoàn cảnh khó khăn luôn là vậy, vất vả đến khắc nghiệt và đầy rẫy những quyết định đau lòng.Ngôi nhà của gia đình chị Nguyễn Thị Tư chỉ được lợp mái cọ, khác biệt so với những căn nhà mái ngói, bê tông của xã Bình Thành, huyện Định Hóa, Thái Nguyên. Nhưng nó lại tương đồng mạnh mẽ với dáng vẻ của nữ chủ nhân, gầy gò, nhỏ bé và đôi phần khắc khổ. "Cuộc sống gia đình mình thật sự khó khăn. Thu nhập cả tháng chỉ được khoảng 1,5 triệu đồng. Mình cũng hay ốm đau nhưng không dám chữa trị. Còn phải lo tiền ăn, tiền học cho các cháu, tiền khám chữa bệnh cho chồng, ngày càng nhiều", chị Tư tâm sự.Chồng chị, người từng là lao động chính, giờ chỉ có thể làm những việc vặt trong nhà sau một tai nạn lao động khiến anh bị giãn xương sườn. Bản thân chị cũng thường xuyên chịu nhiều cơn đau do giãn dây chằng, viêm đại tràng, viêm dạ dày và thoái hóa cột sống, cùng với huyết áp thấp… Hai đứa con tuổi ăn học cũng bị suy dinh dưỡng và chậm lớn. Điều đó cũng phải thôi khi mà họa hoằn lắm, bữa cơm gia đình mới có được quả trứng, miếng thịt. Còn lại, đa phần chỉ là rau luộc và lạc rang.Những ngày đông lạnh cắt da, khi mà nhiều người còn ngại ra đường thì bước chân lặng lẽ của chị Tư đã miệt mài phải đi hái chè thuê trên những đồi chè. Tiền công chỉ khoảng 8.000 - 9.000 đồng/kg nhưng lại là một khoản thu đáng kể. Dẫu vậy, mùa chè cũng chỉ có thời, có vụ nên thu nhập từ việc hái chè cũng lúc có, lúc không. Khi không hái chè, chị nhận sửa quần áo, bằng chiếc máy may cũ kỹ thường xuyên hỏng hóc, nhưng cũng chỉ có một vài khách mỗi tháng. Không oán thán, chẳng so bì, cũng không trông chờ vào bất cứ sự hỗ trợ từ phía bên ngoài, chị Tư nhẫn nại làm việc từng ngày, để lo từng bữa cơm, viên thuốc, hộp sữa cho con, cho chồng rồi cuối cùng mới là cho bản thân mình."Mình mong muốn được chăn nuôi lắm vì vừa có thêm nguồn thu, lại quanh quẩn ở nhà chăm chồng con, may sửa quần áo. Nhưng đó cũng chỉ là ước mơ thôi, vì mình không có tiền", đó là mong muốn nhưng cũng là "điểm nghẽn" chị Tư và cả gia đình.Chị Nịnh Lệ Thúy, Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ xã Bình Thành, chia sẻ: "Gia đình chị Tư thuộc diện hộ nghèo, cuộc sống rất bấp bênh nhưng chị ấy là người kiên cường, chịu khó".Những tưởng mong muốn ấy cứ mãi là xa vời cho đến ngày chương trình Ước mơ xanh tìm đến chị với một đàn lợn giống 10 con và toàn bộ thức ăn, vật dụng cần thiết để chị có thể khởi nghiệp chăn nuôi. Chị Tư không giấu được xúc động: "Nhận được đàn lợn mà mình vui lắm. Đây là mơ ước từ lâu nhưng mình chưa bao giờ dám nghĩ nó sẽ thành hiện thực. Giờ thì mình có hy vọng để cải thiện cuộc sống gia đình". Với chị, hành trình chăn nuôi chỉ mới bắt đầu nhưng đầy hứa hẹn và ánh lên trong mắt chị giờ đây là hy vọng, là niềm tin rằng cuộc sống ngày mai sẽ bớt khó khăn hơn. "Ước mơ xanh đã mang đến hy vọng mới, không chỉ về kinh tế mà còn giúp chị Tư có thêm động lực để tiếp tục vươn lên!", chị Nịnh Lệ Thúy cũng không giấu được xúc động khi chứng kiến ngày vui của gia đình chị Tư.Ước mơ xanh là chương trình hỗ trợ sinh kế giúp phụ nữ yếu thế khởi nghiệp, qua đó tự chủ kinh tế và thay đổi cuộc sống với nguyên tắc hỗ trợ là "Trao cần câu, không trao con cá". Chương trình do Công ty F88 thực hiện từ năm 2024 và đã triển khai tại một số tỉnh thành như TP.HCM, Lâm Đồng, Bến Tre và Thái Nguyên. "Mục tiêu lớn nhất của Ước mơ xanh không hẳn là trao đi cơ hội thay đổi mà mà là "mở khóa" niềm tin, quyết tâm và sức mạnh của những người yếu thế. Bởi tôi tin rằng, khi có một điểm tựa, một niềm tin, họ sẽ tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn", lãnh đạo F88 khẳng định, "Trong năm 2025 Ước mơ xanh đặt mục tiêu mỗi tháng giúp tối thiểu hai hoàn cảnh khó khăn vươn lên, làm chủ cuộc sống".
Apple đang muốn thu nhỏ dòng iPhone Plus
Ngày cuối cùng của năm 2024 (31.12) cũng là lúc đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM đá trận ra quân tại giải bóng đá Thanh Niên sinh viên Việt Nam lần III - 2025 cúp THACO, gặp đội Trường ĐH Quản lý và Công nghệ TP.HCM, ở trận đấu thuộc khuôn khổ nhóm 6 bảng E (vòng loại khu vực TP.HCM). Đội bóng do cựu cầu thủ Cảng Sài Gòn - Nguyễn Văn Tuấn đã thể hiện rõ tham vọng giành vé vào vòng chung kết, khi có chiến thắng cực kỳ ấn tượng ngày ra mắt tại giải đấu.Sau 40 phút của hiệp 1, đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM dẫn trước 2-0. Đến hiệp 2, đội bóng của HLV Nguyễn Văn Tuấn đã thi đấu bùng nổ và có thêm 5 lần chọc thủng lưới đối phương, qua đó giành chiến thắng chung cuộc với tỷ số 7-0. Tính đến thời điểm này, đây chính là trận thắng đậm nhất tại vòng loại giải bóng đá Thanh Niên sinh viên Việt Nam lần III - 2025 cúp THACO.HLV Nguyễn Văn Tuấn chia sẻ sau trận đấu: "Đây là trận đấu đầu tiên của đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM tại giải đấu năm nay. Tôi xin chúc mừng các cầu thủ của mình, khi đã giành được 3 điểm trong trận đấu ra quân. Bên cạnh đó, đây cũng là tín hiệu tích cực, hy vọng đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM sẽ gặp nhiều sự may mắn trong năm 2025".Trong trận đấu này, đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM dù đã có tỷ số với cách biệt an toàn, nhưng vẫn đẩy cao đội hình lên để tấn công miệt mài, không có dấu hiệu muốn giảm nhịp độ. Khi được hỏi về điều này, cựu cầu thủ CLB Cảng Sài Gòn bày tỏ: "Bóng đá là luôn luôn hướng về phía trước, luôn luôn chơi cống hiến để tìm kiếm bàn thắng. Không phải chúng tôi muốn ghi bàn để tích lũy hiệu số, cố gắng có nhiều bàn để đi tiếp với vị trí nhì bảng. Tôi chỉ muốn cầu thủ duy trì cảm giác ghi bàn tốt nhất, để ở bất cứ trận đấu nào đi nữa, các cầu thủ cũng phải biết cách tận dụng cơ hội để lập công".Nhóm 6 của bảng E (vòng loại khu vực TP.HCM) có đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM, đội Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM, đội Trường ĐH Sư phạm TP.HCM và đội Trường ĐH Quản lý và Công nghệ TP.HCM. Tấm vé đi tiếp với vị trí nhất nhóm 6 được cho là cuộc cạnh tranh khốc liệt giữa đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM và đội Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM. Trong 7 nhóm đấu ở bảng E (vòng loại khu vực TP.HCM), 7 đội đứng nhất nhóm cùng đội nhì có thành tích tốt nhất sẽ vào đá trận play-off, và chỉ có 4 suất được góp mặt ở vòng chung kết giải.Với chiến thắng đậm đà 7-0, đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM đang nắm lợi thế khi dẫn đầu nhóm 6, với 3 điểm và hiệu số +7. Trong khi đó, đội Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM cũng thắng trận ra quân, hiện đứng nhì nhóm 6, với 3 điểm và hiệu số +4. Ở lượt trận thứ 2, đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM sẽ chạm trán đội Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM vào ngày 6.1. Đây là trận đấu mang tính then chốt cho vé đi tiếp vào trận play-off.HLV Nguyễn Văn Tuấn bày tỏ: "Đối với đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM, dù có gặp bất cứ đối thủ nào đi nữa, thì chúng tôi cũng nhập cuộc với tinh thần quyết tâm như đá một trận chung kết. Chúng tôi luôn hướng về phía trước, và không chọn đối thủ. Các cầu thủ của của đội Trường ĐH Bách khoa TP.HCM luôn chơi với tất cả những gì mình có, dù gặp ai".
Xung quanh việc đổi tên danh lam thắng cảnh thác Prenn, theo luật sư Trương Phúc Ân (Đoàn Luật sư tỉnh Lâm Đồng), căn cứ Nghị định 91/2005/NĐ-CP (vẫn còn hiệu lực) về việc ban hành quy chế đặt tên, đổi tên đường, phố và công trình công cộng (công trình phục vụ du lịch, vui chơi giải trí), tại Điều 5 ghi rõ: "Không đổi tên đường, phố và công trình công cộng đã có tên gọi quen thuộc, đã gắn bó với lịch sử - văn hóa của dân tộc, của địa phương và đã ăn sâu vào trong tiềm thức, tình cảm của nhân dân qua nhiều thế hệ".
Bàn tay gọi nắng - Truyện ngắn dự thi của Ny An (Đà Nẵng)
Khác với hàng chục hội nhóm khiêu vũ dưỡng sinh, aerobic đã tồn tại vài chục năm qua bên bờ hồ Gươm, nhóm này nhảy tự do theo các tiết điệu khá nhanh như bebop hay disco… phát ra từ một chiếc loa kéo. Nổi bật trong số họ là một người đàn ông luôn tươi cười thân thiện với tất cả mọi người.Ông là Thái Hồng Dũng, 53 tuổi, làm nghề địa ốc và sống ở ngay phố Hàng Khay. Ông Dũng cho biết có chút năng khiếu và ham mê nhảy múa từ khi còn nhỏ. Thấy nhiều người có nhu cầu nhảy múa tự do, cách đây vài tuần ông đã tự bỏ hơn 10 triệu đồng mua một chiếc loa và tập hợp những người cùng sở thích để sinh hoạt tại đây vào sáng sớm và chiều muộn. Nếu trời mưa, họ chuyển vào hành lang của Tràng Tiền Plaza.Câu lạc bộ có tên là Hồ Gươm, tập hợp những "vũ công" trung niên ở phố cổ Hà Nội và các nơi khác. Xa nhất là bà Thủy ở Q.Cầu Giấy, lớn nhất là bà Huệ An (80 tuổi) ở Q.Long Biên. Hoạt động theo sở thích nên mọi người có thể tùy tâm đóng góp kinh phí để góp phần bảo trì loa máy.Ông Dũng cho biết thêm, câu lạc bộ hầu hết là nữ, nên việc quản lý không có gì khó khăn, phức tạp. Và dù chỉ có mình ông là nam giới, ông cũng không gặp vướng mắc từ phía… bà vợ, dù "bà nhà tôi không tham gia câu lạc bộ", vì "đây hoàn toàn là một sinh hoạt văn hóa, thể thao vui khỏe và bổ ích".