$852
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của premier league. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ premier league.Theo clip, sau khi cùng ba mẹ lên sân khấu trao quà cho cô dâu, chú rể, bé gái nán lại gửi đôi lời đến nhân vật chính. Bé gái làm MC gửi lời chào nhiệt tình đến khách mời và đọc bài thơ dài tặng cô dâu, chú rể. Kết thúc phần phát biểu, MC nhí nhận được nhiều tràng vỗ tay của mọi người, ai nấy đều bất ngờ với món quà đặc biệt này. Dân mạng sau khi xem clip xuýt xoa gửi lời khen vì phong thái tự tin, chất giọng rõ ràng, mạch lạc của bé gái.Bé gái trong clip là Triệu Thảo My (10 tuổi, quê ở Thái Nguyên). Chị Trần Thùy Linh, mẹ Thảo My, là người đăng tải đoạn clip lên mạng xã hội.Chị Linh cho biết Thảo My đang học lớp 4. Hằng ngày, sau mỗi giờ lên lớp bé được ba mẹ cho xem điện thoại 30 phút. Phần nội dung đọc trong ngày cưới em trai chị được bé xem và học theo trên mạng xã hội. Trước ngày cưới cậu, bé nói muốn dành món quà đặc biệt là phần thể hiện lời chúc hạnh phúc theo phong thái của một MC. Dù được con đọc trước vài lần cho nghe nhưng người mẹ vẫn bất ngờ với màn thể hiện trên sân khấu. Bé dẫn một cách tự tin, trình bày câu từ rõ ràng, trôi chảy. Đám cưới vẫn có người dẫn chương trình chính, Thảo My chỉ tham gia một phân đoạn nhỏ."Việc làm MC trong đám cưới được con thể hiện một cách ngẫu hứng. Trước đó tôi cũng không cho con đi học ở trung tâm về kỹ năng này và đó cũng không hẳn là đam mê của con. Con yêu quý cậu nên không ngại nói chuyện trước đám đông, có nhiều người lớn tuổi", chị Linh nói.Thảo My có một em trai, năm nay 4 tuổi. Trong mắt người mẹ, con gái đầu luôn ngoan ngoãn, biết nghe lời người lớn. Ngoài giờ học, con thường phụ giúp ba mẹ trong những việc có khả năng như quét nhà, cắm cơm, lau nhà, rửa chén…"Mình chỉ có một em trai là chú rể mới cưới cách đây không lâu. Gia đình hòa thuận, yêu thương nhau nên các con ai cũng quý mến, thường xuyên chơi với cậu. Mình lấy chồng cách nhà mẹ đẻ khoảng 10 km nên các con được về bà ngoại chơi vào dịp cuối tuần", người mẹ chia sẻ.Chị Linh bất ngờ vì đoạn clip nhận được nhiều sự quan tâm, chia sẻ của dân mạng. Không ít người khuyên chị đầu tư cho con học các lớp năng khiếu để tiếp tục phát triển. Người mẹ sẽ hỏi ý kiến con, không quá áp đặt để con được thoải mái, tự do học tập, vui chơi."Mình cũng có chút tự hào với màn thể hiện tự tin của con. Cả hai bên nội ngoại ai cũng vui, hãnh diện nhưng sẽ không ép buộc những thứ con không thích. Mình luôn cố gắng dạy bảo để con hiểu được việc tốt, việc xấu và làm nhiều điều hay lẽ phải", chị Linh trải lòng.Về phần mình, Thảo My vui và hạnh phúc khi thể hiện trọn vẹn lời chúc gửi tới cô dâu, chú rể trong ngày cưới. "Con rất quý cậu nên muốn có món quà đặc biệt dành tặng cậu. Con sẽ cố gắng, rèn luyện mỗi ngày để vừa học giỏi vừa phụ giúp mẹ trông em, làm việc nhà", bé gái nói.Anh Triệu Văn Việt (36 tuổi), ba Thảo My đọc hết những bình luận của mọi người. Phải đi làm xa nhà nên mỗi khi có thời gian rảnh, anh đều tranh thủ ở bên vợ con. Mỗi khi con mượn điện thoại chơi, anh dặn dò chỉ được xem các kênh phù hợp và không được xem quá thời gian quy định."Tôi hạnh phúc vì có hai con ngoan ngoãn, biết yêu thương nhau. Hôm con gái lên sân khấu, không ai nghĩ con có thể đọc tốt như vậy. Tôi nghĩ ngoài giờ lên lớp, ba mẹ có thể dành thời gian hướng dẫn các con học thêm kỹ năng khác để con có thể vừa chơi vừa khám phá nhiều điều thú vị, mới mẻ", anh Việt bày tỏ. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của premier league. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ premier league.Những ngày cận Tết Nguyên đán, nhiều công nhân tranh thủ mua sắm để đón tết cùng người thân. Vì điều kiện khó khăn, không ít người đành chấp nhận đón tết ở phòng trọ. Được Liên đoàn Lao động TP.HCM hỗ trợ mua sắm tại "Ngày hội công nhân – phiên chợ Nghĩa tình", nhiều người chọn mua những món đồ thiết thực để cùng người thân ăn tết hoặc gửi về quê biếu ông bà, cha mẹ.Chị N.T.N.D (30 tuổi) chọn mua bánh trái, mứt tết về quê biếu người thân sau một năm làm việc. Người phụ nữ quê ở Sóc Trăng lên TP.HCM làm công nhân 11 năm nhưng 2 năm nay không về quê ăn tết để tiết kiệm chi phí. Những mặt hàng chị ưu tiên mua trong dịp tết này là dầu ăn, nước mắm, bột giặt…"Năm nay công ty kinh doanh khó khăn nên không có thưởng tết. Dù hụt hẫng nhưng tôi chấp nhận chung tay với doanh nghiệp để vượt qua giai đoạn khó khăn. Năm ngoái tôi vẫn có tiền thưởng tết, giờ đành chi tiêu tiết kiệm hy vọng sang năm công ty sẽ khởi sắc để công nhân có thêm khoản tiền cuối năm", người phụ nữ bày tỏ.Chị D. chia sẻ, sau dịch Covid-19, thói quen thắt chặt chi tiêu được áp dụng. Những năm trước, chị đều về quê đón tết cùng gia đình nhưng năm nay điều đó tạm gác lại. "Năm nay tôi không thể lì xì ba mẹ bằng tiền nhưng vẫn có những phần quà bánh động viên tinh thần họ. Tôi nghĩ rằng đó cũng là điều mà những người con xa xứ nên thực hiện. Tôi may mắn được tham gia mua sắm tại phiên chợ Nghĩa tình, hàng hóa ở đây rẻ hơn khoảng 10-15%. Các mặt hàng nhu yếu phẩm cần thiết đều có đầy đủ", nữ công nhân nói. Chị Nguyễn Thị Hồng (37 tuổi) cho biết, trước đây chị làm công nhân cho một công ty trên địa bàn TP.Thủ Đức. Sau khi sinh con thứ hai, chị ở nhà chăm con, nhận hàng về may tại nhà. Mức thu nhập của chị phụ thuộc vào đơn hàng, không có thưởng tết vì nhận việc qua trung gian. "Trước đây nếu làm ở công ty sẽ có thưởng tết nhưng hiện tôi chỉ trông chờ vào lượng đơn hàng bản thân làm được. Tết năm nay tôi không mua sắm những thứ đắt đỏ hay quần áo mới, chỉ mua những mặt hàng cần thiết như gia vị, bánh kẹo…", chị Hồng nói. Dầu ăn, nước mắm, bánh kẹo… cũng là những mặt hàng được chị Nguyễn Thị Quắn (30 tuổi, quê ở Cà Mau) ưu tiên lựa chọn vào dịp tết này. Những món hàng mua được từ phiên chợ Nghĩa tình, chị mang về phòng trọ, cùng chồng và con trai học lớp 3 đón Tết Nguyên đán 2025. Chị Quắn là nguồn thu nhập chính của gia đình vì chồng bị mất việc cách đây không lâu. Mức lương công nhân khoảng 7 triệu đồng chỉ đủ trả tiền phòng trọ, ăn uống và lo cho con ăn học. "Ngoài mua sắm những mặt hàng cần thiết, tôi cân nhắc chi tiêu để dành một số tiền nhà gửi về quê biếu ba mẹ. Chủ trọ cũng hỗ trợ, tặng những phần quà nhỏ để cả gia đình cùng ăn tết. Tôi chỉ làm mâm cơm nhỏ, chuẩn bị dĩa bánh mứt đặt lên bàn thờ cầu sức khỏe, may mắn đến người thân", người phụ nữ chia sẻ. Công ty chị thưởng tết tùy thuộc vào năng lực, thâm niên và tinh thần làm việc. Chị tự dặn không được chi tiêu phung phí, để dành tiền trang trải vào đầu năm mới. "Kinh tế eo hẹp, tôi không về quê ăn tết được nhưng trong thâm tâm luôn mong ba mẹ an khang thịnh vượng, có nhiều sức khỏe. Năm sau thu nhập ổn hơn, nhất định tôi sẽ về quê đón tết cùng gia đình. Dù ở thành phố công việc có lúc bấp bênh nhưng tôi vẫn bám trụ để kiếm tiền, khi nào khó khăn quá mới tính chuyện về quê lập nghiệp", chị Quắn trải lòng. Vợ chồng anh Nguyễn Văn Tín (37 tuổi) cùng làm công nhân vệ sinh môi trường tại Q.1. Dịp tết này, anh trực từ ngày 28 tháng chạp đến mùng 4 tết. Những ngày tết, lượng rác ở phố đi bộ Nguyễn Huệ tăng nhiều lần nên những công nhân như anh rất vất vả. Gắn bó với nghề 4 năm và cũng chừng đó thời gian anh đón giao thừa ở ngoài đường. Tham gia phiên chợ Nghĩa tình, anh mua gạo, dầu ăn, bánh mứt… cả nhà đón tết ở phòng trọ. "Tôi được Liên đoàn Lao động TP.HCM tặng 1 triệu đồng nên mua những đồ dùng thiết thực nhất. Tuy nhiên, cả năm được mấy ngày tết nên cũng mua lố chút xíu, mua ít sợ không đủ. Ngoài ra, tôi cũng mua thêm bánh tét, thịt cá… vì đó là những món ăn truyền thống không thể thiếu của mỗi gia đình vào dịp tết", anh Tín bày tỏ. ️
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"… ️
Nếu bạn định dùng thuốc điều trị rối loạn cương dương, hãy hỏi ý kiến dược sĩ trước khi mua, bác sĩ Etminan lưu ý, theo Express.️