Hội đã khơi dậy ý chí vươn lên cho thanh niên
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.Ông Đỗ Quang Ba: ‘Bóng đá gắn kết người Việt trên đất Nhật’
Hàng chục người thiệt mạng trong vụ giẫm đạp vào rạng sáng 29.1 tại sự kiện tụ hội của đạo Hindu là Maha Kumbh Mela ở miền bắc Ấn Độ, theo AP.Sau hơn 12 giờ kể từ khi thảm kịch xảy ra ở thành phố Prayagraj (bang Uttar Pradesh), các đội ngũ cứu hộ vẫn tiếp tục đưa thi thể các nạn nhân đến nhà xác bệnh viện của trường Y Moti Lal Nehru tại địa phương.Phía cảnh sát chưa công bố con số thương vong chính thức, nhưng Reuters dẫn 3 nguồn thạo tin tiết lộ số người chết đã gần chạm ngưỡng 40 người."Thêm nhiều xác người được đưa đến. Chúng tôi đếm được gần 40 thi thể ở đây (nhà xác)", theo một nguồn tin.Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi chia buồn với thân nhân người bị hại, nhưng không đề cập số thương vong cụ thể.Ông Yogi Adityanath, Thủ hiến bang Uttar Pradesh nơi lễ hội diễn ra, cho biết cuộc giẫm đạp bắt đầu khi một số tín đồ tìm cách nhảy qua các rào cản được sắp xếp để quản lý đám đông.Lễ hội của đạo Hindu dự kiến thu hút khoảng 400 triệu người tham gia. Tính đến ngày 28.1, gần 200 triệu người đã đến nơi và hơn 57 triệu người hoàn thành nghi thức tắm nước sông Hằng vốn xem là con sông linh thiêng của Ấn Độ.Trong một diễn biến khác, một tai nạn máy bay đã xảy ra ở phi trường dầu mỏ của bang Unity thuộc Nam Sudan. Chiếc máy bay chở theo 21 người đang trên đường đến thủ đô Juba thì gặp nạn, theo Reuters dẫn lời Giám đốc Sở Thông tin bang Unity Gatwech Bipal.Ông Bipal cho biết các hành khách trên máy bay là công nhân dầu mỏ của tập đoàn GPOC, liên danh giữa Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Trung Quốc và Tập đoàn Dầu khí Nile thuộc sở hữu nhà nước Nam Sudan.Trong số những nạn nhân có 2 công dân Trung Quốc và một người Ấn Độ.Vẫn chưa rõ nguyên nhân rơi máy bay, cũng như các chi tiết liên quan. Chỉ có một người trên máy bay may mắn sống sót.
Nhớ hoài xôi khúc thủ đô
Nhìn hàng hoa vắng tanh, tôi thoáng bồi hồi, tự giận mình một chút, không ra sớm hơn để gặp, nhìn thêm một chút nụ cười hiền hậu của đôi vợ chồng già. Nhưng cứ nghĩ mọi năm, bác Ba Khâm vẫn dọn dẹp muộn hơn chút xíu, để kêu xe về đến Bến Tre nghỉ ngơi vài tiếng trước khi ngắm pháo hoa giao thừa. Nên lỡ mất cái nắm tay như mọi năm, nghe chừng từ bác một khoảnh khắc trìu mến.Hôm trước, tôi dọn dẹp nhà cửa xong, xách xe chạy ra thấy hai vợ chồng bác đang tíu tít mua bán. Mai, quất, sống đời và đủ thứ hoa. Xôn xao người hỏi han trả giá. Tôi chọn hai chậu bạch mai nhỏ nhắn, như mọi năm. Mỗi chậu khoảng vài chục búp, mới nở một bông, rồi dúi vào túi bác 200 ngàn. Là vì trước đó, tôi không dám hỏi, chỉ e bác không lấy tiền, nên khi loáng thoáng một người bảo rằng mỗi chậu 100 ngàn, mới làm ra vậy. Y như mọi năm!Sáng 27 tết, tôi đã dạo công viên Làng Hoa, mua được chậu mai vàng của một chủ vườn ở P. Thạnh Xuân, Q.12, TP.HCM. Để về chưng góc nhà, đưa mắt ưng ý chậu mai vừa vặn, búp nhiều, dáng thế cũng hợp, nên khi chú bán mai ra giá 1,5 triệu, mua luôn không ngần ngừ. Cái cách mua hoa năm nào với tôi, cũng là để vui chút với vườn với ruộng mà họ đã đổ mồ hôi chăm bẵm. Xe giằng xong chậu mai phía sau, chú lái ngồi lên, vỗ vai người bán bắt tay cười cái, là đi.…Bây giờ, thì những nhà vườn đã lục tục chất bớt hoa lên xe. Còn lại một ít họ rao “xổ hoa xổ hoa” vang rộn các góc công viên. Tôi chú ý một cặp ý chừng là vợ chồng, nghiêng ngó chỉ trỏ mấy chậu linh sam đang trổ hoa tím, nhỏ li ti hương thoang thoảng. Chị bán hoa da trắng mày cong, nói: “cặp 700 ngàn, cô chú à”. Họ trả, thôi bớt 100 ngàn, lấy cặp về chưng cho đẹp. Chị bán hoa dường như giãn cặp mày, cười duyên dáng: ừ, cô chú lấy đi. Vậy là cả ba lấy túi ni lon níu níu buộc buộc, nói lời chúc nhau đôi câu. Nghe lời yêu thương chuyển ý rót vào tai nhau, đất trời như rộn vui! Tôi dạo vài vòng. Giờ này không mua hoa nữa. Nhớ lúc xách xe đi, đứa con gái út cười, nói: “Rồi, ba lại đi làng hoa”. Ý cháu là ba nó cứ thích chạy xe đi, là mua hoa về, để rồi sau đó loay hoay không biết dọn xếp để chưng góc nào trong nhà. Tôi cười “lần này không mua nữa, chỉ dạo thôi”.Gần thêm nửa tiếng. Loanh quanh bất chợt, thế nào tôi cũng vòng đến chỗ chú Bảy Chợ Lách (là biệt danh tôi đặt cho một người quen, dân bán bông ở Bến Tre lên). Hỏi han vài câu, nhìn đám bông cúc vàng mâm xôi đã vợi đi, còn lưa thưa chen giữa đám cúc tím nhỏ xinh, biết là hoa cũng bán được nhiều. Năm nào cũng vậy, chú Bảy rời Sài Gòn sau 5g chiều. Công viên kêu dọn trước 12g, thì chú qua xin mấy cổng nhà mặt tiền phía đối diện, bán thêm một chút, kiếm tiền xe về kịp đón giao thừa.Vậy là một mùa hoa của ngày cuối năm Giáp Thìn đã vãn. Nhìn quanh, tôi có cảm giác chút trống vắng hơn mấy bữa trước. Nhưng hoa đã về với mọi nhà, xóm ngõ để đẹp hơn những ngày thường tất bật lo toan.Để rồi các gia đình quây quần lúc giao thừa, ngắm những nụ hoa, mầm lá xanh tươi đang gọi xuân về!
Chiều 6.1, tiếp tục phiên họp 41, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến tiếp thu, chỉnh lý dự án luật Việc làm sửa đổi. Điều hành phiên thảo luận, Phó chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Thanh nêu, việc hoàn thiện dự án luật Việc làm (sửa đổi) liên quan nhiều tới việc sắp xếp, tinh gọn bộ máy hệ thống chính trị.Theo bà Thanh, việc thực hiện chính sách bảo hiểm thất nghiệp, cân đối Quỹ Bảo hiểm thất nghiệp đều sẽ bị tác động khi đối tượng thu giảm, đối tượng hưởng tăng do bộ phận không nhỏ công chức, viên chức, người lao động phải nghỉ việc, không có việc làm nhưng lại chưa đủ điều kiện hưởng lương hưu. "Tại hội nghị tổng kết công tác nội vụ toàn quốc, Phó thủ tướng Nguyễn Hòa Bình nêu số người ảnh hưởng khi sắp xếp, tinh gọn bộ máy là 100.000 người", bà Thanh nói và cho biết, Bộ LĐ-TB-XH (cơ quan chủ trì soạn thảo dự án luật), Bảo hiểm xã hội Việt Nam hiện thuộc Bộ LĐ-TB-XH cũng sẽ sắp xếp lại. Phó chủ tịch Quốc hội nhấn mạnh, đây là những vấn đề cần được thảo luận, đồng thời đề nghị Bảo hiểm xã hội Việt Nam báo cáo thêm về khả năng cân đối Quỹ Bảo hiểm thất nghiệp khi sắp tới đối tượng chi trả sẽ tăng lên do sắp xếp, tinh gọn bộ máy hệ thống chính trị.Báo cáo tại phiên họp, Phó tổng giám đốc Bảo hiểm xã hội Việt Nam Lê Hùng Sơn cho hay, theo Nghị định 178 vừa được Chính phủ ban hành ngày 31.12.2024 (chính sách với cán bộ, công chức, viên chức, lực lượng vũ trang khi sắp xếp bộ máy), viên chức làm việc tại các đơn vị sự nghiệp khi tinh giản biên chế mà chưa đủ điều kiện hưởng chế độ hưu trí thì sẽ hưởng chế độ bảo hiểm thất nghiệp. Chế độ này bao gồm trợ cấp thất nghiệp và hỗ trợ học nghề.Theo ông Sơn, hiện nay, theo đánh giá tác động chung, Bộ Nội vụ đang dự kiến 100.000 người hưởng chế độ theo Nghị định 178. Tuy nhiên, 100.000 người này bao hàm cả công chức và viên chức."Ở đây việc tham gia, thụ hưởng liên quan đến bảo hiểm thất nghiệp chỉ có viên chức chứ công chức không liên quan. Hiện số liệu chưa rõ, tác động công chức là bao nhiêu, viên chức là bao nhiêu, nên Bảo hiểm xã hội Việt Nam chưa có số liệu cụ thể để đánh giá tác động với Quỹ Bảo hiểm thất nghiệp", ông Lê Hùng Sơn cho hay.Về việc sau khi tinh gọn bộ máy Bảo hiểm xã hội Việt Nam có ảnh hưởng đến việc chi trả bảo hiểm thất nghiệp không, ông Sơn nói việc giải quyết chi trả không liên quan địa giới hành chính. Do vậy, nếu thực hiện theo mô hình mới, kể cả liên huyện cũng không ảnh hưởng đến việc chi trả cho người hưởng trợ cấp thất nghiệp.Vẫn theo Phó tổng giám đốc Bảo hiểm xã hội Việt Nam, nếu có phát sinh chi cho những viên chức hưởng trợ cấp thất nghiệp theo Nghị định 178 thì nguồn quỹ để chi vẫn có. "Hiện nay kết dư Quỹ Bảo hiểm thất nghiệp là khoảng 63.000 tỉ đồng nên nguồn chi để giải quyết chế độ cho viên chức nghỉ việc chắc chắn yên tâm", ông Sơn khẳng định.Nghị định 178 quy định, viên chức, người lao động không đủ điều kiện hưởng chính sách nghỉ hưu trước tuổi nếu nghỉ thôi việc thì được hưởng bảo hiểm thất nghiệp theo pháp luật về bảo hiểm thất nghiệp.Dự thảo luật Việc làm (sửa đổi) quy định, mức hưởng trợ cấp thất nghiệp hằng tháng bằng 60% mức bình quân tiền lương tháng đóng bảo hiểm thất nghiệp của 6 tháng đã đóng bảo hiểm thất nghiệp gần nhất trước khi chấm dứt hợp đồng lao động, hợp đồng làm việc hoặc chấm dứt làm việc; nhưng tối đa không quá 5 lần mức lương tối thiểu tháng theo vùng.Thời gian hưởng trợ cấp thất nghiệp được tính theo số tháng đóng bảo hiểm thất nghiệp, cứ đóng đủ 12 tháng đến đủ 36 tháng thì được hưởng 3 tháng trợ cấp thất nghiệp. Sau đó, cứ đóng đủ thêm 12 tháng thì được hưởng thêm 1 tháng trợ cấp thất nghiệp nhưng tối đa không quá 12 tháng.
Nhận định bóng đá Dortmund vs Man City (2 giờ ngày 15.4): Thời điểm để 'The Citizens' thiết lập kỷ lục
* Bài viết có tiết lộ nội dung phimCaptain America: Thế giới mới (Captain America: Brave New World) tiếp nối câu chuyện từ phim truyền hình The Falcon and the Winter Soldier (2021), kể về hành trình của nhân vật Sam Wilson (Anthony Mackie) sau khi kế thừa danh hiệu Captain America và phải chứng minh mình xứng đáng với vai trò này bằng cách ngăn chặn những âm mưu liên quan đến Thaddeus Ross - Tổng thống Mỹ trong bối cảnh giả tưởng của phim. Đặc biệt để tăng độ khó cho hành trình của Captain mới, phần phim này có đến hai phản diện là Samuel Sterns và Red Hulk.Khán giả lại được giới thiệu một hợp kim giả tưởng tên Adamantium, thứ làm nên móng vuốt của Wolverine. Về cơ bản, hợp kim này cũng đóng vai trò như Vibranium hay những viên đá vô cực, chỉ là công cụ để kích hoạt cốt truyện và cho các nhân vật một mục tiêu để theo đuổi, ngoài ra không có vai trò gì đặc biệt, nhưng đây cũng là một mô típ gây “ngán tận cổ” vì bị dùng quá nhiều, ví dụ Black Panther (2018) cũng bắt đầu với cảnh hợp kim Vibranium bị trộm và nhân vật chính phải đoạt lại.Gã phản diện “não to” Samuel Sterns với chiêu trò thôi miên gợi nhớ đến trò điều khiển tâm trí trong Captain America: Civil War (2016) nhưng hời hợt, dễ dãi hơn, ai cũng có thể bị thôi miên trong nháy mắt mà chẳng rõ lý do. Dù ban đầu tỏ ra nguy hiểm, nhân vật này càng về cuối càng mờ nhạt vì động cơ cồng kềnh, kém thuyết phục, đến lúc hạ màn lại tự nói ra hết kế hoạch của mình. Nhân vật Red Hulk lại khiến khán giả ngán ngẩm theo cách khác: vẫn là mô típ Hulk bị kích động, đập phá lung tung, sau đó được xoa dịu bằng một màn nói lý lẽ “thông não chi thuật” giúp Hulk nguôi ngoai và trở về làm người bình thường. Đội ngũ CGI (công nghệ mô phỏng hình ảnh bằng máy tính) lười biếng đến mức gần như bê nguyên xi tạo hình Hulk Bruce Banner sang, chỉ đổi màu da từ xanh lá thành màu đỏ, cách phô diễn sức mạnh cũng tương đồng.CGI cũng là một điểm trừ lớn của phim với nhiều cảnh nền “giả trân”, màu sắc chói mắt, không có chiều sâu, trông chẳng khác đồ họa game kinh phí thấp. Nhất là trong màn đối đầu ở cuối phim trên con đường phủ đầy hai hàng cây anh đào, sự giả tạo, khiên cưỡng của CGI càng lộ rõ, tiếp nối bằng màn “nói đạo lý” để thuyết phục phản diện quay đầu của Sam Wilson, khiến khán giả thay vì cảm động thì chỉ thấy… buồn cười. Dàn diễn viên tròn vai vì đa số đều có kinh nghiệm, như Anthony Mackie đã sắm vai Falcon từ lâu để chuẩn bị cho bước chuyển sang Captain America, còn Harrison Ford với sự nghiệp diễn xuất tính bằng chục năm thì không gặp trở ngại gì khi vào vai Tổng thống Mỹ Thaddeus Ross mưu mô, tính toán, tuy nhiên cách khắc họa nhân vật tổng thống cứng rắn bề ngoài nhưng mềm yếu bên trong mỗi lần nhắc đến gia đình thì rất… cũ và sến.Việc cố tình chọn tuyến truyện của Thaddeus Ross để khai thác có lẽ vì ông là chính trị gia, dễ kích hoạt những cảnh chiến đấu tầm cỡ với tên lửa, tàu chiến, chỉ khi đó mới có thể phô diễn hết thế mạnh bay lượn trên không của Captain Sam Wilson và Falcon mới. Điểm sáng hiếm hoi là cảnh chiến đấu của phim cũng tương đối rành mạch và dễ theo dõi. Thời gian gần đây, khán giả phổ thông đã ít hào hứng hơn với các phim siêu anh hùng. Không thể phủ nhận Marvel Studios đã rất thành công với vũ trụ điện ảnh giai đoạn 1 - 4, nhưng điều đó không có nghĩa họ sẽ tiếp tục đạt được thành công trong tương lai nếu tiếp tục giữ nguyên các công thức sáo mòn và an toàn.Nhược điểm của các phim siêu anh hùng thời nay là được thực hiện một cách cuốn chiếu, chất lượng trung bình, mỗi năm ra mắt 4 - 5 phim với hàng đống nhân vật và câu chuyện mới, như thế là quá nhiều. Trong khi đó, người ta trông chờ điều gì ở một bộ phim điện ảnh? Đó là sự trọn vẹn trong kịch bản, sự chín muồi của diễn xuất, sự hoàn chỉnh trong kỹ xảo, quay phim, âm thanh ánh sáng… Còn phim siêu anh hùng của Marvel ngày càng chú trọng số lượng hơn chất lượng, phong cách tầm thường, không quan tâm đến trải nghiệm điện ảnh, chỉ hứa hẹn “hạ hồi phân giải”, đợi khán giả xem phần sau sẽ rõ, đôi khi làm phim chỉ để chiều lòng “fan cứng” - những người đã quen thuộc với truyện tranh siêu anh hùng.Marvel Studios cũng thường vẽ ra các kế hoạch làm phim rất vĩ mô, hoành tráng cho những năm sắp tới, nhưng thay vì hứa hẹn vẽ vời về tương lai, có lẽ họ nên tập trung cho hiện tại và trau chuốt chất lượng từng bộ phim thì hơn. Dĩ nhiên cũng có những nỗ lực làm mới phim siêu anh hùng bằng cách khai thác sâu câu chuyện của một vài siêu anh hùng riêng lẻ đã được công chúng biết đến. Nhưng không phải nỗ lực nào cũng thành công. Dù thế, không có nghĩa là phim siêu anh hùng không nên mạo hiểm. Việc thoát khỏi vùng an toàn rất quan trọng nếu Marvel muốn giữ chân khán giả và tạo bước đột phá mới cho vũ trụ siêu anh hùng của họ.