Trao Huân chương Bảo vệ Tổ quốc cho 17 cá nhân thuộc Bộ CHQS tỉnh Tây Ninh
Ghi nhận của PV Thanh Niên từ ngày 27 - 29.1 cho thấy nhiều cơ sở kinh doanh dịch vụ, điểm vui chơi trên địa bàn TP.Hạ Long đã ngừng kinh doanh để nghỉ tết. Nhiều du khách không tìm được nhà hàng đành quay về.Chị Vũ Bích Vân (34 tuổi, trú tại P.Hồng Hải, TP.Hạ Long) chia sẻ: "Tôi có đoàn khách từ Hải Phòng sang chơi hôm 26 tết (25.1) nhưng không thấy có nhà hàng nào phục vụ, ngoại trừ một số hàng quán ăn sáng. Trước tình thế đó, tôi đành mời mọi người về bếp ăn của nhà rất bất tiện, vất vả".Không chỉ riêng chị Vân, nhiều du khách phương xa đến thăm người thân muốn thưởng thức dịch vụ ăn uống tại Hạ Long đều khó khăn tìm nhà hàng phục vụ dịp này. Nhiều người đành nhịn đói quay về.Đúng như những gì chị Vân chia sẻ, tại khu vực đường bao biển TP.Hạ Long, nơi tập trung nhiều nhà hàng nổi tiếng đã treo biển tạm nghỉ từ khá sớm. Theo các chủ cơ sở, họ đóng cửa dịp tết là do không có người phục vụ, cũng như nhu cầu dịp tết Nguyên đán không lớn.Anh Nguyễn Hoàng Long (chủ nhà hàng Hương Loan, TP.Hạ Long) cho biết: "Hầu hết người lao động tại các nhà hàng đều không trú ở Quảng Ninh nên các nhà hàng rất khó khăn trong việc tìm người phục vụ. Chưa kể dịp này du khách không có nhiều, người dân địa phương không có thói quen ăn nhà hàng dịp tết nên các sở tạm nghỉ".Khảo sát của PV cho thấy, tại TP.Hạ Long chỉ có các khách sạn lớn là có nhà hàng mở xuyên tết để phục vụ khách lưu trú. Nếu là khách vãng lai sẽ rất khó khăn để tìm hàng quán mở cửa xuyên tết. Trong khi đó, thông tin về khách sạn, nhà hàng phục vụ xuyên tết của ngành du lịch Quảng Ninh rất nghèo nàn, như "mò kim đáy bể".Việc các cơ sở dịch vụ đóng cửa hàng loạt dịp tết Nguyên đán cho thấy sự hạn chế về dịch vụ tại Quảng Ninh so với các trung tâm du lịch khác của cả nước vốn luôn sôi động trong các dịp lễ.Trung Quốc hỗ trợ 35 triệu đồng để người dân đổi xe xăng sang xe điện
Nằm cách khu dân cư chỉ chừng vài trăm mét và không xa trung tâm TT.Kim Sơn (H.Quế Phong, Nghệ An) là khu nghĩa trang, nhưng nơi đó lại đang là bãi rác của H.Quế Phong. Hai bên con đường đất dẫn vào khu nghĩa trang đầy những bao rác. Bên trong nghĩa trang, cạnh hàng trăm ngôi mộ đã được xây cất khang trang là một bãi rác khổng lồ. Rác được đổ thành đống rồi đốt. Một người đàn ông đang nhặt nhạnh những chai lọ từ đống rác đang cháy dở, nói: "Đây là nghĩa trang, nhưng do chưa có bãi rác nên người dân và đơn vị thu gom rác mang rác ra đây đổ. Trước đây thì ít hơn nhưng nay mỗi ngày có hàng chục xe rác vào đổ ở đây".Bà Vi Thị Hương, nhà cách bãi rác khoảng 200 m, cho hay những gia đình sống quanh khu vực này rất khổ sở vì bị mùi hôi của rác hành hạ. Mùa lạnh còn đỡ, mùa nắng nóng thì ruồi nhặng từ bãi rác bay vào đầy nhà. Nhà bà ở phía đông nên trời có gió đông thì thoát, nhưng khi gió đổi chiều thì khói đốt rác bay xộc vào nhà khét lẹt. Tương tự, bà Thái Thị Đình, sống cách bãi rác chừng 200 m, than thở rằng khi có mưa lớn, nước bẩn từ bãi rác còn chảy xuống khu vực nhà bà, bốc mùi nồng nặc. Người dân đã nhiều lần kiến nghị chính quyền có phương án xử lý nhưng vẫn chưa có kết quả.Bản Bon, nơi có bãi rác bất đắc dĩ này vốn thuộc xã Tiền Phong, mới đây sáp nhập về TT.Kim Sơn. Một lãnh đạo xã Tiền Phong cho hay bãi rác này từ lâu đã trở thành nỗi bức xúc của người dân sống xung quanh. Chính quyền địa phương đã nhiều lần kiến nghị chấm dứt việc đổ rác thải tại nghĩa trang nhưng không thành vì huyện chưa chọn được vị trí nào phù hợp. "Cách đây ít năm, một doanh nghiệp đến tìm hiểu và dự định xây dựng lò đốt rác ở xã Quế Sơn, cách bãi rác hiện tại khoảng 7 - 8 km. Nhưng nhận thấy không hiệu quả về kinh tế nên họ đã rút đi", vị này cho hay. Vì thế, từ nhiều năm qua, cả người sống lẫn người chết ở đây đều phải sống chung với rác.Dự án bãi xử lý rác thải H.Quế Phong được khởi công xây dựng từ năm 2013, trên diện tích gần 20.000 m2, cách bãi rác hiện tại khoảng 400 m với kinh phí hơn 55 tỉ đồng. Do thiếu vốn nên dự án bị kéo dài, sau khi san nền xong thì "đắp chiếu". Đến đầu năm 2023, dự án này đã hoàn thành các hạng mục: san nền, đường đê ngăn nội bộ, phủ bạt các hố chôn lấp rác, hệ thống xử lý nước rác, thoát khí. Tuy nhiên, từ đó đến nay bãi xử lý rác này vẫn chưa thể sử dụng vì Sở TN-MT Nghệ An chưa phê duyệt. Ông Bùi Văn Hiền, Phó chủ tịch UBND H.Quế Phong, cho biết bãi rác này chưa thể hoạt động vì còn phải thực hiện thêm giai đoạn 2 để hoàn thiện việc rải nhựa con đường dài 1,7 km từ QL48 vào bãi rác, hệ thống thoát nước mưa, trạm cân, nhà điều hành... với chi phí xây dựng gần 17 tỉ đồng. Giai đoạn 2 đã được UBND tỉnh Nghệ An phê duyệt và đang chờ bố trí vốn để thực hiện.Ông Hiền cũng cho biết, có 2 hộ dân sinh sống ở ngay cổng dự án bãi rác này phải di dời trước khi bãi rác hoạt động và huyện đang bố trí kinh phí để bồi thường. Tuy nhiên, theo tìm hiểu của PV, có 16 hộ dân sinh sống gần bãi rác đang lo lắng vì nếu bãi rác này hoạt động sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Bà Vi Thị Hương cho hay cơ quan chức năng đã 2 lần đến đo đạc để bồi thường cho gia đình bà di dời nhưng vẫn chưa kiểm đếm và bà chưa biết có được di dời hay không. "Nếu bãi rác hoạt động, nhà tôi và một số hộ sẽ bị ảnh hưởng vì nằm quá gần. Chúng tôi đề nghị nếu bị ảnh hưởng thì phải bồi thường để chúng tôi sớm được di dời chứ bãi rác mới hoàn thành, ở đây chúng tôi lại phải tiếp tục chịu khổ sở", bà Hương nói.Ông Bùi Văn Hiền cho biết, trước mắt huyện sẽ di dời 2 hộ dân ở ngay cổng bãi rác mới và sẽ đánh giá lại mức độ ảnh hưởng để xem xét, bồi thường di dời các hộ dân khác nếu họ bị ảnh hưởng. Về lâu dài, huyện sẽ phải quy hoạch bãi rác khác nằm cách xa khu dân cư để thay thế cho bãi rác này khi đã lấp đầy.
Nguồn gốc tên cây giọt băng trồng thành công ở An Giang và những chuyện bên lề
Tuy nhiên khi xét về mặt vi mô kinh tế hộ gia đình thì năng lực thích ứng của các hộ dân khác nhau sẽ dẫn đến hệ quả phát triển không đồng đều, tạo ra sự phân tầng và khoảng cách xã hội rất lớn."Những nhóm người thích ứng được sẽ phát triển tốt hơn, nhưng sẽ có người dễ bị tổn thương không thích ứng được thì sẽ ngày càng trầm trọng hơn, không chỉ bản thân họ mà có thể kéo dài đến nhiều thế hệ sau", TS Lộc phân tích.Về an sinh xã hội, TS Nguyễn Đức Lộc khuyến nghị chính quyền TP.HCM cần tính toán phương án lâu dài, lộ trình bài bản để mọi người đều có cơ hội cải thiện cuộc sống. Đặc biệt, chỉ trong thời gian ngắn chừng 5 - 6 năm mà TP.HCM di dời số lượng lớn (gần 40.000 hộ dân) thì cần phải tính toán phương cách bền vững hơn."Nếu không có giải pháp phù hợp thì sau khi bước vào cuộc sống mới khoảng 5 - 7 năm, nếu người dân cảm thấy không theo kịp hoặc bị đuối sức trong nhịp sống mới, sẽ tạo ra sự đổ vỡ về niềm tin. Hệ quả là những tổn thương xã hội và mất ổn định còn nghiêm trọng hơn nhiều so với hiện tại", vị chuyên gia cảnh báo.Đánh giá cao giải pháp chăm lo đời sống người dân sau khi di dời nêu trong đề án, TS Nguyễn Đức Lộc đề xuất việc khảo sát và xây dựng chính sách cần được thực hiện theo mô hình đánh giá 3 giai đoạn: đầu kỳ, giữa kỳ và cuối kỳ để có thể linh hoạt điều chỉnh chính sách phù hợp với thực tiễn.Ngoài ra, trong thiết kế đánh giá cần đảm bảo sự tham gia đầy đủ của các bên liên quan, không chỉ giới hạn ở khía cạnh kinh tế mà cần mở rộng sang các khía cạnh xã hội, với sự tham vấn của các chuyên gia tâm lý học, nhân học, xã hội học và các nhà hoạch định chính sách để có cái nhìn đa chiều và toàn diện.Ông Lộc nhấn mạnh nguyên tắc "không gây tổn hại" (Do no harm) - một nguyên tắc cốt lõi được Liên Hiệp Quốc và nhiều tổ chức quốc tế áp dụng trong các dự án tái định cư (TĐC) - là yếu tố vô cùng quan trọng trong phát triển bền vững. Theo thông lệ quốc tế, các dự án TĐC cần tuân thủ hướng dẫn của Ngân hàng Thế giới và Tổ chức Tài chính quốc tế (IFC) về khung chính sách TĐC không tự nguyện, đảm bảo rằng người dân được di dời phải có mức sống tương đương hoặc tốt hơn trước khi di dời.Bên cạnh đó, cần thiết lập các cơ chế giám sát độc lập và hệ thống khiếu nại hiệu quả để người dân có thể phản ánh những khó khăn trong quá trình TĐC. Nếu không thực hiện tốt, hậu quả có thể là sự tổn thương kéo dài qua nhiều thế hệ, gia tăng đói nghèo đô thị, tạo ra những khu vực thiếu ổn định xã hội, từ đó làm tăng thêm gánh nặng cho hệ thống an sinh xã hội quốc gia.Kinh nghiệm từ các dự án TĐC thành công trên thế giới cũng cho thấy tầm quan trọng của việc xây dựng cộng đồng mới với đầy đủ tiện ích xã hội, tạo cơ hội việc làm và hỗ trợ đào tạo nghề cho người dân để họ có thể hòa nhập nhanh chóng vào môi trường sống mới.TS Nguyễn Thị Hậu, Tổng thư ký Hội Khoa học lịch sử TP.HCM, đánh giá đề án cải tạo gần 40.000 căn nhà ven kênh mà TP.HCM sắp triển khai xét về quy mô có thể ngang bằng với đề án phát triển đường sắt đô thị, khi đụng chạm đến cuộc sống 40.000 hộ gia đình, ước tính hơn 100.000 người dân. Bà Hậu nhấn mạnh 3 yếu tố quan trọng khi triển khai gồm TĐC, phát huy di sản văn hóa sông nước và thích ứng biến đổi khí hậu.Dưới góc độ văn hóa đô thị, TS Nguyễn Thị Hậu cho biết đây là dự án rất lớn nên cần điều tra xã hội học thực sự khoa học và khách quan để nhận được tất cả ý kiến đồng thuận và đề xuất giải quyết đời sống của người dân. Bởi lẽ, các dự án TĐC trước đây TP.HCM làm chưa tốt, và nhà ở xã hội, nhà cho người thu nhập trung bình thấp hiện vẫn là điểm nghẽn rất lớn. Điều bà Hậu lo lắng nhất là khi giải tỏa khối lượng lớn thì bố trí TĐC ra sao, không chỉ ở góc độ vật chất mà còn các tiện ích phục vụ đời sống. Và quan trọng hơn là tạo sinh kế mới cũng như tạo thuận tiện cho người dân gắn bó với sinh kế cũ và vùng lao động cũ.Ở góc độ cảnh quan và văn hóa sông nước, TS Nguyễn Thị Hậu cho biết TP.Bangkok (Thái Lan) vài chục năm trước không khác gì thực trạng hiện nay mà TP.HCM đang giải quyết. Khi đó, chính quyền Bangkok có kế hoạch chỉnh trang với mục tiêu đầu tiên là khơi thông dòng chảy, đảm bảo môi trường để bảo vệ sức khỏe người dân, cải thiện văn hóa. Lợi nhuận từ sức khỏe và văn hóa không thể đong đếm được bằng tiền và đây là lợi ích lâu dài. "Tôi rất mong muốn TP.HCM tiếp cận theo hướng ưu tiên yếu tố dân sinh lên đầu tiên để phát triển bền vững chứ không phải là thu lợi nhuận từ đất đai", TS Hậu chia sẻ.Chuyên gia này cũng lo ngại nếu TP.HCM giải tỏa trắng toàn bộ, đến mức 2 bên chỉ còn đường giao thông, bờ kè và công viên thì sẽ không giữ được bản sắc thành phố sông nước của Nam bộ nữa. Bà khuyến nghị nghiên cứu mô hình của Thái Lan và Campuchia về đô thị ven sông, hỗ trợ người dân sửa nhà quay mặt tiền ra sông, giữ gìn vệ sinh chung để tạo điểm đến phát triển du lịch. "TP.HCM có thể nghiên cứu giữ lại một số cụm dân cư điển hình ở Q.8, là nơi đông dân phải giải tỏa nhất. Mình muốn phát triển đường sông thì đầu tiên phải để cho người dân hưởng, rồi mới đến phát triển du lịch", TS Hậu nói.Về lâu dài, TS Nguyễn Thị Hậu cho biết với tốc độ biến đổi khí hậu diễn ra rất nhanh thì TP.HCM cần quay lại với tư duy thích ứng, sống chung với nước của ông bà ta trước đây. Muốn sống với sông nước thì thích ứng theo hướng xây nhà sàn bên sông, kênh rạch nhưng sử dụng vật liệu bền vững như bê tông.
Thạc sĩ Tín chia sẻ thêm: "Quan niệm của người xưa có câu: "Nữ thập tam, nam thập lục" (tức nữ 13 tuổi, nam 16 tuổi). Đây là độ tuổi mà nam và nữ bắt đầu biết e thẹn, biết yêu, có thể lập gia thất và sinh hài tử. Tuy nhiên, để có cơ sở khoa học hơn, đối với nữ, nếu tính từ lúc bắt đầu dậy thì (13 tuổi) thì phải khoảng 2 năm sau mới gả chồng và có thể sinh nở. Đó là thời gian phù hợp nhất, bởi lúc này các cơ quan trên dưới, những tuyến nội tiết mới đủ "chín" và nảy nở. Tương tự, đối với nam giới thì thường phát triển chậm hơn, đến năm khoảng 16 tuổi. Và khoảng 1 năm sau thì sự phát triển đó mới đủ "chín", có thể cưới được vợ. Với cách tính này, "gái hơn 2" tức khoảng 15 tuổi, "trai hơn 1" tức 17 tuổi là có thể cho gặp, yêu nhau. Hay tìm hiểu thảo luận về nhau, thậm chí có thể bước vào tuổi lập gia thất".
Bí quyết làm giàu: Thu lợi kép từ trồng cây ăn trái xen cà phê
Chiều 18.2, đại tá Phạm Anh Chương, Chỉ huy trưởng Bộ đội biên phòng (BĐBP) tỉnh Cà Mau cho biết, đơn vị đang hoàn chỉnh hồ sơ xử lý một tàu cá vận chuyển dầu trái phép trên biển do Hải đội biên phòng phát hiện và bắt giữ.Khoảng 11 giờ ngày 16.2, trong quá trình tuần tra, lực lượng Hải đội biên phòng phát hiện tàu cá KG 91565 TS đang hoạt động tại khu vực cách đảo Hòn Chuối (H.Trần Văn Thời, Cà Mau) khoảng 34 hải lý về hướng tây nam có dấu hiệu nghi vấn. Tổ tuần tra tiếp cận kiểm tra. Tàu cá do ông H.V.L. (44 tuổi, ở xã Hưng Yên, H.An Biên, Kiên Giang) làm thuyền trưởng, trên tàu có 4 thuyền viên. Qua kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện trên tàu có nhiều hầm chứa chất lỏng màu vàng nhạt, có mùi dầu. Ông L. khai nhận đây là dầu DO với số lượng hơn 25.000 lít, được mua từ một tàu lạ trên biển để bán lại cho các tàu cá Việt Nam kiếm lời. Tuy nhiên, ông L. không xuất trình được hóa đơn, chứng từ chứng minh nguồn gốc số dầu. Tổ tuần tra lập biên bản, tạm giữ phương tiện cùng tang vật và đưa về Hải đội biên phòng để tiếp tục điều tra, làm rõ. Hiện, Bộ Chỉ huy BĐBP tỉnh Cà Mau đang chỉ đạo lực lượng chức năng hoàn chỉnh các thủ tục, hồ sơ xử lý vụ việc theo quy định của pháp luật.