$969
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 12bet kh. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 12bet kh.Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 12bet kh. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 12bet kh.Thành công của HLV Kim Sang-sik cùng đội tuyển Việt Nam ở AFF Cup 2024 đến từ nhiều yếu tố: khả năng quản lý tập thể tốt, chiến thuật phù hợp, truyền động lực hiệu quả, cùng sự hiện diện của Nguyễn Xuân Son - chân sút đã nâng tầm cả tập thể với lối chơi toàn diện cùng bộ kỹ năng tấn công "vô song". Dù vậy, không phải ngẫu nhiên mà ở hầu hết các nền bóng đá phát triển trên thế giới, HLV trưởng ở đội tuyển và ở đội trẻ là hai người khác nhau, với những ê-kíp khác nhau.Bởi huấn luyện đội tuyển quốc gia không giống với đội trẻ. Ở cấp độ đội tuyển, nhiệm vụ của HLV là quản lý những "cái tôi" từ các ngôi sao cá tính, tận dụng mọi nguồn lực tốt nhất để mang đến lối chơi và kết quả phù hợp. Với những cầu thủ đã thành danh, định hình rõ ràng tư duy chơi bóng, HLV ở đội tuyển quốc gia không cần chỉ dạy nhiều. Khía cạnh định hướng sẽ được chú trọng hơn. Còn ở đội trẻ, nhiệm vụ của HLV thiên về dạy kỹ chiến thuật nhiều hơn, khi phần lớn cầu thủ chưa định hình phong cách rõ ràng. Trên nhiều khía cạnh, đó là những... tờ giấy trắng, để ban huấn luyện có thể tô vẽ những màu sắc ý tưởng về tư duy chơi bóng. Đồng thời, huấn luyện đội trẻ cũng yêu cầu sự sát sao, kiên trì và khả năng khích lệ tinh thần cực tốt từ người "thuyền trưởng". Bởi khác với những cầu thủ trưởng thành nghe ít hiểu nhiều, các cầu thủ trẻ vốn non nớt kinh nghiệm rất cần người thầy đủ lực và tầm dìu dắt cả trong khâu chiến thuật lẫn tâm lý thi đấu. Lâu nay, bóng đá Việt Nam vận hành với triết lý sử dụng chung một HLV ở cấp đội tuyển quốc gia lẫn đội trẻ. Việc cùng một người thầy huấn luyện có thể tạo sợi dây liên kết chặt chẽ về con người và lối chơi cho cả hai cấp độ. Tuy nhiên, không đơn giản để một HLV có thể "vừa xay lúa, vừa bế em", tức là quản lý hiệu quả hai tập thể vốn có rất nhiều khác biệt đặc thù.HLV Park Hang-seo là người hiếm hoi thành công nhờ khả năng quản trị tập thể và truyền lửa bậc thầy. Song, ở sân chơi SEA Games 30 và 31 mà ông từng chinh phục, dấu ấn của các cầu thủ quá tuổi như Hùng Dũng, Hoàng Đức, Trọng Hoàng hay Tiến Linh đều rất đậm nét. Những gương mặt quá tuổi như "cánh tay nối dài" của HLV trưởng, giúp ổn định tinh thần và nhuệ khí chơi bóng của cầu thủ trẻ. Đồng thời, lứa trẻ thời ông Park cũng có nền tảng kỹ chiến thuật và tư duy chơi bóng rất tốt nhờ quá trình tích lũy bài bản trước đó. HLV Kim Sang-sik không có ưu thế này. Ông sẽ dẫn dắt U.22 Việt Nam dự SEA Games với đội hình thuần túy dưới 23 tuổi. Chẳng còn "cánh tay nối dài" nào được đan cài để ông Kim thúc đẩy tập thể. Đồng thời, lứa trẻ trong tay chiến lược gia người Hàn Quốc khó sánh bằng lứa trước về kinh nghiệm tác chiến. Trong những cầu thủ trẻ tiềm năng nhất sinh từ năm 2003 trở đi, chỉ có Trung Kiên, Thái Sơn, Đình Bắc và Vĩ Hào được "lăn lộn" nhiều ở V-League. Con số cầu thủ kinh nghiệm còn chưa đủ để lắp ghép một đội hình.HLV Kim Sang-sik từng thừa nhận với báo chí: "Cầu thủ trẻ Việt Nam có rất ít cơ hội thể hiện". Nhưng, ông không thể thay đổi thực tế này. Khác với đội tuyển quốc gia, HLV Kim Sang-sik sẽ xoay xở với vốn cầu thủ khiêm tốn hơn nhiều và cũng chẳng thể "thúc" các đội cho tài năng trẻ ra sân nhiều hơn. Nhiệm vụ của HLV người Hàn Quốc, là giữa một tập thể non nớt như vậy, cần thúc đẩy tinh thần cầu thủ, tạo động lực và tranh thủ quãng thời gian huấn luyện ít ỏi để xây dựng lối chơi phù hợp với năng lực học trò. Ông Kim không thể làm thay việc của HLV cấp CLB, mà chỉ có thể xây "ngôi nhà" phù hợp nhất với nền móng hiện có. Trong những buổi tập hiếm hoi với U.22 Việt Nam năm ngoái, HLV Kim Sang-sik đã khích lệ cầu thủ "hãy chơi bóng thoải mái vì niềm vui và thể hiện hết những gì mình có". Đó là bước đầu cho thấy cách tiếp cận nhẹ nhàng của thầy Kim: tạo ra bầu không khí dễ chịu và lạc quan, thúc đẩy học trò tự khai phá tiềm năng trong khuôn khổ lối chơi kỷ luật. Chuyện "gõ đầu trẻ" chưa bao giờ là dễ. Tuy nhiên, đây là phép thử thú vị để chính ông Kim cũng khai phá được những nét mới mẻ trong tư duy huấn luyện của mình! ️
Sáng 11.4, giá cà phê Tây nguyên tăng từ 1.000 - 1.300 đồng/kg. Cụ thể tại Đắc Nông là 106.800 đồng/kg, Đắk Lắk mức 106.700 đồng/kg, Gia Lai là 106.500 đồng và Lâm Đồng mốc 106.200 đồng/kg.️
Với nhiều bạn trẻ xa quê, mỗi năm chỉ về một lần ăn tết thì hành lý mang theo khi quay trở lại luôn đầy ắp đồ ăn thức uống, từ con gà đến bánh tét, bánh chưng hay cả những bánh kẹo còn dư lại sau mấy ngày tết. Dù ở thành phố không thiếu thứ gì nhưng bố mẹ luôn chuẩn bị nhiều đồ ăn, thức uống để con mang trở lại thành phố sau một kỳ nghỉ tết dài. Năm nay, Cao Thị Hoài (22 tuổi, quê ở Nghệ An, tạm trú ở P.Tây Thạnh, Q.Tân Phú, TP.HCM) chuẩn bị nhiều túi lớn, túi nhỏ khi trở lại thành phố để làm việc. Hoài hào hứng: “Những năm trước, khi còn ở ký túc xá không thể nấu ăn nên khi quay trở lại thành phố, mình chỉ mang một ít trái cây và bánh kẹo. Năm nay mình chuyển ra ở trọ, mẹ đã chuẩn bị cho mình rất nhiều đồ ăn để sử dụng. Số đồ ăn này, đủ cho mình ăn trong nhiều tuần, tiết kiệm được một khoản chi phí lớn cho thức ăn”.Cũng theo Hoài, do di chuyển đường xa từ quê nhà Nghệ An vào TP.HCM nên với các loại đồ ăn như: thịt bò, thịt gà... mẹ làm sạch và bỏ vào ngăn đông tủ lạnh trước một ngày và đóng vào thùng xốp để giữ độ tươi. Với mục tiêu “nhà có gì mang theo nấy”, Hoài cũng mang theo bánh chưng, các loại rau nhà trồng như: đọt bí đỏ, rau cải, nải chuối, hành tăm… mỗi thứ một ít, ban đầu cô nghĩ không nhiều nhưng cuối cùng phải 2 thùng lớn mới chứa đủ.Kết thúc kỳ nghỉ tết để lên TP.HCM học tập, Trần Hữu Qui, sinh viên Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, cũng lỉnh kỉnh đồ đạc. Nam sinh nói: “Mình mang "sản vật quê nhà" trở lại thành phố. Do nhà mình ở chợ, mua sắm cũng khá dễ, đặc biệt là các loại trái cây nhà vườn nên mình mang theo để sử dụng và gửi tặng bạn bè. Mình có nói với mẹ lên thành phố mua rau cũng được nhưng mẹ lại bảo đồ ăn nhà trồng không thuốc trừ sâu, an toàn nên gói ghém đưa cho mình mang lên nhiều. Mỗi thứ một ít nhưng hầu hết là đồ nhà trồng nên mình thấy rất vui và ấm áp”.Lúc soạn hành lý về quê, Lê Ngân Hà, sinh viên Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, chỉ mang về 1 balo và một túi giấy kích cỡ A4 để đựng một vài đồ dùng thiết yếu. Song, lúc soạn hành lý từ quê trở lại thành phố, hành trang nữ sinh mang theo có rất nhiều trái cây đặc sản miền đồng bằng và bánh kẹo ngày tết. Hà chia sẻ: “Do ký túc xá có quy định sinh viên không được phép nấu ăn, nên trái cây và đồ ngọt là những điều thứ mình luôn mang theo mỗi khi quay trở lại thành phố. Mẹ cũng tranh thủ chuẩn bị cho mình rất nhiều đồ đạc mang theo”.Nữ sinh kể vì không có xe máy nên khi trở lại TP.HCM, bản thân phải di chuyển bằng xe buýt. “Trước khi ra bến xe, mẹ dúi vào tay mình một xấp tiền lẻ. Đây là số tiền lẻ được mẹ chắt chiu dành dụm để mình không phải bận tâm khi di chuyển trên thành phố. Dù ở thành phố không thiếu, cũng không phải quá đắt đỏ, nhưng mẹ cho rằng để khi ở thành phố mình không phải bỏ ra khoảng tiền sinh hoạt phí để mua lúc hết, thay vào đó dùng tiền đó để chăm sóc bản thân. Với mình, đó là những sự chuẩn bị chan chứa tình yêu thương, sự chu đáo của mẹ dành cho con gái”, Hà bộc bạch.Cũng như Hà, sau tết hành lý quay trở lại Đà Nẵng của Phan Như Thục, sinh viên Trường ĐH Đông Á thường có một ít bánh chưng, thịt và bánh kẹo. Nam sinh chia sẻ: “Những năm trước, mẹ và chị thường nhắc nhở và chuẩn bị đồ đạc trước mấy ngày khi mình quay lại Đà Nẵng. Năm nay, những món đồ đó đều do một tay mình chuẩn bị. Với mình, gia đình luôn là chỗ dựa tinh thần lớn nhất. Những món đồ đó không chỉ giúp bản thân có thêm lương thực mà còn có thêm động lực để cố gắng hơn trong học tập. Mặc dù, chỉ là những món ăn đơn giản nhưng đó chính là tình cảm mà rất nhiều người ao ước có được”. ️