Tại sao phanh trước trên xe máy không bố trí bên tay trái?
Tờ The Guardian ngày 30.1 dẫn lời Lãnh đạo Sở Cứu hỏa và Dịch vụ khẩn cấp Washington DC (Mỹ) John Donnelly cho rằng không còn người nào sống sót trong vụ máy bay chở 64 người va chạm với trực thăng quân sự tại khu vực thủ đô Mỹ.Vụ việc xảy ra vào ngày 29.1 (giờ địa phương) khi chiếc máy bay của hãng American Eagle - công ty con của American Airlines - đang tiến đến Sân bay quốc gia Ronald Reagan, chở theo 64 người lao xuống sông Potomac do va chạm trên không trung với một chiếc trực thăng quân sự Black Hawk đang bay huấn luyện.Phát biểu trong cuộc họp báo cùng các quan chức khác, ông cho biết cảnh báo rơi máy bay vang lên vào lúc 20 giờ 48 ngày 29.1. Những người ứng cứu đầu tiên chứng kiến gió mạnh, mặt nước đóng băng và họ đã làm việc suốt đêm trong điều kiện đó."Chúng tôi không cho rằng có bất cứ người nào sống sót", ông nói và cho hay lực lượng chức năng đã tìm thấy 27 thi thể từ máy bay chở khách và 1 thi thể từ trực thăng. Ông cho rằng lực lượng chức năng sẽ tìm thấy thi thể của tất cả nạn nhân, nhưng "sẽ mất một chút thời gian, có thể cần thêm một số thiết bị nữa".Trong cuộc họp báo, Bộ trưởng Giao thông Sean Duffy cho hay cả máy bay phản lực của American Airlines và trực thăng quân sự đều thực hiện "chuyến bay theo mô hình chuẩn""Đêm qua trời quang mây tạnh, trực thăng bay theo đúng mô hình chuẩn. Nếu bạn sống ở khu vực Washington DC, bạn sẽ thấy các trực thăng hay bay ngược xuôi khu vực dòng sông (Potomac)", CNN dẫn lời ông phát biểu."Chuyến bay của American Airlines hạ cánh theo mô hình chuẩn khi đến khu vực Sân bay quốc gia Ronald Reagan (DCA), vì vậy điều này không có gì bất thường khi một máy bay quân sự bay trên sông và máy bay hạ cánh tại DCA", ông Duffy cho biết.Ông cho hay xác 2 máy bay đều đã được định vị, với chiếc máy bay chở khách lật ngửa, gồm 3 phần, ở khu vực nước sâu tới thắt lưng. "An toàn là điều mà chúng ta trông đợi. Mọi người đi máy bay ở Mỹ đều mong rằng chúng ta bay an toàn", ông nói và cho hay Tổng thống Donald Trump và cơ quan hữu trách "sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi chúng tôi có câu trả lời cho các gia đình và cho người đi máy bay".Trả lời câu hỏi của phóng viên về việc liệu ông có thể đảm bảo an toàn cho mọi hành khách hàng không hay không, Bộ trưởng Duffy khẳng định là có. "Chúng tôi có những chỉ dấu ban đầu về những gì đã xảy ra ở đây, và tôi có thể nói với bạn một cách hoàn toàn tự tin rằng chúng tôi có không phận an toàn nhất thế giới", ông phát biểu.Theo tờ The Guardian, đây là vụ tai nạn máy bay thương mại chết người đầu tiên tại Mỹ kể từ năm 2009.Trong cuộc họp báo, CEO Robert Eisen của American Airlines cho biết vụ tai nạn là "thảm khốc" và "chúng tôi vô cùng đau buồn cho gia đình và những người thân yêu của hành khách cùng thành viên phi hành đoàn"."Vào thời điểm này chúng tôi không biết tại sao máy bay quân sự lại đi vào đường bay của máy bay chở khách", ông phát biểu.Về phần mình, CEO Jack Carter của Cơ quan Quản lý Sân bay đô thị Washington cho hay sân bay Ronald Reagan sẽ mở cửa lại vào 11 giờ ngày 30.1 (giờ địa phương). Ông cảm ơn những người vẫn còn đang tham gia công tác phục hồi sau vụ việc. "Rất nhiều nỗ lực đã được thực hiện nhưng không may là chúng tôi không thể cứu được một ai cả", ông nói.Trong cuộc họp báo, Thị trưởng Washington DC Muriel Bowser cho hay mọi người "cảm thấy đau buồn sâu sắc" sau vụ tai nạn. Bà cho hay Ủy ban An toàn giao thông quốc gia Mỹ (NTSB) sẽ là cơ quan dẫn đầu cuộc điều tra. Một phát ngôn viên quân đội Mỹ cho hay quân đội sẽ phối hợp với NTSB và Cục Hàng không liên bang để điều tra vụ việc.Lâm Đồng: Điều tra bổ sung trách nhiệm hãng taxi Quốc Tế trong vụ tai nạn làm 2 người tử vong
Trong một bài phỏng vấn với tạp chí GQ Tây Ban Nha, mới đây, Robert Pattinson đã cười nhạo những người vẫn thấy căm ghét loạt phim Chạng vạng. Anh cho biết: "Đến giờ vẫn có người nói Chạng vạng đã phá hỏng thể loại phim ma cà rồng. Thật vậy ư? 20 năm sau vẫn còn có người quan tâm đến phim ấy đấy. Thật là điên rồ".Theo đó, vai ma cà rồng Edward Cullen trong loạt phim Chạng vạng ra mắt vào năm 2008 không thể phủ nhận không ít thì nhiều đã mở ra những chương đoạn mới trong sự nghiệp của nam diễn viên. Loạt phim 5 phần trị giá 3,3 tỉ USD này đã đưa Pattinson và Kristen Stewart trở thành những ngôi sao toàn cầu thật sự.Cũng kể từ đó, 2 diễn viên này đã không ngừng nỗ lực để cải thiện vị thế của mình trong giới điện ảnh. Họ giờ không còn là những gương mặt thương mại, mà đang dấn thân ngày càng nhiều hơn vào dòng art-house, trở thành "nàng thơ", "chàng thơ" của nhiều những tên tuổi lớn.Trong đó, Kristen Stewart đã thật sự thăng hạng khi vào vai công nương Diana quá cố trong phim Spencer của đạo diễn gốc Chile - Pablo Pablo Larraín. Trong khi Pattinson cũng có những bước tiến lớn, khi tham gia vào tác phẩm của Christopher Nolan, Bong Joon-ho...Nam diễn viên cho biết khi đặt bút ký hợp đồng lúc 21 tuổi, anh đã tưởng tượng ra một loạt phim thật sự sắc sảo và khiến người xem phải bị cuốn hút. Thế nhưng nhãn quan của anh lại không giống với những gì mà hãng phim nghĩ. Anh nói thêm: "Tôi muốn làm nó 'nghệ' nhất có thể, nhưng khi điều đó không được đáp ứng, tôi đã nổi nóng trong hầu hết thời gian ở phim trường".Anh cũng chia sẻ một cách cụ thể rằng vào ngày nọ, những nhà sản xuất và ban điều hành đã đến thăm phim trường và muốn anh cười nhiều hơn để phù hợp với khán giả tuổi teen. Anh bộc bạch thêm: "Họ nói rằng tôi sẽ bị đuổi việc vào tối hôm ấy nếu không cải thiện theo ý của họ".Và không chỉ đến từ phía Pattinson, mà những nhà đầu tư cũng từng hoài nghi về việc liệu có hợp vai Edward Cullen của anh hay không. Trong khi đó khán giả cũng có chung một phản ứng, bởi khi bộ phim được công bố tin tức chuyển thể, người mà phần đông rất muốn sẽ vào vai này là "superman" Henry Cavill. "Mẹ đẻ" của tiểu thuyết gốc là Stephenie Meyer cũng công khai ủng hộ điều này. Nhưng bởi Cavill đã quá tuổi để vào vai một học sinh trung học, vì vậy mà Pattinson đã được chọn, và rồi mọi thứ đã thành ra như hôm nay.
CLB Thái Nguyên T&T nhận thưởng nóng sau trận thắng đậm ở giải nữ vô địch quốc gia
Trong chương trình Chọn ngành học cho tương lai, giải đáp băn khoăn của một học sinh về chương trình học ngành Công nghệ thông tin của Trường ĐH Văn Hiến có khác so với các trường khác, thạc sĩ Nguyễn Thị Diệu Anh, Phó trưởng khoa Công nghệ thông tin Trường ĐH Văn Hiến, cho biết: "Trường đào tạo theo hướng ứng dụng nên chú trọng tương tác với doanh nghiệp để các em có nhiều kiến thức thực tế. Ngay từ năm 1 các em đã được trải nghiệm nghề nghiệp ở các doanh nghiệp. Từ năm 2 cũng có các chuyên đề ngay tại doanh nghiệp. Năm 3, năm 4 sinh viên sẽ được làm các dự án riêng".Về thắc mắc "nếu ai cũng đổ xô học những ngành công nghệ hot thì điểm chuẩn có cao không? Em có thể sử dụng điểm môn công nghệ để xét học bạ vào ngành này không?", thạc sĩ Diệu Anh thông tin Trường ĐH Văn Hiến xét tuyển 4 tổ hợp A0 (toán, lý, hóa), A1 (toán, lý, tiếng Anh), D1 (toán, văn, tiếng Anh) và K1 (toán, tiếng Anh, tin học) vào các ngành công nghệ."Về điểm chuẩn, mỗi trường có một mức khác nhau. Tùy thuộc năng lực của các em. Tuy nhiên, các em có thể cùng lúc đăng ký nhiều nguyện vọng vào nhiều trường bằng nhiều phương thức để tăng cơ hội trúng tuyển", thạc sĩ Diệu Anh đưa ra lời khuyên.
Tết đến câu chuyện lì xì rất được quan tâm. Thậm chí, nhiều người còn xem đây là việc quan trọng nên hình thức phải chỉnh chu. Trước tết, họ chịu khó đi đổi tiền mới, tìm mua những bao lì xì độc đáo để tặng người thân, bạn bè. Thông thường, từ mùng 1 tết, mọi người sẽ lì xì nhau trong lần gặp mặt đầu tiên. Việc lì xì đầu năm không chỉ diễn ra tới mùng 3 tết mà có thể kéo dài nhiều ngày sau đó. Trong không khí rộn ràng của năm mới, những bao lì xì rực rỡ màu sắc với những lời chúc tốt đẹp tượng trưng cho sự may mắn, tài lộc, thịnh vượng. Vì vậy, không chỉ các em nhỏ mà đôi khi người lớn cũng thích nhận lì xì. Theo truyền thống xưa, quà lì xì thường là tiền mặt, gồm 1 tờ tiền chẵn và vài đồng bạc lẻ với ý nghĩa cho sự sinh sôi, nảy nở. Phong bì không nhiều tiền vì mang giá trị tinh thần là chính. Tuy nhiên, tết nay, bên cạnh việc lì xì bằng tiền mặt hay chuyển khoản thì nhiều người còn lì xì bằng vé số. Anh Sơn Hoài Thanh (33 tuổi, H.Cờ Đỏ, TP.Cần Thơ) cho biết những ngày đầu năm, anh đi chúc tết rất nhiều nhà, dòng họ và cả những bạn bè xã giao. Nhiều em nhỏ ra khoanh tay, lễ phép thưa và gửi lời chúc mừng năm mới. Những tình huống như vậy, nếu không lì xì sẽ rất ngại. Vì vậy, để không bị khó xử, anh chuẩn bị rất nhiều tờ vé số để tặng và xem đó như là một món quà lì xì."Nếu chỗ nào cũng lì xì thì chắc cháy túi. Đáng nói là bây giờ mà lì xì 10.000, 20.000 đồng là bị chê ít ngay. Tôi thấy lì xì bằng vé số cũng lịch sự, ý nghĩa, thử vận may cũng hay. Biết đâu may mắn trúng giải thì số tiền lớn hơn gấp nhiều lần", anh Thanh nói.Tuy nhiên, theo chị Lưu Kiều Loan (37 tuổi, ngụ H.Long Mỹ, Hậu Giang) thì có vẻ người nhận không mấy hào hứng khi được lì xì bằng vé số. Vì vậy, mỗi khi tết đến, chị Loan tính lại số lượng con cháu trong dòng họ để chuẩn bị lì xì bằng tiền mặt. Tùy vào độ tuổi và mức độ thân thiết, chị sẽ lì xì 50.000, 100.000 đồng. "Nhiều lúc mình vừa lì xì xong là các cháu mở ngay tại chỗ xem bao nhiêu. Cũng có các anh chị lì xì bằng vé số nhưng tôi thấy các cháu chẳng thèm cất vào túi mà vứt đại trên bàn. Có vẻ các cháu chỉ thích món quà kiểu "mì ăn liền" hơn là những tờ vé số", chị Loan nói.Trong khi đó, chị Lưu Thị Mỹ (35 tuổi, H.Long Mỹ, Hậu Giang), cho rằng việc lì xì bằng vé số thì "có cũng như không" vì xác suất trúng không nhiều. Thay vì mua 2 tờ vé số thì lấy 20.000 đồng lì xì cho trẻ nhỏ sẽ thiết thực hơn. Chị Mỹ bộc bạch: "Bây giờ lì xì cũng phải có qua có lại. Con tôi nhận bao nhiêu thì ghi nhớ đó, để bữa gặp con cháu người ta lì xì lại. Chỉ có thể lì xì bằng hoặc cao hơn, không thể thấp hơn dễ bị đánh giá là không biết điều. Nhưng chả lẽ người ta lì xì vé số rồi mình mua vé số lì xì lại. Tôi nghĩ nên cứ giữ phong tục lì xì bằng tiền mặt, để sau tết còn mua được sữa, quần áo, dụng cụ học tập cho con". Với anh Lê Trọng Phúc (24 tuổi, ngụ H.Long Mỹ, Hậu Giang), trong Tết Nguyên đán, việc lì xì mang ý nghĩa tinh thần là chính, không nên đặt nặng quá về mặt giá trị và hình thức. Lì xì bằng vé số cũng có cái hay riêng với người lớn, nhưng đúng là có vẻ không phù hợp với sở thích và mong mỏi của các em nhỏ."Người lớn sẽ vui vẻ nhận những tờ vé số hơn là tiền mặt. Bởi cách lì xì này bất ngờ, mang ý nghĩa thử vận may trong những ngày đầu năm. Tuy nhiên, nếu có người lì xì các em nhỏ bằng vé số thì các phụ huynh cũng nên dặn con cái sự trân trọng, biết ơn. Bởi người ta có lòng mới chuẩn bị lì xì cho mình", anh Phúc bày tỏ.
Bình Phước: Sáp nhập 10 xã của H.Hớn Quản và TX.Bình Long để thành lập huyện mới
Người đang giữ gìn, phát huy giá trị truyền thống trăm năm qua của ngôi nhà cổ này chính là ông Trần Thanh Nghị (51 tuổi), hậu duệ đời thứ 5 của gia tộc. Được nghe kể từ bà nội và ba, đến nay ông Nghị đã tích góp cho mình và gia đình những giai thoại truyền đời của tổ tiên. Ông Nghị cho biết trong trí nhớ của mình, ông chỉ biết xuất thân của bà sơ (là bà Nguyễn Thị Hạnh), là người gốc Gia Định, sống khu phía tây nam (thuộc Q.8, TP.HCM bây giờ). Xưa kia, bà Hạnh là bá hộ giàu có, làm "công xi heo", tức làm nghề giết mổ, buôn bán thịt heo. Bà Hạnh là đầu mối lớn, giao thịt heo cho các chợ lân cận trong khu vực. Bà Hạnh sở hữu ngôi nhà gỗ lớn, nằm sát đường cái, phía trước là con kênh (thuộc bến Bình Đông bây giờ). Do đó, mỗi lần giao dịch buôn bán, ghe bầu chở heo từ các tỉnh miền Tây đều tấp vào bến trước nhà bà sơ của ông Nghị. Thuật đại khái những lời từ bà nội, ông Nghị kể rằng, nhà bà sơ thuộc loại lớn nhất nhì vùng đó, rất giàu có. Nhà được làm bằng gỗ quý, với những hàng cột to, cao, diện tích lớn. "Nhà có mướn hai người, không làm việc gì khác ngoài việc mỗi ngày lau cột nhà. Khi lau phải bắt thang tre, rồi leo lên, người làm lấy bao bố nhún với dầu dừa sau đó bọc vào cột và ôm tuột xuống. Hai người đó được mướn chỉ để lau cột đó thôi", ông Nghị kể.Đồng thời, trước đó, vào khoảng năm 1910, bà sơ ông Nghị đã mua mảnh đất lớn ở khu vực xung quanh chùa Đức Lâm (nằm ở đường Gò Cẩm Đệm, Q.Tân Bình bây giờ) để làm nghĩa trang và xây nhà mồ từ đường thờ tổ tiên. Ngôi từ đường được xây theo phong cách "nhà nóc bánh ú" đơn sơ gồm mái ngói âm dương, tường gạch đúc đơn sơ. Từ đường này cũng chính là địa điểm mà ngôi nhà cổ 115 tuổi của ông Nghị đang ở. Về sau, bà sơ giao sự nghiệp cũng như khu nghĩa trang cùng nhà từ đường lại cho bà cố ông Nghị là bà Phạm Thị Sách. Tuy nhiên, thời gian sau, khoảng năm 1940 bà Sách lại bỏ nghề "công xi heo" để quy y Phật pháp. Từ đó, nghề làm "công xi heo" gia truyền của gia đình cũng mất dần. Thời điểm cuối năm 1944, bà Phạm Thị Yên, người con thứ 7 của bà Phạm Thị Sách tốt nghiệp dược sĩ ở Pháp rồi trở về Sài Gòn mở tiệm thuốc Tây mang tên Phạm Thị Yên. Thấy vậy, bà Phạm Thị Sách bán hết gia sản rồi mua nhiều nhà ở trung tâm Sài Gòn - Chợ Lớn để con gái kinh doanh thuốc và cho thuê. Lúc đó những tiệm thuốc Tây này dần trở thành đầu mối chính, cung cấp cho các bệnh viện lớn. Kinh tế gia đình từ đó tiếp tục hưng thịnh. "Tiệm thuốc chuyên nhập các loại thuốc chủ yếu là cảm, sốt, tiêu chảy… để kinh doanh cũng như lén đưa vào chiến khu D cho cách mạng", ông Nghị chia sẻ và tiết lộ rằng: "Nhà tôi thuộc dạng "tam đại đồng đường", có nghĩa nhờ nhà bán thuốc mà nuôi cả dòng họ và mọi người đều ở chung nhà. Chưa kể, đặc điểm của dòng họ có truyền thống "âm thịnh dương suy", người nam toàn làm rễ. Tài sản, sự nghiệp gì đều truyền lại cho người nữ". Khoảng năm 1950, quá trình hoạt động của bà Yên bị bại lộ. Các nhà thuốc bị bán hết, nhiều người trong gia đình tìm hướng rẽ khác nhau. Bà nội ông Nghị là bà Nguyễn Thị Huê dọn về khu nghĩa trang và nhà từ đường sinh sống. Bà Huê lấy chồng năm 16 tuổi, sinh được 19 người con. Chồng làm biện lý tòa án ở trong Sài Gòn. Ông Trần Hữu Chí (là ba ông Nghị) là người con thứ 10 trong gia đình và cũng là người được giao trọng trách giữ nhà từ đường sau này. Khi trở về sinh sống, bà Huê cải tạo lại nhà từ đường thành nhà để ở và gần như vẫn giữ nguyên hiện trạng ngôi nhà và khu đất xung quanh. Tuy nhiên, về sau, một phần mảnh đất nghĩa trang được bà Sách chia lại cho các con để xây nhà sinh sống, tức anh chị em của bà Huê. Khu vực bán kính xung quanh nhà ông Nghị hiện tại đa phần là những người trong cùng dòng họ với nhau. Ông Nghị kể tiếp, vì quá giàu có nên bà nội ông luôn sống trong nhung lụa. Hầu như cuộc đời bà Huê chỉ biết sinh con và đánh bài tứ sắc mỗi ngày. Còn với bà cố, luôn có truyền thống khi con gái xuất giá, lấy chồng sẽ được tặng một bộ nữ trang có đính hột xoàn cùng 20 cây vàng làm của hồi môn. Do đó, bà nội ông Nghị cũng được thừa hưởng tương tự. "Tôi còn nhớ mỗi lần hết tiền bà nội lại nại một hột lớn lắm rồi mang ra chợ bán. Giá trị của bộ nữ trang này mà quy đổi ra thời này chắc giá trị rất lớn", ông Nghị nói. Từ năm 2006, ông Nghị bắt đầu tiếp quản ngôi nhà cổ này từ ba và bắt đầu cải tạo sửa chữa gia cố, tuy nhiên, ông vẫn giữ nguyên vẹn kết cấu chung của ngôi nhà. Ngôi nhà được chia làm 3 gian chính, đậm chất Nam bộ. Bao gồm gian thờ, khu thảo bạt (khu vực sinh hoạt chung), gian bếp và phòng ngủ. Dù trải qua trăm năm nhưng kết cấu ngôi nhà vẫn với mái ngói âm dương, hệ kèo gỗ, cột chính trong nhà là loại gỗ căm xe cùng tường xây bằng gạch đúc hoàn toàn. Bên dưới chân móng được lót lớp gạch lớn, mỗi viên nặng khoảng 5 kg. Phía trước ngôi nhà là hành lang, sau là ba cửa chính vòng cung "nam tả, nữ hữu". Bao bọc xung quanh nhà hiện nay là con hẻm bê tông nhỏ. Diện tích nhà hiện nay lên đến 250 m2 . Càng về sau, con hẻm được nâng lên, nên nhìn vào ngôi nhà như đang "chìm xuống" lòng đất. Những vật dụng theo nhà từ thời trước có tuổi đời gần trăm tuổi như: bộ ván gỗ đỏ, bộ bàn ghế gỗ hình chữ nhật và các bàn thờ cẩm xà cừ được ông gìn giữ cẩn thận cho đến ngày nay. Ông Nghị bày tỏ, ở nhà cổ trăm tuổi rất cực. Để ngôi nhà không rơi vào cảnh hoang tàng, xuống cấp ông phải bỏ ra rất nhiều mồ hôi và công sức. Ông sợ nhất vào mùa mưa, nước ngập làm chân tường nhà càng thêm ẩm mục. Nếu sửa chữa tổng thể nhà rất khó. Chỉ cần đụng vào kết cấu, nhà có thể sập bất cứ lúc nào. Nhiệm vụ giữ nhà cổ từ đường cũng lắm công phu, ông phải chọn loại nụ xông trầm và nhang trầm để thắp cho tổ tiên bởi theo ông nhựa của trầm sẽ chống mối mọt. Chưa kể khi giữ những món đồ trong nhà, ông phải lắp nhiều camera, khóa 2 đến 3 lớp cửa mới đảm bảo an toàn. Mỗi ngày thắp nhang, ông phải tắm sạch sẽ, thay bộ đồ bà ba, khấn vái từng ông bà tổ tiên. Công đoạn này ông mất đến 30 phút mỗi ngày. Dù ngôi nhà đã cũ, nhưng đây như là giá trị tinh thần, văn hóa, kiến trúc, đồ vật lớn đối với ông và dòng họ. Mỗi năm, trong nhà ông phải thực hiện đến 8 lễ cúng giỗ, chưa kể giao thừa, Tết Nguyên đán. Tuy nhiên, điều ông tâm tư bây giờ tìm được con cháu tiếp nối, giữ gìn ngôi nhà cũng như giá trị truyền thống của tổ tiên khi xưa.