Xe tay ga dưới 50 triệu, tiết kiệm xăng: Yamaha Fazzio có đủ sức ‘đấu’ Grande?
Ngày 28.1, Apple đã phát hành iOS 18.3 và iPadOS 18.3, các bản cập nhật lớn thứ ba cho các máy iPhone và iPad kể từ khi nền tảng này được phát hành năm ngoái. Cách nay 6 tuần, hãng đã tung ra bản iOS 18.2, được người dùng đánh giá cao về khả năng sử dụng điện năng và độ ổn định.Hiện tại các máy iPhone, iPad đã nhận được thông báo có phiên bản phần mềm mới. Trong trường hợp tính năng tự động tìm kiếm bản cập nhật không được bật, người dùng có thể tìm kiếm thủ công bằng cách truy cập theo đường dẫn trên thiết bị: Cài đặt (Settings) > Cài đặt chung (General) > Cập nhật phần mềm > Software Update.Lưu ý, máy nên kết nối với mạng Wi-Fi để tránh phát sinh chi phí dữ liệu di động do bản cập nhật nặng hơn 1,1 GB. Sau khi nhấn vào mục trên, hệ thống sẽ tự động tìm bản update iOS 18.3 hoặc mới nhất tương thích với máy trên máy chủ Apple và yêu cầu được xác nhận tải về trước khi tự động cài đặt.Ngoài phiên bản iOS 18.3 và iPadOS 18.3, Apple cũng phát hành iPadOS 17.7.4 dành cho các máy tính bảng iPad không thể chạy được phiên bản iPadOS 18 trở lên.Trong bản cập nhật lần này của iPhone 15 Pro/Pro Max và toàn bộ iPhone 16, iOS 18.3 bổ sung khả năng hỗ trợ trí tuệ thị giác (Visual Intelligence) để thêm sự kiện vào ứng dụng lịch, xác định cây cối, động vật thông qua dữ liệu đầu vào bằng hình ảnh. Bản nâng cấp mới cũng loại bỏ tính năng thông báo Apple Intelligence cho các ứng dụng tin tức, giải trí nhằm tránh cảnh báo nhầm lẫn, đồng thời in nghiêng các tóm tắt do Apple Intelligence thực hiện.Ngoài ra, hãng cũng chú thích chung về một số sửa lỗi và thay đổi trong ứng dụng Máy tính (Calculator) trên thiết bị.Cân bằng cánh tay - màn trình diễn đỉnh cao của các người đẹp yoga
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"…
Champions League: Thắng sít sao Dortmund, Atletico Madrid nắm lợi thế mong manh ở lượt về
Cuộc trò chuyện vô tình của hai mẹ con chị Tư chợt làm tôi liên tưởng đến nhân vật lão Hạc của nhà văn Nam Cao khi mà đứa con trai nhỏ muốn giữ lại chú cún con để nuôi nhưng rồi chị vẫn phải bán đi bởi đó là gói mì tôm, là hộp sữa của chồng, của con. Cuộc sống của những người có hoàn cảnh khó khăn luôn là vậy, vất vả đến khắc nghiệt và đầy rẫy những quyết định đau lòng.Ngôi nhà của gia đình chị Nguyễn Thị Tư chỉ được lợp mái cọ, khác biệt so với những căn nhà mái ngói, bê tông của xã Bình Thành, huyện Định Hóa, Thái Nguyên. Nhưng nó lại tương đồng mạnh mẽ với dáng vẻ của nữ chủ nhân, gầy gò, nhỏ bé và đôi phần khắc khổ. "Cuộc sống gia đình mình thật sự khó khăn. Thu nhập cả tháng chỉ được khoảng 1,5 triệu đồng. Mình cũng hay ốm đau nhưng không dám chữa trị. Còn phải lo tiền ăn, tiền học cho các cháu, tiền khám chữa bệnh cho chồng, ngày càng nhiều", chị Tư tâm sự.Chồng chị, người từng là lao động chính, giờ chỉ có thể làm những việc vặt trong nhà sau một tai nạn lao động khiến anh bị giãn xương sườn. Bản thân chị cũng thường xuyên chịu nhiều cơn đau do giãn dây chằng, viêm đại tràng, viêm dạ dày và thoái hóa cột sống, cùng với huyết áp thấp… Hai đứa con tuổi ăn học cũng bị suy dinh dưỡng và chậm lớn. Điều đó cũng phải thôi khi mà họa hoằn lắm, bữa cơm gia đình mới có được quả trứng, miếng thịt. Còn lại, đa phần chỉ là rau luộc và lạc rang.Những ngày đông lạnh cắt da, khi mà nhiều người còn ngại ra đường thì bước chân lặng lẽ của chị Tư đã miệt mài phải đi hái chè thuê trên những đồi chè. Tiền công chỉ khoảng 8.000 - 9.000 đồng/kg nhưng lại là một khoản thu đáng kể. Dẫu vậy, mùa chè cũng chỉ có thời, có vụ nên thu nhập từ việc hái chè cũng lúc có, lúc không. Khi không hái chè, chị nhận sửa quần áo, bằng chiếc máy may cũ kỹ thường xuyên hỏng hóc, nhưng cũng chỉ có một vài khách mỗi tháng. Không oán thán, chẳng so bì, cũng không trông chờ vào bất cứ sự hỗ trợ từ phía bên ngoài, chị Tư nhẫn nại làm việc từng ngày, để lo từng bữa cơm, viên thuốc, hộp sữa cho con, cho chồng rồi cuối cùng mới là cho bản thân mình."Mình mong muốn được chăn nuôi lắm vì vừa có thêm nguồn thu, lại quanh quẩn ở nhà chăm chồng con, may sửa quần áo. Nhưng đó cũng chỉ là ước mơ thôi, vì mình không có tiền", đó là mong muốn nhưng cũng là "điểm nghẽn" chị Tư và cả gia đình.Chị Nịnh Lệ Thúy, Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ xã Bình Thành, chia sẻ: "Gia đình chị Tư thuộc diện hộ nghèo, cuộc sống rất bấp bênh nhưng chị ấy là người kiên cường, chịu khó".Những tưởng mong muốn ấy cứ mãi là xa vời cho đến ngày chương trình Ước mơ xanh tìm đến chị với một đàn lợn giống 10 con và toàn bộ thức ăn, vật dụng cần thiết để chị có thể khởi nghiệp chăn nuôi. Chị Tư không giấu được xúc động: "Nhận được đàn lợn mà mình vui lắm. Đây là mơ ước từ lâu nhưng mình chưa bao giờ dám nghĩ nó sẽ thành hiện thực. Giờ thì mình có hy vọng để cải thiện cuộc sống gia đình". Với chị, hành trình chăn nuôi chỉ mới bắt đầu nhưng đầy hứa hẹn và ánh lên trong mắt chị giờ đây là hy vọng, là niềm tin rằng cuộc sống ngày mai sẽ bớt khó khăn hơn. "Ước mơ xanh đã mang đến hy vọng mới, không chỉ về kinh tế mà còn giúp chị Tư có thêm động lực để tiếp tục vươn lên!", chị Nịnh Lệ Thúy cũng không giấu được xúc động khi chứng kiến ngày vui của gia đình chị Tư.Ước mơ xanh là chương trình hỗ trợ sinh kế giúp phụ nữ yếu thế khởi nghiệp, qua đó tự chủ kinh tế và thay đổi cuộc sống với nguyên tắc hỗ trợ là "Trao cần câu, không trao con cá". Chương trình do Công ty F88 thực hiện từ năm 2024 và đã triển khai tại một số tỉnh thành như TP.HCM, Lâm Đồng, Bến Tre và Thái Nguyên. "Mục tiêu lớn nhất của Ước mơ xanh không hẳn là trao đi cơ hội thay đổi mà mà là "mở khóa" niềm tin, quyết tâm và sức mạnh của những người yếu thế. Bởi tôi tin rằng, khi có một điểm tựa, một niềm tin, họ sẽ tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn", lãnh đạo F88 khẳng định, "Trong năm 2025 Ước mơ xanh đặt mục tiêu mỗi tháng giúp tối thiểu hai hoàn cảnh khó khăn vươn lên, làm chủ cuộc sống".
Còn Chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng công ty Viglacera - CTCP, ông Nguyễn Văn Tuấn, yêu cầu việc đánh giá thị trường và đối thủ cạnh tranh là hết sức cần thiết, không chỉ hiểu rõ nhu cầu của khách hàng mà còn là cơ hội để các đơn vị nhận biết và tận dụng lợi thế cạnh tranh của mình.
Xem đồng nghiệp là bạn bè thân thiết, lợi hay hại?
Chiều 31.12, Phó thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Bùi Thanh Sơn đến Đại sứ quán Hàn Quốc viếng và viết sổ tang: "Chúng tôi hết sức bàng hoàng, đau xót khi nhận được thông tin về vụ tai nạn máy bay của hãng hàng không Jeju Air xảy ra tại sân bay quốc tế Muan, Hàn Quốc, gây thiệt hại nghiêm trọng về người và tài sản. Thay mặt Chính phủ và nhân dân Việt Nam, tôi xin chân thành gửi đến Chính phủ và nhân dân Hàn Quốc, đặc biệt là tới gia đình các nạn nhân lời chia buồn sâu sắc và lời thăm hỏi chân thành nhất. Chúng tôi tin tưởng chắc chắn rằng Chính phủ và nhân dân Hàn Quốc sẽ vượt qua nỗi đau và mất mát to lớn này, nhanh chóng khắc phục hậu quả vụ tai nạn để cuộc sống của gia đình các nạn nhân sớm ổn định trở lại".Cùng ngày, Phó chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Thanh, Chủ tịch Nhóm Nghị sĩ hữu nghị Việt Nam - Hàn Quốc, đã tới Đại sứ quán Hàn Quốc để chia buồn và ghi sổ tang tưởng niệm các nạn nhân thiệt mạng trong vụ tai nạn máy bay ngày 29.12 vừa qua.Ghi sổ tang, Phó chủ tịch Quốc hội gửi tới Quốc hội, người dân Hàn Quốc, đặc biệt là gia đình các nạn nhân lời chia buồn sâu sắc và lời thăm hỏi chân thành nhất; tin tưởng, Chính phủ và nhân dân Hàn Quốc sẽ sớm vượt qua nỗi đau mất mát to lớn này, nhanh chóng khắc phục hậu quả của vụ tai nạn để các gia đình nạn nhân sớm ổn định cuộc sống.Đại sứ Hàn Quốc tại Việt Nam Choi Youngsam gửi lời cảm ơn các lãnh đạo Đảng, Nhà nước Việt Nam đã gửi điện chia buồn tới Chính phủ và nhân dân Hàn Quốc, cũng như tới ghi sổ tang tại Đại sứ quán Hàn Quốc. Đồng thời nhấn mạnh, sự quan tâm, chia sẻ của Đảng, Nhà nước, nhân dân Việt Nam sẽ góp phần giúp Chính phủ và nhân dân Hàn Quốc có thêm động lực để vượt qua thời khắc khó khăn và những mất mát to lớn này.Trước đó, ngày 29.12, Chủ tịch nước Lương Cường, Thủ tướng Phạm Minh Chính đã gửi điện thăm hỏi tới quyền Tổng thống Hàn Quốc Choi Sang Mok. Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn đã gửi điện thăm hỏi tới Chủ tịch Quốc hội Hàn Quốc Woo Won Shik. Phó thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Bùi Thanh Sơn cũng đã gửi điện thăm hỏi tới Bộ trưởng Ngoại giao Hàn Quốc Cho Tae Yul.