EU 'sờ gáy' thị trường thiết bị y tế Trung Quốc, Bắc Kinh phản ứng ngay
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.Ngọc Trinh cosplay style tóc tết của Jennie: visual khác biệt các nàng phải bỏ túi
Đức Giáo hoàng đã được đưa vào bệnh viện Gemelli của Rome vào ngày 14.2 sau khi bị tình trạng khó thở trong nhiều ngày. Ông được chẩn đoán mắc viếm phổi kép, tức bệnh viêm phổi ở cả hai lá phổi.Giáo hoàng Francis trong hai năm đã nhiều lần bị ốm. Ông đặc biệt dễ bị nhiễm trùng phổi vì ông đã bị viêm màng phổi khi còn trẻ và đã phải cắt bỏ một phần phổi.
HP giới thiệu loạt sản phẩm tích hợp AI mới tại thị trường Việt Nam
Anh Vừ Già Pó là người thật, không phải tôi tưởng tượng ra. Chỉ có con vẹt là "nhân vật" tôi thêm vào. Và câu chuyện anh Pó vượt 7.000 km cũng là câu chuyện thật, dù không ai tin nổi, một người Mông bị bắt rồi trốn bên Tàu, đói khát, gặp gì ăn nấy, mà cứ thế đi bộ, đi qua nhiều quốc gia, nhiều chủng tộc, đi từ Trung Quốc vượt bao đèo cao dốc hiểm rừng rậm sông sâu. Con đường anh đi như hình trên bản đồ.
Câu chuyện của anh Đ. được đăng trên Báo Thanh Niên mới đây, trong bài viết: Chồng mất liên lạc từ 28 tết: Mùng 2 vợ vẫn hớt hải tìm kiếm khắp TP.HCM đã nhận được sự quan tâm lớn của quý độc giả trong những ngày tết. Chiều nay, chị M.C (30 tuổi) là vợ anh Đ. thông báo đã có tin của anh.Như vậy, sau nhiều ngày làm mọi cách để liên lạc, người vợ cũng đã có tin của chồng. Chị cho biết anh tạm thời vẫn ổn, không có chuyện xấu xảy ra, cuối năm có một số chuyện ảnh hưởng tới tâm lý nên anh Đ. stress, có dấu hiệu trầm cảm nhẹ.Có tin của anh cũng khiến chị và gia đình thở phào vì biết anh vẫn an toàn. "Một lần nữa em cảm ơn tất cả mọi người rất nhiều, trân quý tất cả tình cảm và sự quan tâm của mọi người. Kính chúc mọi người 1 năm thật bình an", người vợ nhắn nhủ.Những ngày qua, câu chuyện của gia đình chị C. nhận được sự quan tâm lớn và chia sẻ ào ạt của cư dân mạng, hy vọng chị sớm có tin của chồng. "Vì hôm qua giờ có quá nhiều thông tin sai lệch và có nhiều kẻ xấu lợi dụng lúc gia đình rối ren để trục lợi, mong mọi người cảnh giác", chị chia sẻ thêm.Trước đó, trong những ngày Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, chị C. đã phải "cầu cứu" mạng xã hội khi tối 28 tết (tức ngày 27.1), anh Đ. rời nhà ở Q.12 và có cuộc hẹn với bạn bè ở Q.Phú Nhuận. Sau cuộc hẹn đó, anh mất liên lạc với gia đình. Chị C. cho biết trước đó, anh Đ. không có biểu hiện nào lạ.Sau nhiều ngày làm mọi cách tìm kiếm, cuối cùng gia đình cũng đã có tin.
V.Rohto Việt Nam khép lại hành trình 'Thấy là hạnh phúc' 2023 với nhiều hoạt động
Liên quan đến vụ HLV taekwondo ở TP.Đà Nẵng bị phụ huynh tố đánh đập học viên, lúc 13 giờ ngày 13.1, trao đổi với PV Thanh Niên, ông Nguyễn Văn Kin cho biết đang ở trụ sở Công an P.Khuê Trung (Q.Cẩm Lệ) để lấy lời khai."Hiện tôi đang lấy lời khai ở cơ quan công an, đây là lần thứ 2 tôi có mặt tại trụ sở để làm việc với công an. Lần đầu lên cơ quan công an vào tối 9.1...", ông Kin nói qua điện thoại với chúng tôi, khi ông đang ở trụ sở của cơ quan công an.Cũng trong trưa nay (13.1), PV Thanh Niên có mặt tại CLB taekwondo Seung Ri (đường Hồ Nguyên Trừng, P.Khuê Trung, Q.Cẩm Lệ, TP.Đà Nẵng) do ông Nguyễn Văn Kin làm HLV trưởng, đồng thời là chủ nhiệm. Ghi nhận tại CLB có gần 10 học viên đang chuẩn bị gói bánh chưng để tổ chức buổi thiện nguyện tết cho trung tâm trẻ mồ côi tại TP.Đà Nẵng. "Tranh thủ sau giờ học chúng em đến CLB để phụ giúp thầy gói bánh chưng thiện nguyện, hiện thầy Kin đang bận việc nên đi vắng... chúng em sẽ có lịch tập luyện vào chiều tối nay", một nữ học viên nói.Ở một diễn biến có liên quan, trao đổi với PV Thanh Niên, ông N.T.H. (trú P.Hòa Xuân, Q.Cẩm Lệ, TP.Đà Nẵng), cho biết sáng 13.1 cháu N.T.N.M (13 tuổi, con trai ông H.) vẫn đi học bình thường. "Hiện tâm lý của cháu không được ổn định sau khi gia đình có đơn tố cáo. Vì vậy gia đình chưa thể tiếp chuyện trực tiếp với báo chí, gia đình đang chờ kết quả làm việc của cơ quan công an đối với HLV...", ông Hưng thông tin.Cũng theo phụ huynh N.T.H, 24 giờ sau khi bị HLV đánh ở phòng tập, vết bầm trên cơ thể của con trai ông vẫn còn rõ. "Cháu N.T.N.M cao 1,48 m, nặng 35 kg. Cháu nhỏ con lắm... Hiện gia đình đang rất lo lắng về tâm lý của cháu", ông H. nói thêm.Trước đó, Liên đoàn Taekwondo Việt Nam đã nhận được đơn tố cáo của ông N.T.H, phụ huynh học viên N.T.N.M (13 tuổi), về việc con trai ông bị HLV đánh khi tập luyện tại CLB taekwondo SEUNG RI (Hồ Nguyên Trừng, P.Khuê Trung, Q.Cẩm Lệ, TP.Đà Nẵng) do ông Nguyễn Văn Kin làm HLV trưởng, đồng thời là chủ nhiệm.Theo đơn tố cáo, vào tối 9.1, khi đón về và phát hiện con trai có dấu hiệu bị đánh, ông N.T.H đã dùng điện thoại để chụp ảnh tất cả các vết tích trên cơ thể con trai, và báo cho đường dây nóng thành phố Đà Nẵng về việc xâm phạm nghiêm trọng thân thể trẻ em. Đồng thời, ông N.T.H đã đưa cháu đến công an phường Khuê Trung để làm việc. Công an P.Khuê Trung hướng dẫn ông N.T.H đưa cháu đi khám tại bệnh viện để kiểm tra thương tích. Sau khi khám xong, ông N.T.H đưa cháu quay lại công an P.Khuê Trung để lấy lời khai chi tiết từ cháu N.T.N.M. Bên cạnh đó, ông N.T.H cũng đã cung cấp số điện thoại của HLV Nguyễn Văn Kin theo yêu cầu của công an, và công đã mời HLV Nguyễn Văn Kin đến làm việc ngay trong tối 9.1.Sáng 13.1, trước khi làm việc với cơ quan công an, HLV Nguyễn Văn Kin đã có thư mời đăng trên mạng xã hội với nội dung như sau: “Thân gửi quý phụ huynh và học viên thân mến. Lời đầu tiên thay mặt cho Trung tâm Taekwondo Seung Ri xin được gửi lời cảm ơn đến tất cả sự tin yêu, ủng hộ và động viên cho trung tâm trong thời gian qua.Hiện nay với hơn 200 học viên đang theo tập thường xuyên tại 3 cơ sở, là một trong những yếu tố giúp khẳng định sự uy tín cũng như chất lượng giảng dạy của trung tâm trong suốt quá trình hình thành và phát triển. Hiện nay, trung tâm đang gặp phải vấn đề được lan truyền trên các kênh thông tin với nội dung và góc nhìn chưa thật sự đầy đủ và cũng chưa có kết luận của cơ quan chức năng.Nhằm đem đến cái nhìn khách quan và chân thành nhất về sự cố đang diễn ra, trung tâm xin phép được mời toàn thể quý phụ huynh và học viên tham dự buổi nói chuyện và chia sẻ về sự việc nêu trên. Thời gian: 18 giờ ngày 13.1. Địa điểm: 151/1 Hồ Nguyên Trừng (phòng tập cơ sở 1). Nội dung: Trình bày rõ quan điểm và định hướng xử lý sự việc của trung tâm. Trả lời các câu hỏi và lắng nghe ý kiến đóng góp từ quý phụ huynh và học viên. Rất mong nhận được sự quan tâm của quý phụ huynh, qua đó sẽ giúp cho trung tâm có cách tiếp cận và xử lý phù hợp nhất với sự việc lần này”.