Thanh Hóa: Xử lý hàng loạt trường hợp tung tin sai sự thật về dịch bệnh
Tính dục thần kinh là một khái niệm mới, khám phá mối liên quan giữa não bộ và chức năng tình dục. Các nhà nghiên cứu cho biết có thể áp dụng tính dục thần kinh để tích hợp phục hồi chức năng tình dục vào điều trị cho những người bị rối loạn chức năng thần kinh và tình dục.Top 5 kem dưỡng bổ sung collagen lấp đầy nếp nhăn cho làn da tươi sáng
Hãng Reuters chiều 8.3 đưa tin Tổng thống Hàn Quốc Yoon Suk Yeol vừa được trả tự do, sau khi tòa án chấp nhận đơn kiến nghị của ông phản đối lệnh bắt giữ và cơ quan công tố không kháng nghị phán quyết của tòa.Trước đó, một nhóm điều tra đặc biệt cho biết họ đã thông báo cho Trại giam Seoul ở khu vực Uiwang phía nam thủ đô để trả tự do cho ông, một ngày sau khi Tòa án Trung tâm Seoul ra lệnh thả.Với phán quyết trên, Tổng thống Yoon được yêu cầu tiếp tục tham dự phiên tòa từ bên ngoài, theo AFP.Ông Yoon được thả sau 52 ngày kể từ khi các nhà điều tra bắt giữ và đưa ông đến đây vào ngày 15.1 với cáo buộc kích động nổi loạn thông qua tuyên bố thiết quân luật vào ngày 3.12.2024.Trước đó, ông Yoon Suk Yeol ngày 25.2 tham dự phiên điều trần luận tội cuối cùng để xác định trách nhiệm của ông trong vụ ban bố thiết quân luật hồi tháng 12.2024.Ông đã bị quốc hội luận tội và nếu Tòa án Hiến pháp Hàn Quốc tuyên có tội thì ông sẽ bị phế truất. Nếu không, ông sẽ được khôi phục chức vụ.Trước tòa, ông Yoon xin lỗi người dân nhưng bác bỏ cáo buộc nổi loạn, theo Yonhap. "Đảng đối lập cho rằng tôi ban bố thiết quân luật nhằm thiết lập chế độ độc tài và kéo dài thời gian cầm quyền. Đây là âm mưu bịa đặt nhằm buộc tội tôi nổi loạn", ông Yoon nói tiếp.Ông cho rằng vào thời điểm đó, Hàn Quốc đang đối diện một "cuộc khủng hoảng hiện hữu" và nhu cầu cấp thiết là công nhận tình hình và có hành động để vượt qua.Theo Yonhap, quyết định của tòa án về việc thả Tổng thống Yoon đã gây tranh cãi gay gắt giữa đảng Quyền lực Nhân dân cầm quyền và đảng Dân chủ đối lập.
Người dân gặp khó khi đất sản xuất, đất ở thành rừng đặc dụng
Các bác sĩ thông báo vì tình trạng của cô nghiêm trọng nên khả năng có con là rất thấp. Với nhiều trường hợp, điều này có nghĩa là vô sinh. Tuy nhiên, cô Bertrand vẫn không từ bỏ và nuôi hy vọng có con.
Khoảng 11 giờ ngày 11.2, trên đường Trần Quý Cáp, P.Mỹ Hải, TP.Phan Rang - Tháp Chàm (Ninh Thuận) đã xảy ra tai nạn lao động làm một công nhân bị gãy chân.Theo người dân địa phương, vào thời điểm trên, một số công nhân đang di dời các trụ điện nằm bên mép đường. Thay vì dùng xe cẩu để di chuyển, các công nhân dùng thân gỗ làm đòn bẩy để di chuyển trụ điện vào lề đường thì ông T.V.M (47 tuổi, công nhân, ngụ ở TP Phan Rang - Tháp Chàm) bị trụ điện đè lên làm gãy một chân.Người dân địa phương cùng các công nhân đã khiêng trụ điện lên để đưa nạn nhân đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa Ninh Thuận.Lãnh đạo Công ty Điện lực Ninh Thuận cho biết, Công ty K.G (trụ sở tại TP.HCM) đang thi công công trình do Công ty Điện lực Ninh Thuận làm chủ đầu tư. Tuy nhiên, trong thời gian Công ty K.G đang vận chuyển trụ điện đến khu vực thi công mà chưa đăng ký với Công ty Điện lực Ninh Thuận thì xảy ra tai nạn lao động nêu trên.
iPad 10 được giảm giá 100 USD
Cô Lan dạy vật lý lớp chuyên văn của tôi ngày ấy thật sự rất đẹp, đẹp lắm ấy. Hồi đấy cô để tóc hơi xoăn, hôm thì cô để xõa xuống vai, đung đưa theo bước đi; hôm thì cô quấn tóc lên. Cổ cô trắng, đẹp.Tôi nhớ cô trang điểm nhẹ nhàng, nhìn rất tươi, lúc nào mắt cô cũng cười. Cô thường đi giày cao gót cỡ 10 cm mà toàn gót nhọn. Suốt mấy năm cấp 3, cô là cô giáo đẹp nhất trong mắt tôi.Khi cô mở lớp dạy nhảy ở trường, 1/3 lớp tôi rủ nhau đi học mỗi tuần 3 buổi chiều. Vì nhiều lý do, tôi và nhiều bạn không thể đi học nhảy ở lớp của cô, nhưng đám bạn tôi chơi thân đều đi học. Thế là vào mỗi giờ ra chơi, chúng tôi dạy lại nhau.Này là điệu foxtrot, quickstep chân phải nhanh như máy khâu… Này là điệu rock-and-roll tay xoay đều đẩy nhau xoay tròn… Này là điệu valse dặt dìu êm ái… Lớp toàn con gái ư? Không sao, có mấy đứa học bước chân nam, rồi chỉ cho mấy đứa khác. Không cần bật nhạc, chúng tôi thay nhau đếm nhịp: một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám. Hai, hai, ba, bốn, năm, sáu… Vui vẻ quên luôn cả thời gian.Rồi chuông vào lớp reo lên, chúng tôi giật mình khựng lại khi tiếng cô Lan vang lên ngoài cửa lớp: "Mấy đứa làm gì đấy? Học nhảy hả?". Cứ ngỡ cô sẽ trách móc gì đó, ai nấy chạy cuống lên về chỗ ngồi giả vờ nghiêm túc chuẩn bị học. Ngờ đâu cô gọi giật một bạn lại, rồi thong thả để cặp tài liệu đựng giáo án lên bàn giáo viên, lại thong thả bước xuống khỏi bục giảng đứng cạnh cô bạn đó. Cả lớp ngỡ ngàng khi cô bắt đầu tự mình hướng dẫn lại bước nhảy khi nãy của cô bạn nọ. Cứ thế, hai cô trò làm mẫu đủ các bước nhảy cơ bản của điệu valse trước lớp.Tất nhiên hôm ấy chúng tôi không học đủ thời lượng tiết học. Nhưng có hề gì, cô giáo hứa lần sau học bù, học đuổi, mà kịp thời gian thì sẽ lại hướng dẫn thêm một điệu nhảy nữa. Các khái niệm cơ bản về khiêu vũ của chúng tôi được mở đầu như thế, song song với các khái niệm vật lý khô khan.Cuối năm học lớp 12, khi chuẩn bị hồ sơ du học, tôi gặp cô để xin thư giới thiệu. Tính tôi nhát nên lúng túng, cô trêu tôi "học chùa" mấy điệu nhảy của cô mãi rồi còn gì. Rồi cô hẹn ngày đưa tôi tờ giấy cô nắn nót viết và ký tên, kèm theo lời dặn "đi sang Tây học thì nhớ học nhảy lại nhé, em có năng khiếu lắm đó". Những ngày học ở Pháp, bạn bè cùng xúm lại kể chuyện trường Ams, nhiều bạn trường khác đều ngạc nhiên vì sao chúng tôi có nhiều hoạt động vui thế, trong đó có học nhảy.Về sau, tôi cũng học khiêu vũ lại, học chung với một Amser mà sau này cùng tôi về chung một nhà. Thêm nhiều kỷ niệm đẹp và thơ, nhưng lâu lâu tôi vẫn nhớ về những bước nhảy đầu tiên tôi học từ cô giáo xinh đẹp mang tên một loài hoa duyên dáng hồi ấy, lòng thầm cảm ơn cô đã khiến cho những tháng năm học trò của chúng tôi tràn đầy niềm vui.Tôi mê nhảy từ rất lâu, mê đến mức nằm mơ cũng thấy việc đi học nhảy. Sau đó, tôi đi học nhảy với thầy Hiếu cua-rơ, thầy dạy thuần cổ điển. Tôi học được 9 tháng thì bắt đầu đi dạy nhảy lớp đầu tiên ở trường Hà Nội Amsterdam. Lúc đó là năm 1992.Việc tôi dạy nhảy cho học sinh trong trường cũng có người muốn cấm. Nhưng tôi đam mê nên không từ bỏ. Tôi dạy trên lớp học, dạy ở hành lang, dạy ở đường đi ra nhà tập thể thao… Thời điểm dạy ở trường, phải đợi các thầy cô bố trí xong các lớp học, còn phòng nào trống thì các bạn khiêu vũ lẳng lặng vào, im như cá vì bị kẹp giữa hai lớp học ở hai bên. Khó khăn là thế, khổ là thế mà các bạn ấy vẫn quyết tâm để học thì phải biết nhu cầu của học sinh lúc đó về khiêu vũ lớn như thế nào.Cô Nguyễn Thị Lan (giáo viên môn vật lý, Trường Hà Nội - Amsterdam)