$472
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của trang cá cược bóng đá. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ trang cá cược bóng đá.Hiệp đấu thứ 3 trở thành "sàn diễn" của Võ Kim Bản khi anh tung ra cú ném 3 chuẩn xác giúp Saigon Heat vượt lên dẫn điểm. Cảm giác ném 3 cực tốt giúp Võ Kim Bản tiếp tục gieo sầu cho người hâm mộ CLB Thang Long Warriors. Màn tỏa sáng của nội binh này giúp Saigon Heat khép lại hiệp 3 với cách biệt 9 điểm (62-53) trước Thang Long Warriors. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của trang cá cược bóng đá. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ trang cá cược bóng đá.Tuổi 30 không chỉ là dấu mốc của sự trưởng thành mà còn là lúc người trẻ phải đối mặt với những kỳ vọng lớn lao từ xã hội, gia đình và chính bản thân.Là nhân viên bán hàng tại 168 Quang Trung, P.10, Q.Gò Vấp (TP.HCM) chị Nguyễn Thị Oanh cho biết: "Mỗi khi lên mạng xã hội, thấy bạn bè có nhà cửa, xe cộ, cuộc sống hoàn hảo thì có cảm giác hoang mang, không biết liệu mình đã đi đúng đường hay chưa".Thời điểm này, chị Oanh dễ cảm thấy bị áp lực vì tự so sánh bản thân với người khác: "Mình vẫn còn đang loay hoay trong công việc, sự nghiệp, trong khi bạn bè đã có gia đình, con cái”.Khi bước vào tuổi 30, một số người trẻ gặp áp lực kỳ vọng về sự ổn định, đặc biệt là trong công việc và tài chính. Sự nghiệp chẳng đạt được như kỳ vọng, chưa có một công việc chính thức vững vàng, hay thậm chí là không tìm được đam mê thực sự, là một nỗi lo dai dẳng.Cán mốc 30 tuổi, Nguyễn Tú Anh, sinh sống tại Q.Bình Thạnh (TP.HCM) đang độc thân sau khi trải qua nhiều mối tình, trong khi bạn bè cùng trang lứa đã có con vào lớp 1. Thời điểm này, chị Tú Anh bắt đầu sốt ruột, dù bản thân đủ tỉnh táo để hiểu: “Tình duyên là thứ không thể cưỡng cầu”."Khi bước vào tuổi 30, mình phải đối mặt với trách nhiệm công việc và gia đình. Áp lực nhất là việc phải khẳng định được vị trí, ổn định tài chính và sống một cuộc đời có ý nghĩa", chị Tú Anh chia sẻ.Trong khi đó, anh D.T.H, một lập trình viên tại Q.Tân Phú (TP.HCM), lại cảm thấy bất an vì công việc mình chọn chưa thể mang lại sự thỏa mãn hay cảm giác an toàn tài chính: "Mình vẫn loay hoay với công việc tự do, không có bảo hiểm, lương hưu và chẳng biết tương lai ra sao. Điều này khiến mình cảm thấy như đang bị thụt lùi so với những người bạn đồng trang lứa", anh H. chia sẻ.Bước qua tuổi 30, ngoài sự nghiệp, nhiều người cũng phải đối diện với trách nhiệm gia đình. Đây là giai đoạn mà gia đình thường mong đợi họ lập gia đình, ổn định cuộc sống cá nhân. Tuy nhiên, không ít người trẻ cảm thấy mệt mỏi khi phải đối diện với những kỳ vọng này.Anh Đặng Thành Tâm, sinh sống tại đường số 23, Hiệp Bình Chánh, TP.Thủ Đức (TP.HCM) cho biết: "Chuyện lập gia đình luôn là chủ đề gây áp lực lớn nhất từ gia đình và bạn bè. Mọi người luôn hỏi khi nào kết hôn, có con. Trong khi đó, mình lại chưa sẵn sàng cho những thay đổi lớn như vậy trong cuộc sống".Anh Tâm cho biết cảm giác "cái gì cũng phải có", từ sự nghiệp đến gia đình, đôi khi khiến nhiều người cảm thấy như đang phải mang trên vai một gánh nặng tâm lý nặng trĩu.Từng trải qua giai đoạn “chùn bước” ở tuổi 30, anh Jos Tuấn Dũng (32 tuổi), Giám đốc Truyền thông tại một công ty bất động sản và chuyên gia xây dựng thương hiệu cá nhân cho các CEO, cho biết người trẻ đừng quá lo lắng vì tuổi 30 là thời điểm lý tưởng để thử thách bản thân, khởi nghiệp và theo đuổi đam mê. Chia sẻ về những áp lực mà thế hệ trẻ đang phải đối mặt, anh Dũng nhấn mạnh sự quan trọng của việc tập trung vào bản thân, cầu tiến và không so sánh bản thân với người khác. Anh Dũng khuyên: "Đừng đứng núi này trông núi nọ, hãy chú trọng vào việc phát triển bản thân, không ngừng học hỏi và yêu công việc mình đang làm. Những áp lực sẽ trở thành động lực giúp bạn trưởng thành, mạnh mẽ hơn".Cũng theo anh Dũng, tuổi 30 là thời điểm mà nhiều người bắt đầu trưởng thành về mặt cảm xúc và trí tuệ. Đây là lúc mà mỗi cá nhân cần phải quyết đoán và mạnh mẽ hơn trong việc đưa ra những lựa chọn quan trọng cho tương lai. "Tinh thần cầu tiến, ham học hỏi và chiến thắng nỗi sợ thua kém là chìa khóa giúp bạn vượt qua mọi thử thách", anh Dũng khẳng định.Thạc sĩ tâm lý Nguyễn Trọng Nhân, giảng viên kỹ năng mềm, trưởng phòng chuyên môn KDC Education cho rằng tuổi 30 là giai đoạn tăng cường trách nhiệm công việc, gia đình và tài chính. Để giữ cân bằng, người cần hiểu rõ giá trị và ưu tiên của mình như: công việc, gia đình hay sức khỏe...Theo thạc sĩ Trọng Nhân, việc quản lý thời gian hiệu quả và chia nhỏ mục tiêu giúp giảm áp lực. Thêm vào đó, duy trì thói quen lành mạnh, xây dựng hệ thống hỗ trợ từ gia đình, bạn bè sẽ giúp bạn vượt qua khó khăn.Thạc sĩ Trọng Nhân cho biết tuổi 30 không phải là lúc từ bỏ ước mơ, mà là cơ hội để điều chỉnh và phát triển chúng thực tế hơn. Thạc sĩ Nhân khuyên bạn nên chia nhỏ ước mơ thành các mục tiêu dễ thực hiện và dành thời gian cố định để theo đuổi.“Tìm sự hỗ trợ từ người thân và học cách từ chối những yêu cầu không cần thiết giúp bạn tập trung vào đam mê. Đồng thời, việc liên tục học hỏi và phát triển bản thân sẽ hỗ trợ bạn đạt được thành công lâu dài”, thạc sĩ Trọng Nhân nhắn nhủ người trẻ. ️
Để triển khai thực hiện công tác tổ chức giao thông phù hợp, tạo điều kiện cho người chạy xe gắn máy, mô tô lưu thông tuân thủ theo quy định của luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ, Sở Giao thông Vận tải TP.HCM vừa giao nhiệm vụ cho Trung tâm Quản lý hạ tầng giao thông đường bộ và Trung tâm Quản lý điều hành giao thông đô thị khẩn trương phối hợp các đơn vị liên quan rà soát tất cả các giao lộ trên địa bàn TP.HCM.Qua đó nghiên cứu phương án tổ chức giao thông cho phép các loại xe 2 bánh được phép lưu thông rẽ phải khi đèn đỏ để lắp đặt bổ sung hệ thống đèn tín hiệu giao thông phù hợp.Chia sẻ về đề xuất này, lãnh đạo Phòng CSGT (PC08, Công an TP.HCM) cho biết, việc rà soát lại tất cả các giao lộ để đề xuất phương án tổ chức giao thông cho xe 2 bánh rẽ phải khi đèn đỏ là phù hợp. Theo CSGT, nhiều giao lộ ở TP.HCM có lưu lượng xe rất đông, đặc biệt vào giờ cao điểm sáng, chiều nên tình trạng ùn ứ còn xảy ra. Do đó, rà soát này phù hợp với lưu lượng xe, cơ sở hạ tầng của TP.Lãnh đạo một đội CSGT ở khu vực trung tâm cũng nêu ý kiến, từ ngày Nghị định 168/2024 có hiệu lực thi hành, phần đông người dân đã nâng cao ý thức khi tham giao thông, chấp hành nghiêm túc luật. Tại những tuyến đường trước đây xe máy chạy ầm ầm trên vỉa hè nay cũng giảm rõ rệt, thậm chí không ai vi phạm. Vị CSGT này nhìn nhận: "Hình ảnh tại các giao lộ bây giờ rất đẹp, người dân chủ động dừng chờ đèn trước vạch, không còn cảnh lộn xộn, lấn vạch hay vượt đèn".Theo ghi nhận sáng 9.1, tại giao lộ Hai Bà Trưng - Võ Thị Sáu, dòng xe rất đông hướng từ Gò Vấp về Q.1 nhưng cả xe máy và ô tô đều chấp hành dừng đèn đỏ. Trên đường Hai Bà Trưng, tình trạng rẽ phải khi đèn đỏ, chạy xe lấn dải phân cách đi ngược chiều cũng không còn. Đường Võ Thị Sáu (đoạn kế công viên Lê Văn Tám) sáng 9.1 cũng không còn cảnh dòng xe nối đuôi nhau leo lề.Còn trên đường Nguyễn Đình Chiểu (Q.3) những ngày cuối năm xe cộ tấp nập hơn, nhưng tại các điểm giao lộ như: Lê Quý Đôn, Trần Quốc Thảo, Bà Huyện Thanh Quan, Trương Định... nhiều người đi xe máy chủ động dừng xe trước vạch khi thấy đèn chuyển màu vàng."Vài ngày trước, thấy đèn vàng có người còn ráng vượt, thậm chí vừa qua đèn đỏ nhưng ráng nối vào đuôi xe trước để vượt lên thì nay tôi thấy người ta đi chậm hơn, dè chừng hơn", bà Nguyễn Thị Hoa (48 tuổi) nhận xét.Tại TP.HCM, nhiều người đi xe máy có thói quen rẽ phải khi đèn đỏ. Trên các nhóm về giao thông cũng thường xuyên có các cuộc tranh luận nảy lửa về chủ đề này. Tuy nhiên, từ khi Nghị định 168/2024 quy định, phạt tiền từ 4 - 6 triệu đồng đối với người điều khiển xe máy không chấp hành hiệu lệnh của đèn tín hiệu giao thông, thói quen này không còn xuất hiện tại nhiều giao lộ.Phải thẳng thắn nhìn nhận, khi người chạy xe máy dừng chờ đèn đỏ, không còn tình trạng ùn cục bộ giữa các giao lộ, nhưng ở phía sau vạch dừng chờ đèn tín hiệu, dòng xe lại nối dài.Do đó, việc rà soát, tất cả các giao lộ trên địa bàn TP.HCM; nghiên cứu phương án tổ chức giao thông cho phép xe máy (cũng như tất cả các loại xe 2 bánh) được phép lưu thông rẽ phải khi đèn đỏ được đa số người dân ủng hộ. ️
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người. ️