Hà Tĩnh: Người dân đổ xô mua xôi 'tam sên' trong ngày vía Thần tài
Theo ghi nhận của Thanh Niên, trưa 11.1, dù không phải giờ cao điểm và là ngày nghỉ nhưng phương tiện lưu thông tăng đột biến đã khiến nhiều tuyến đường tại Hà Nội ùn tắc như: Khuất Duy Tiến, Nguyễn Trãi, Tây Sơn, Lê Văn Lương, Hoàng Đạo Thúy...Đây là thời điểm gần tết Nguyên đán 2025 nên các hoạt động kinh doanh vận tải hàng hóa diễn ra tấp nập. Việc người dân đi mua sắm trước tết cũng dẫn đến mật độ phương tiện tăng cao, gây áp lực lớn cho các tuyến đường ở Hà Nội.Đáng chú ý, trong thời điểm ùn tắc, người dân vẫn chấp hành nghiêm đèn tín hiệu giao thông, không đi lên vỉa hè, đi ngược chiều.‘Mình yêu nhau, bình yên thôi’ tập 36: Bà Giang bị lừa đến mức ôm ‘nợ nóng’?
Trong danh sách 23 cầu thủ đội tuyển Campuchia sẽ sang Bình Dương để chuẩn bị cho trận gặp đội tuyển Việt Nam lúc 19 giờ 30 ngày 19.3 tới trên sân Gò Đậu, có 5 ngoại binh nhập tịch và 18 cầu thủ bản xứ.Các cầu thủ ngoại binh nhập tịch của đội tuyển Campuchia gồm tiền đạo Nieto Rondon (người gốc Colombia), hậu vệ Takaki Ose và Yudai Ogawa từ Nhật Bản, tiền đạo Coulibaly Abdel Kader từ Bờ Biển Ngà và hậu vệ Kanh Mo từ Nam Phi. Các cầu thủ này đã từng thi đấu rất nổi bật tại giải AFF Cup 2024.Trong khi đó, đáng chú ý có 3 cầu thủ nhập tịch khác là Hikaru Mizuno (Nhật Bản, đang thi đấu cho CLB Kirivong Sok Sen Chey tại giải Ngoại hạng Campuchia), Privat Mbarga (Cameroon, đang thi đấu cho CLB Bali United ở Indonesia) và Zogbe Vireak (Bờ Biển Ngà, đang thi đấu cho CLB Police Tero FC tại giải Thai League 2 của Thái Lan), đã không được triệu tập trong lần thi đấu sắp tới."Trong số các cầu thủ bản xứ Campuchia được triệu tập, phần lớn đều có kinh nghiệm thi đấu cho đội tuyển tại kỳ AFF Cup mới đây. Tuy nhiên, thủ môn Hul Kimhuy và các cầu thủ Min Ratanak, Sa Ty, Orn Chanpolin, In Sodavid, Yeu Muslim, Seut Baraing, Leng Nora và Kim Sokyuth đã không có tên trong đội hình. Thay thế cho họ là thủ môn Keo Soksela, các cầu thủ Ouk Sovann, Phat Sokha, Chou Sinti, Sin Sovann Makara và ngôi sao trẻ đang lên Bong Samuel. Các cầu thủ được chọn, dự kiến sẽ được HLV Koji Gyotoku tăng cường tập luyện các khả năng phòng ngự, tăng sức tấn công cho hàng tiền vệ và tấn công của đội. Bởi vì, đội tuyển Campuchia sắp đối đầu với đội tuyển Việt Nam rất mạnh và là đương kim vô địch AFF Cup", tờ The Phnom Penh Post bày tỏ.Trong khi đó, với HLV Koji Gyotoku, trận gặp đội tuyển Việt Nam là trận ra mắt chính thức của nhà cầm quân 60 tuổi người Nhật Bản này, sau khi vừa ký hợp đồng với thời hạn 1 năm dẫn dắt đội tuyển Campuchia và đội U.23 lẫn U.22 dự SEA Games 33 tại Thái Lan vào cuối năm nay. Trước đó, ông chỉ tạm quyền với thành tích 7 trận có kết quả 2 thắng, 1 hòa và 4 thua.Sau trận gặp đội tuyển Việt Nam tại Bình Dương, đội tuyển Campuchia quay về thủ đô Phnom Penh chuẩn bị thi đấu giao hữu tiếp với đội tuyển Aruba thuộc Liên đoàn Bóng đá Caribe (CFU) vào ngày 25.3.Với đội tuyển Việt Nam, trận gặp đội Campuchia nằm trong quá trình chuẩn bị và chạy đà để sắp gặp đội tuyển Lào (cũng tại Bình Dương), diễn ra lúc 19 giờ 30 ngày 25.3 mở màn vòng loại 3 Asian Cup 2027.
Mưa chiều Tân Trung
Mang đến gợi ý cho những món quà đặc biệt dành cho Ngày của mẹ, DOJI triển khai chương trình ưu đãi khi mua hàng online trên website trangsuc.doji.vn và mua hàng trực tiếp tại Trung tâm trang sức DOJI Smart Hà Nội. Chương trình bắt đầu từ ngày 6 - 12.5.2024.
Sau nhiều năm kinh doanh và tập trung chăm lo gia đình, ca nương Kiều Anh trở lại với sân khấu âm nhạc qua chương trình Chị đẹp đạp gió rẽ sóng 2024, ghi dấu ấn trong lòng khán giả. Tâm sự với Mỹ Linh tại series Thư giãn hay than dzữ, ca nương Kiều Anh chia sẻ nhiều năm chăm lo cho gia đình, sự nghiệp kinh doanh phát triển ổn định cũng khiến cô suy nghĩ có nên quay lại sân khấu không. Khi quyết định tham gia chương trình thì đàn chị Mỹ Linh là người truyền cảm hứng để cô có động lực, sự quyết tâm.Bên cạnh sự nghiệp, Kiều Anh còn có cuộc sống hôn nhân viên mãn bên ông xã và hai con trai. Cả Mỹ Linh và giọng ca Phong nữ - Cô Đôi thượng ngàn cũng tranh thủ “tám” chuyện gia đình, chia sẻ bí quyết giữ lửa hôn nhân. Mỹ Linh nói đùa rằng ông xã Kiều Anh bày tỏ tình yêu với vợ đã làm ảnh hưởng đến nhiều cuộc hôn nhân khác. Cô hài hước kể từng giả vờ lướt đến trang tin của vợ chồng Kiều Anh, đọc lên cho Anh Quân nghe nhưng chồng… hơi giả điếc khiến cô “cạn lời”. Mỹ Linh cũng hài hước tiết lộ cuộc sống hôn nhân của mình: “Ở ngoài tôi rất kinh nhưng ở nhà tôi rất chán. Về nhà tôi ngoan lắm, chồng 'hét' phát ngồi im. Bình thường hơi có gì anh nói to, mà tôi sợ ai nói to nên thôi tôi lại tự vặn nhỏ. Ngày xưa MC Chu Minh Vũ từng hỏi Anh Quân về điều làm anh ấy sợ nhất là gì. Anh đáp lời là sợ nhất nghe vợ hát. Vì anh ấy làm cho tôi 8 cái album, mà để hát được thì tôi còn phải tập. Anh nghe giọng vợ cả đời anh chán lắm rồi, nên anh sợ nhất là nghe tôi hát". Trong khi đó, Kiều Anh cũng chia sẻ về cuộc hôn nhân của mình: “Mỗi giai đoạn tôi lại có cách thể hiện khác nhau, hồi mới lấy chồng, tôi cũng 'cá tính' đấy. Nhưng sau này càng ngày càng đỡ dần. Tôi đỡ không phải vì chồng mà vì mình, để cho năng lượng của mình không bị những cái cáu bực làm tiêu cực. Ngày xưa chồng làm chuyện gì nhỏ xíu cũng khiến tôi bực, còn giờ thì tôi ít bực lắm. Tôi ưu tiên năng lượng tích cực, vui vẻ, chan hòa. Mình là phụ nữ mà, mỗi lần bực bội là mệt mỏi, nhanh già lắm. Vợ chồng tôi cũng ít chành chọe nhau, người này nhường người kia".
Tuyển sinh đầu cấp ứng dụng bản đồ GIS tại TP.HCM năm nay có gì mới?
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.