Cách vệ sinh màn hình TV, máy tính
Khi ấy bến xe chưa hoạt động, chỉ có 3 tuyến xe buýt chạy đến nơi là 55, 76 và 93. Metro còn dang dở, ga cuối chỉ mới "khung sườn", chưa có mái che... Nhưng đứng bên dưới nhìn lên đường tàu điện tôi hình dung một sự sắp xếp khá hợp lý của hai nơi: nhà ga cuối cùng của metro và Bến xe Miền Đông (mới).Chiều ấy, tôi đi bộ một vòng khắp bến xe rộng bát ngát và đẹp, nhìn bao quát chẳng kém các bến xe ở Singapore hay ở Kuala Lumpur tôi đã từng đi, có khi còn đẹp hơn vì mới. Album hình tôi chụp hôm đó khá chi tiết khi xe qua những con đường mà tôi thấy có điểm gì đặc biệt ghi nhớ như cái tháp điều áp ở gần cầu Điện Biên Phủ... Và trên cao, đường metro chưa có gì lắm. Tôi mơ một ngày cho tôi "điền vào chỗ trống" có đoàn tàu trên những bức hình này.Để rồi bốn năm sau cũng ngẫu hứng, tôi ra khỏi nhà với ý định lượt đi sẽ đi lại tuyến buýt đó và lượt về tôi đi metro để tận hưởng cái cảm giác "điền vào chỗ trống" cho những tấm hình cũ.Đang mùa thành phố cây xanh lá và mùa rộn ràng của nhiều loại hoa như sứ, điệp vàng, lim xẹt, giáng hương, kèn hồng... bên đường thật đẹp, tràn đầy sức sống.Cái khác đầu tiên thấy được là tháp điều áp ở Điện Biên Phủ không còn màu xi măng như năm xưa mà được sơn hai màu trắng xanh. Tháp này và tháp ở Nhà máy nước Thủ Đức được xây dựng cùng lúc vào năm 1960. Lúc đó, tháp có tên gọi là Surge Tower (tháp trào), còn người dân Sài Gòn xưa thì quen gọi là "tháp phi thuyền Apollo". Nó khiến tôi nhớ một thời trường tôi học gần Nhà máy nước Thủ Đức. Vào buổi trưa đúng 12 giờ có tiếng còi hụ thật to, sinh viên học buổi sáng thì tan lớp rồi vào căng tin lấy cơm trưa; lớp học buổi chiều lục tục chuẩn bị lên lớp - những người cùng thế hệ tôi thời ấy chắc không thể nào quên. Tôi không biết bây giờ có còn tiếng còi hụ nữa không, thời tôi học đã qua gần nửa thế kỷ rồi!Chợ Thủ Đức vẫn như ngày nào tôi tuổi hai mươi, từ chợ tôi đạp xe qua mấy con dốc mới lên đến trường. Cũng một thời khó quên.Và kìa, đoàn tàu xinh xắn hiện ra ở đường trên cao vào nhà ga cuối cùng là Bến xe Miền Đông. Tôi phải thú thật, có một cảm giác thật khó tả trong tôi khi hình dung lại bốn năm trước mình đã qua đây nhìn lên cao với ước mơ được chụp những tấm hình "điền vào chỗ trống".Từ chỗ xe buýt ngừng, đường đi toàn bộ có mái che, đúng nghĩa "mưa không tới mặt, nắng không tới đầu". Bến xe đẹp, rộng rãi nhưng vắng khách dù xe đi về các tỉnh miền Đông và cả miền Tây. Có bảng điện tử lịch xe chạy, tiện nghi hơn nhiều các bến xe cũ, cảm giác này khá dễ chịu.Tôi hỏi chuyện hai người khách, ngẫu nhiên sao họ đều về miền Tây, một người đi Cần Thơ, một người về Cao Lãnh. Chị đi Cao Lãnh nói với tôi rằng, nếu chị ra Bến xe Miền Tây, xe về Cao Lãnh sẽ dừng trước nhà chị, nhưng vì chị mang đồ cồng kềnh đi từ Suối Tiên nên ra đây cho tiện. Có chút bất tiện là đi từ bến xe này, đến Cao Lãnh phải đi xe trung chuyển về nhà. Hai tuyến xe cùng về Cao Lãnh nhưng chạy khác đường.Tôi lòng vòng một lát rồi sang nhà ga metro trở về.Tôi xuống nhà ga Bến Thành và lên cửa số 3 là ngay chợ. Cái cảm giác như mình vừa đi một tour du lịch ngắn nào đó là có thật. Và thấy vui khi chính mình được nhìn lại sự thay đổi nhỏ của thành phố trong bốn năm từ một kỷ niệm lưu trên Facebook.Vụ mất xe Santa Fe khi vào ngân hàng: Chủ xe viết thư tay cảm ơn CSGT
Trên Sydney Morning Herald, Ben Groundwater viết: Bây giờ là 7 giờ sáng ở TP.HCM, không khí mát mẻ và trong lành, tôi thức dậy và nghĩ về việc sẽ ăn gì. Và món Việt đầu tiên xuất hiện trong đầu là phở.Không gì thỏa mãn hơn thế này, ngồi ở một chiếc bàn ọp ẹp giữa đám đông trong thành phố nhộn nhịp nhất đất nước vào sáng sớm, mùi khói xe máy gần như bị che lấp hoàn toàn bởi mùi húng quế xé nhỏ và nước dùng cực kỳ đặc trưng ngay trước mặt.Tôi đã ăn rất nhiều phở. Món phở Việt Nam có sự cân bằng hoàn hảo, nước dùng có hương vị thảo mộc và thơm, sợi phở trơn và dai, với thịt bò vừa chín, giá giòn, hành tây cắt mỏng, húng quế tươi và nhiều loại rau thơm khác. Tôi hiểu phở và tôi thích phở.Nhưng đây là món phở ngon nhất mà tôi từng ăn.Đó là phở Phú Vương, có trong danh sách giới thiệu của Michelin, không hẳn là nhà cung cấp phở cơ bản nhất của TP.HCM, nhưng chắc chắn không phải là nhà hàng sang trọng nhất. Bàn inox, ghế nhựa, dịch vụ bình dân. Nhưng nước dùng thì ngon đến kinh ngạc, tuyệt vời.Tôi có chưa đầy 48 giờ ở thành phố này trước khi lên du thuyền trên sông Mekong để đến Phnom Penh, và tôi dự định sẽ ăn thật nhiều món ngon ở Sài Gòn. Đây là thành phố có một số món ăn ngon nhất, có giá chỉ hơn vài đô la một chút...Tôi đến thành phố vào một buổi tối chỉ đủ thời gian để nhận phòng khách sạn của mình, Fusion Original Saigon Centre, rồi đi trên vỉa hè đông đúc hướng đến quán ăn Cô Liêng ở quận 3, cũng là nơi được giới thiệu trong danh sách Michelin.Quán ăn cũ kỹ, giản dị của Sài Gòn, với lò nướng than, tủ kính trưng bày ở phía trước và cách bày trí bàn ăn cơ bản trong không gian chật hẹp. Món đặc sản là bò lá lốt, với thịt bò xay ướp gia vị được gói trong lá lốt và nướng, ăn kèm với các loại rau thơm, rau ngâm chua và bánh tráng mỏng.Kết quả là ngọt, chua, mặn và mùi khói trộn lẫn tạo thành vị đặc trưng hoàn hảo của một phần ẩm thực Việt Nam, và cũng là loại phần ăn cực kỳ thanh nhã, đủ chỗ để bạn có thể ăn thêm một món khác.Vì thế, tôi nhất định phải ăn bánh mì.May mắn thay, bánh mì Huỳnh Hoa chỉ cách đó một đoạn đường. Tôi gọi ổ bánh mì truyền thống nhân pate, sốt mayonnaise, nhiều lát thịt heo xông khói, củ cải muối và cà rốt, và món chà bông heo đặc trưng của quán.Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đi bộ đến Trung Nguyên Legend, một quán cà phê gần khách sạn lúc 6 giờ sáng để uống cà phê sữa đá, hay còn gọi là cà phê Việt Nam với sữa đặc và đá. Đây là cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày mới.Quay lại khách sạn, tiệc buffet của nhà hàng có món phở bò tươi ngon, một tô phở cỡ vừa chứa đầy đủ mọi thứ bạn có thể mong đợi.Vài giờ sau, tôi thấy mình đang ở một nơi ám khói bụi của Đa Kao, quận 1, trên đường Nguyễn Cảnh Chân - nơi bán bún riêu tấp nập.Đây không phải là món dành cho người yếu tim: nước dùng được làm từ cà chua và cua nước ngọt, bún gạo hay bánh đa, thịt heo và da heo cắt miếng, hoa chuối cắt nhỏ, rau thơm tươi và tiết heo luộc trên cùng. Tôi chắc chắn đã tỉnh táo rồi, sau khi ăn một tô bốc khói.Bữa tối sau đó là bánh canh cua, một loại súp cua đặc với sợi bánh dai, tại bánh canh cua 87 ở quận 1.Và cuối cùng là ngày hôm sau, món phở tuyệt nhất trong đời tôi. Tôi sẽ ăn một bữa nữa ở phở Phú Vương, thêm một đĩa bánh cuốn với tôm và thịt heo, trước khi vội vã rời khỏi thành phố. Tuy nhiên, món phở sẽ ở lại với tôi mãi mãi, món mà tôi sẽ luôn theo đuổi và không bao giờ quên.
'Đảng viên phải là những người dám nghĩ, dám nói, dám làm'
Ngoài ra, những dự án của các nghệ sĩ như Ngọc Sơn (Lời tỏ tình dễ thương 3), NSND Phạm Phương Thảo (Bản tình ca màu nắng), Bùi Hoàng Yến (Mê man), Phạm Minh Thành (Hành trình có em)… với nhiều chất liệu phong phú cũng đã mang đến "bữa tiệc âm nhạc" đa dạng cho một ngày đặc biệt như Valentine năm nay.
Trong bảng xếp hạng Travelers' Choice Best of the Best Destinations vừa công bố, Hội An xếp vị trí thứ 4 trong bảng xếp hạng 25 điểm đến trăng mật lãng mạn nhất thế giới và ở vị trí thứ 11 trong bảng xếp hạng 25 điểm đến hàng đầu thế giới.Giải thưởng Travelers' Choice Awards Best of the Best tôn vinh mức độ xuất sắc nhất trong du lịch. Danh hiệu này được trao cho những điểm đến nhận được nhiều ý kiến đánh giá cao nhất bởi cộng đồng trong thời gian 12 tháng. Được biết, chưa đến 1% trong số 8 triệu điểm đến, đơn vị được trao giải Best of the Best của Tripadvisor.Được xướng tên trong hai hạng mục hàng đầu thế giới, Hội An - từng là thương cảng sầm uất, quan trọng bậc nhất của Đông Nam Á, đến nay vẫn là minh chứng rõ nét cho một di sản được bảo tồn gần như nguyên vẹn, lưu giữ những nét đẹp cổ kính cùng dấu ấn văn hóa - lịch sử đầy giá trị. Nơi đây đang ngày càng nổi tiếng và được biết đến nhiều hơn, là điểm dừng chân yêu thích của du khách trong và ngoài nước.Phố Hội xinh đẹp sở hữu những ngôi nhà rêu phong cổ kính, nổi bật với sắc vàng của những bức tường mang theo màu của thời gian và sắc nâu của mái ngói. Hội An còn nổi tiếng với chùa Cầu độc đáo cùng các di tích đền, chùa, miếu cổ như chùa Ông, miếu Quan Công, miếu Ông Địa, đình Sơn Phô, miếu Ngũ Hành Hy Hòa… Cùng với đó là những cửa hàng đồ lưu niệm, cửa hàng trang sức, thời trang, may đo thiết kế; các quán ăn, nhà hàng phục vụ ẩm thực địa phương đặc sắc…Đặc biệt, vào ngày 14 và 15 âm lịch hàng tháng, lễ hội hoa đăng sẽ diễn ra ngay trên dòng sông Hoài thơ mộng. Vào những ngày này, Hội An được thắp sáng rực rỡ với vô vàn những chiếc đèn lồng đầy sắc màu và những chiếc đèn hoa đăng nhỏ xinh sáng lấp lánh, tạo nên khung cảnh đêm vừa huyền ảo, vừa lãng mạn.
Tỷ lệ đậu thị thực du học Úc giảm kỷ lục
Sáng 11.1, thông tin từ UBND xã Hải An (H.Hải Lăng, Quảng Trị) cho biết đã phát hiện thi thể của ngư dân địa phương bị mất tích 10 ngày trước đó khi đang đánh bắt hải sản.Trước đó, vào ngày 1.1, nhóm 3 ngư dân gồm M.V.N (46 tuổi), L.X.T (48 tuổi) và N.V.T (47 tuổi, cùng trú tại thôn Đông Tân An, xã Hải An) đánh bắt hải sản cách bờ biển khoảng 4 km. Trong lúc đánh bắt, ngư dân N.V.T bị dây neo vướng vào chân và rơi xuống biển, mất tích. Sau khi xảy ra vụ việc, chính quyền địa phương đã huy động lực lượng tổ chức tìm kiếm nhiều ngày liền nhưng không tìm thấy ngư dân N.V.T.Đến sáng nay (11.1), thi thể của ngư dân N.V.T mới được phát hiện tại bờ biển thuộc thôn An Dương 2 (xã Phú Thuận, H.Phú Vang, TP.Huế).Hiện tại, thi thể ngư dân T. đã được bàn giao cho gia đình để đưa về quê tổ chức mai táng theo phong tục địa phương.